古诗词

送崔若砺令河源

朱翌

双凫飞出九重关,带得中原气象还。shuāng fú fēi chū jiǔ zhòng guān,dài dé zhōng yuán qì xiàng hái。
抵死欲留之子住,吹笙要伴老夫闲。dǐ sǐ yù liú zhī zi zhù,chuī shēng yào bàn lǎo fū xián。
草荒白鹤峰前宅,云散黄龙洞口山。cǎo huāng bái hè fēng qián zhái,yún sàn huáng lóng dòng kǒu shān。
茉莉素馨闻已熟,妙香从此剩熏班。mò lì sù xīn wén yǐ shú,miào xiāng cóng cǐ shèng xūn bān。
朱翌

朱翌

朱翌(1097—1167)字新仲,号潜山居士、省事老人。舒州(今安徽潜山)人,卜居四明鄞县(今属浙江)。绍兴八年(1138),除秘书省正字,迁校书郎、兼实录院检讨官、祠部员外郎、秘书少监、起居舍人。十一年,为中书舍人。秦桧恶他不附己,谪居韶州十九年。桧死,充秘阁修撰,出知宣州、平江府。乾道三年卒,年七十一。名山胜景,游览殆。 朱翌的作品>>

猜您喜欢

寄刘明道

朱翌

平山飞骑竹西州,到处逢君得纵游。píng shān fēi qí zhú xī zhōu,dào chù féng jūn dé zòng yóu。
满地落花春病酒,一帘明月夜登楼。mǎn dì luò huā chūn bìng jiǔ,yī lián míng yuè yè dēng lóu。
江帆带雨人归后,烽火连天客罢休。jiāng fān dài yǔ rén guī hòu,fēng huǒ lián tiān kè bà xiū。
一纸短书劳远祝,貂蝉到底出兜鍪。yī zhǐ duǎn shū láo yuǎn zhù,diāo chán dào dǐ chū dōu móu。

次韵傅丈见寄

朱翌

到处能行到处藏,饭馀挂钵解茶囊。dào chù néng xíng dào chù cáng,fàn yú guà bō jiě chá náng。
不缘头上五分白,始与人间万事忘。bù yuán tóu shàng wǔ fēn bái,shǐ yǔ rén jiān wàn shì wàng。
一介远劳询近日,十年如此住南荒。yī jiè yuǎn láo xún jìn rì,shí nián rú cǐ zhù nán huāng。
只今已是交游绝,不问比邻不择乡。zhǐ jīn yǐ shì jiāo yóu jué,bù wèn bǐ lín bù zé xiāng。

次韵傅丈见寄

朱翌

土瓜甘蔗窖深藏,青李来禽子在囊。tǔ guā gān zhè jiào shēn cáng,qīng lǐ lái qín zi zài náng。
胜日园林吾有分,暮年歌酒尔无忘。shèng rì yuán lín wú yǒu fēn,mù nián gē jiǔ ěr wú wàng。
扫除金屑不到眼,尽力石田难救荒。sǎo chú jīn xiè bù dào yǎn,jǐn lì shí tián nán jiù huāng。
每遇北风长引领,皖公山下是桐乡。měi yù běi fēng zhǎng yǐn lǐng,wǎn gōng shān xià shì tóng xiāng。

湘江亭别程干

朱翌

十年频望秀而巉,琴筑齐音和阮咸。shí nián pín wàng xiù ér chán,qín zhù qí yīn hé ruǎn xián。
砚浴珍材躬试墨,画收名笔旋开缄。yàn yù zhēn cái gōng shì mò,huà shōu míng bǐ xuán kāi jiān。
长江流自胸襟出,大艑来如首尾衔。zhǎng jiāng liú zì xiōng jīn chū,dà biàn lái rú shǒu wěi xián。
分手一言君勿忘,他时容我见千岩。fēn shǒu yī yán jūn wù wàng,tā shí róng wǒ jiàn qiān yán。

郑元亚新居面梅开轩诸子读书其间名曰擢英

朱翌

纷纷百卉不须栽,一见论交正有梅。fēn fēn bǎi huì bù xū zāi,yī jiàn lùn jiāo zhèng yǒu méi。
诗兴已从东阁动,山寒并许北枝开。shī xīng yǐ cóng dōng gé dòng,shān hán bìng xǔ běi zhī kāi。
影横窗纸月为友,香著砚屏春共来。yǐng héng chuāng zhǐ yuè wèi yǒu,xiāng zhù yàn píng chūn gòng lái。
庭下芝兰争秀发,对花君但莫停杯。tíng xià zhī lán zhēng xiù fā,duì huā jūn dàn mò tíng bēi。

江上送客夜归

朱翌

江干燕客酒如淮,归路飞辀破绿苔。jiāng gàn yàn kè jiǔ rú huái,guī lù fēi zhōu pò lǜ tái。
灯影入帘窥酩酊,雨声宜梦引咍台。dēng yǐng rù lián kuī mǐng dīng,yǔ shēng yí mèng yǐn hāi tái。
岂无文送穷行别,似有人呼隐去来。qǐ wú wén sòng qióng xíng bié,shì yǒu rén hū yǐn qù lái。
一念不生无可道,此怀今欲向谁开。yī niàn bù shēng wú kě dào,cǐ huái jīn yù xiàng shuí kāi。

送杨倅致政还乡

朱翌

交说纷纷不惮烦,要公小驻北归辕。jiāo shuō fēn fēn bù dàn fán,yào gōng xiǎo zhù běi guī yuán。
三休恐负名亭意,二去吾宁顾子言。sān xiū kǒng fù míng tíng yì,èr qù wú níng gù zi yán。
快指柴桑还我里,遥瞻神虎到君门。kuài zhǐ chái sāng hái wǒ lǐ,yáo zhān shén hǔ dào jūn mén。
画图史笔俱张大,又得杨家一巨源。huà tú shǐ bǐ jù zhāng dà,yòu dé yáng jiā yī jù yuán。

与钱端修诸公饮兴福

朱翌

积阴解尽可信眉,梵宇仍容款扣扉。jī yīn jiě jǐn kě xìn méi,fàn yǔ réng róng kuǎn kòu fēi。
山净且无尘一点,湖平惟有鹭双飞。shān jìng qiě wú chén yī diǎn,hú píng wéi yǒu lù shuāng fēi。
杯行客恶思传令,劫急棋争看解围。bēi xíng kè è sī chuán lìng,jié jí qí zhēng kàn jiě wéi。
招隐不知谁好事,为寻幽处著渔矶。zhāo yǐn bù zhī shuí hǎo shì,wèi xún yōu chù zhù yú jī。

送苏判院赴江东辟

朱翌

春风桃李正开花,客路江山亦可嘉。chūn fēng táo lǐ zhèng kāi huā,kè lù jiāng shān yì kě jiā。
白鹭洲前浪山起,乌衣巷口夕阳斜。bái lù zhōu qián làng shān qǐ,wū yī xiàng kǒu xī yáng xié。
一星终矣君重往,四壁萧然我独嗟。yī xīng zhōng yǐ jūn zhòng wǎng,sì bì xiāo rán wǒ dú jiē。
元祐子孙今用尽,如公岂合在天涯。yuán yòu zi sūn jīn yòng jǐn,rú gōng qǐ hé zài tiān yá。

端午登郡城得白菊一枝

朱翌

天外飞云结晚阴,城头清吹度虚襟。tiān wài fēi yún jié wǎn yīn,chéng tóu qīng chuī dù xū jīn。
江山已定南居计,鱼鸟休撩北去心。jiāng shān yǐ dìng nán jū jì,yú niǎo xiū liāo běi qù xīn。
菊早有花千叶嫩,薄香酿酒十分斟。jú zǎo yǒu huā qiān yè nèn,báo xiāng niàng jiǔ shí fēn zhēn。
归来卧听黄昏雨,与我尤亲一布衾。guī lái wò tīng huáng hūn yǔ,yǔ wǒ yóu qīn yī bù qīn。

寄贺子忱

朱翌

昔岁裁诗远送君,知君未可作闲人。xī suì cái shī yuǎn sòng jūn,zhī jūn wèi kě zuò xián rén。
那知半纪重相见,全似当时只话贫。nà zhī bàn jì zhòng xiāng jiàn,quán shì dāng shí zhǐ huà pín。
推毂向来谁尽力,弹冠从此不谋身。tuī gǔ xiàng lái shuí jǐn lì,dàn guān cóng cǐ bù móu shēn。
想当六月苕溪上,万顷荷花一幅巾。xiǎng dāng liù yuè sháo xī shàng,wàn qǐng hé huā yī fú jīn。

寄婺州欧卿德孺

朱翌

醉翁遗迹遍江湖,何事东游不到吴。zuì wēng yí jì biàn jiāng hú,hé shì dōng yóu bù dào wú。
遂使山川有遗恨,却看孙子步清涂。suì shǐ shān chuān yǒu yí hèn,què kàn sūn zi bù qīng tú。
沈郎带减传千古,婺女星高近六符。shěn láng dài jiǎn chuán qiān gǔ,wù nǚ xīng gāo jìn liù fú。
簪笔便当归从上,盖蓝鞍锦照天衢。zān bǐ biàn dāng guī cóng shàng,gài lán ān jǐn zhào tiān qú。

以灵寿杖寄汪内翰

朱翌

一枝灵木坚多节,千里逢人寄永州。yī zhī líng mù jiān duō jié,qiān lǐ féng rén jì yǒng zhōu。
赐出汉宫尊子夏,封当大县庆邳侯。cì chū hàn gōng zūn zi xià,fēng dāng dà xiàn qìng pī hóu。
衡山云散迎归骑,湘浦春晴更顺流。héng shān yún sàn yíng guī qí,xiāng pǔ chūn qíng gèng shùn liú。
欲往从公无羽翼,请携上座别愚丘。yù wǎng cóng gōng wú yǔ yì,qǐng xié shàng zuò bié yú qiū。

喜见白发诗

朱翌

种种年来渐满簪,儿童环视语相惊。zhǒng zhǒng nián lái jiàn mǎn zān,ér tóng huán shì yǔ xiāng jīng。
故人大半黑头死,老子何妨白发生。gù rén dà bàn hēi tóu sǐ,lǎo zi hé fáng bái fā shēng。
弹镊不须夸手熟,著冠犹喜觉头轻。dàn niè bù xū kuā shǒu shú,zhù guān yóu xǐ jué tóu qīng。
元无粉黛居闲屋,任尔星星易数茎。yuán wú fěn dài jū xián wū,rèn ěr xīng xīng yì shù jīng。

寄方立义方曾在诗

朱翌

西南一柱力擎天,笞凤鞭鸾下散仙。xī nán yī zhù lì qíng tiān,chī fèng biān luán xià sàn xiān。
不愤狐狸成窟穴,亦知沧海变桑田。bù fèn hú lí chéng kū xué,yì zhī cāng hǎi biàn sāng tián。
梦归丁令鹤飞去,念旧徐公榻尚悬。mèng guī dīng lìng hè fēi qù,niàn jiù xú gōng tà shàng xuán。
我是乡人君是客,兴言及此泪如溅。wǒ shì xiāng rén jūn shì kè,xīng yán jí cǐ lèi rú jiàn。