古诗词

晨光亭夹径草深庵僧澄锄去之将种桃李

朱翌

径荒随处长蓬蒿,忽告通幽且尽薅。jìng huāng suí chù zhǎng péng hāo,hū gào tōng yōu qiě jǐn hāo。
已问花翁移郁李,竟从金母折蟠桃。yǐ wèn huā wēng yí yù lǐ,jìng cóng jīn mǔ zhé pán táo。
住庵事简吾何力,种树功高子有劳。zhù ān shì jiǎn wú hé lì,zhǒng shù gōng gāo zi yǒu láo。
吏用公材当小试,把锄来趁雨如膏。lì yòng gōng cái dāng xiǎo shì,bǎ chú lái chèn yǔ rú gāo。
朱翌

朱翌

朱翌(1097—1167)字新仲,号潜山居士、省事老人。舒州(今安徽潜山)人,卜居四明鄞县(今属浙江)。绍兴八年(1138),除秘书省正字,迁校书郎、兼实录院检讨官、祠部员外郎、秘书少监、起居舍人。十一年,为中书舍人。秦桧恶他不附己,谪居韶州十九年。桧死,充秘阁修撰,出知宣州、平江府。乾道三年卒,年七十一。名山胜景,游览殆。 朱翌的作品>>

猜您喜欢

天申节诗

朱翌

南来欣遇千秋节,北向空驰万里心。nán lái xīn yù qiān qiū jié,běi xiàng kōng chí wàn lǐ xīn。
永日清风吹古寺,一杯聊见祝尧深。yǒng rì qīng fēng chuī gǔ sì,yī bēi liáo jiàn zhù yáo shēn。

天申节诗

朱翌

明庆晓班催百辟,钧容仙部下层霄。míng qìng xiǎo bān cuī bǎi pì,jūn róng xiān bù xià céng xiāo。
如今独立薰风里,却听群仙奏九韶。rú jīn dú lì xūn fēng lǐ,què tīng qún xiān zòu jiǔ sháo。

南华书事诗

朱翌

珍重南华五色禽,云栖雾宿见无因。zhēn zhòng nán huá wǔ sè qín,yún qī wù sù jiàn wú yīn。
雨中恐误翩然出,我是闲人非贵人。yǔ zhōng kǒng wù piān rán chū,wǒ shì xián rén fēi guì rén。

南华书事诗

朱翌

万木杉从一寸栽,参天次第可推排。wàn mù shān cóng yī cùn zāi,cān tiān cì dì kě tuī pái。
他年空翠桥边路,来选承天八柱材。tā nián kōng cuì qiáo biān lù,lái xuǎn chéng tiān bā zhù cái。

南华书事诗

朱翌

真觉止能留一宿,桐乡今已住连宵。zhēn jué zhǐ néng liú yī sù,tóng xiāng jīn yǐ zhù lián xiāo。
却将膏雨下山去,聊助南溟早晚潮。què jiāng gāo yǔ xià shān qù,liáo zhù nán míng zǎo wǎn cháo。

南华书事诗

朱翌

火树烧春明踯躅,紫罗囊笔缀辛夷。huǒ shù shāo chūn míng zhí zhú,zǐ luó náng bǐ zhuì xīn yí。
花枝照眼蒙清润,带雨游山亦自奇。huā zhī zhào yǎn méng qīng rùn,dài yǔ yóu shān yì zì qí。

曲江渔者得鳜鱼弃之目为师婆鱼

朱翌

巨口细鳞初出网,?皮玳瑁乃同斑。jù kǒu xì lín chū chū wǎng,pí dài mào nǎi tóng bān。
了无骨鲠人人喜,更捣盐齑发笑颜。le wú gǔ gěng rén rén xǐ,gèng dǎo yán jī fā xiào yán。

曲江渔者得鳜鱼弃之目为师婆鱼

朱翌

溪友渔翁忍弃捐,却应游泳得长年。xī yǒu yú wēng rěn qì juān,què yīng yóu yǒng dé zhǎng nián。
遐方未识珍羞贵,不道杨凭已得仙。xiá fāng wèi shí zhēn xiū guì,bù dào yáng píng yǐ dé xiān。

夜梦采选

朱翌

荣辱悲欢反覆手,竞呼穴骼欲求功。róng rǔ bēi huān fǎn fù shǒu,jìng hū xué gé yù qiú gōng。
大开眼作人间梦,何况真成一梦中。dà kāi yǎn zuò rén jiān mèng,hé kuàng zhēn chéng yī mèng zhōng。

惠崇芦雁

朱翌

我是江湖一漫郎,鸿飞鹭宿见行藏。wǒ shì jiāng hú yī màn láng,hóng fēi lù sù jiàn xíng cáng。
西风吹尽芦花雪,水驿云程未易量。xī fēng chuī jǐn lú huā xuě,shuǐ yì yún chéng wèi yì liàng。

谢谭南恩寄六目龟

朱翌

无了禅师斸草莱,清江使者六眸开。wú le chán shī zhǔ cǎo lái,qīng jiāng shǐ zhě liù móu kāi。
我今筑屋虚空里,亦复蹒跚出海来。wǒ jīn zhù wū xū kōng lǐ,yì fù pán shān chū hǎi lái。

乞双峰山频婆果

朱翌

我昔南游三眼国,逢人一笑启丹唇。wǒ xī nán yóu sān yǎn guó,féng rén yī xiào qǐ dān chún。
只今重到孤峰顶,依旧丹唇一笑新。zhǐ jīn zhòng dào gū fēng dǐng,yī jiù dān chún yī xiào xīn。

乞双峰山频婆果

朱翌

我闻如来有佛眼,结子成时速寄来。wǒ wén rú lái yǒu fú yǎn,jié zi chéng shí sù jì lái。
从此慈悲修广目,得争开处便争开。cóng cǐ cí bēi xiū guǎng mù,dé zhēng kāi chù biàn zhēng kāi。

延祥寺手植竹有甘露

朱翌

圣主尊贤方侧席,此君凝露美如饴。shèng zhǔ zūn xián fāng cè xí,cǐ jūn níng lù měi rú yí。
形容盛德书生事,请对佳祥著好诗。xíng róng shèng dé shū shēng shì,qǐng duì jiā xiáng zhù hǎo shī。

延祥寺手植竹有甘露

朱翌

穰穰天酒被修篁,的皪枝间日射光。ráng ráng tiān jiǔ bèi xiū huáng,de lì zhī jiān rì shè guāng。
岂为炎荒多热恼,故教灌顶作清凉。qǐ wèi yán huāng duō rè nǎo,gù jiào guàn dǐng zuò qīng liáng。