古诗词

听真上人琴歌

范仲淹

银潢耿耿霜棱棱,西轩月色寒如冰。yín huáng gěng gěng shuāng léng léng,xī xuān yuè sè hán rú bīng。
上人一叩朱丝绳,万籁不起秋光凝。shàng rén yī kòu zhū sī shéng,wàn lài bù qǐ qiū guāng níng。
伏羲归天忽千古,我闻遗音泪如雨。fú xī guī tiān hū qiān gǔ,wǒ wén yí yīn lèi rú yǔ。
嗟嗟不及郑卫儿,北里南邻竞歌舞。jiē jiē bù jí zhèng wèi ér,běi lǐ nán lín jìng gē wǔ。
竞歌舞,何时休,师襄堂上心悠悠。jìng gē wǔ,hé shí xiū,shī xiāng táng shàng xīn yōu yōu。
击浮金,戛鸣玉,老龙秋啼苍海底,幼猿暮啸寒山曲。jī fú jīn,jiá míng yù,lǎo lóng qiū tí cāng hǎi dǐ,yòu yuán mù xiào hán shān qū。
陇头琴瑟咽流泉,洞庭萧萧落寒木。lǒng tóu qín sè yàn liú quán,dòng tíng xiāo xiāo luò hán mù。
此声感物何太灵,十二衔珠下仙鹄。cǐ shēng gǎn wù hé tài líng,shí èr xián zhū xià xiān gǔ。
为予再奏南风诗,神人和畅舜无为。wèi yǔ zài zòu nán fēng shī,shén rén hé chàng shùn wú wèi。
为余试弹广陵散,鬼物悲哀晋方乱。wèi yú shì dàn guǎng líng sàn,guǐ wù bēi āi jìn fāng luàn。
乃知圣人情虑深,将治四海先治琴。nǎi zhī shèng rén qíng lǜ shēn,jiāng zhì sì hǎi xiān zhì qín。
兴亡哀乐不我遁,坐中可见天下心。xīng wáng āi lè bù wǒ dùn,zuò zhōng kě jiàn tiān xià xīn。
感公遗我正始音,何以报之千黄金。gǎn gōng yí wǒ zhèng shǐ yīn,hé yǐ bào zhī qiān huáng jīn。
范仲淹

范仲淹

范仲淹(989-1052年),字希文,汉族,北宋著名的政治家、思想家、军事家、文学家,世称“范文正公”。范仲淹文学素养很高,写有著名的《岳阳楼记》。 范仲淹的作品>>

猜您喜欢

江楼寄希元上人

范仲淹

清言一以遥,默默江楼上。qīng yán yī yǐ yáo,mò mò jiāng lóu shàng。
安得如白云,无心两相忘。ān dé rú bái yún,wú xīn liǎng xiāng wàng。