古诗词

杂咏四首

范仲淹

【其一】
梓人一笑白云乡,杞桂森森遇豫章。zǐ rén yī xiào bái yún xiāng,qǐ guì sēn sēn yù yù zhāng。
闻道周公绳墨在,天庭谁此遇明堂。wén dào zhōu gōng shéng mò zài,tiān tíng shuí cǐ yù míng táng。
【其二】
有客蓝田得意归,溪光冉冉白虹蜺。yǒu kè lán tián dé yì guī,xī guāng rǎn rǎn bái hóng ní。
玉人岂忍言环佩,留取天王尺二圭。yù rén qǐ rěn yán huán pèi,liú qǔ tiān wáng chǐ èr guī。
【其三】
铿铿千古峄山桐,金石声来造化中。kēng kēng qiān gǔ yì shān tóng,jīn shí shēng lái zào huà zhōng。
谁道元和无复致,为君堂上起薰风。shuí dào yuán hé wú fù zhì,wèi jūn táng shàng qǐ xūn fēng。
【其四】
岭上英英向日开,帝乡情态自徘徊。lǐng shàng yīng yīng xiàng rì kāi,dì xiāng qíng tài zì pái huái。
如何一施阳春雨,依旧无心归去来。rú hé yī shī yáng chūn yǔ,yī jiù wú xīn guī qù lái。
范仲淹

范仲淹

范仲淹(989-1052年),字希文,汉族,北宋著名的政治家、思想家、军事家、文学家,世称“范文正公”。范仲淹文学素养很高,写有著名的《岳阳楼记》。 范仲淹的作品>>

猜您喜欢

江楼寄希元上人

范仲淹

清言一以遥,默默江楼上。qīng yán yī yǐ yáo,mò mò jiāng lóu shàng。
安得如白云,无心两相忘。ān dé rú bái yún,wú xīn liǎng xiāng wàng。