古诗词

依韵和三王少卿同过弊庐

邵雍

洛中诗有社,马上句如神。luò zhōng shī yǒu shè,mǎ shàng jù rú shén。
白首交情重,黄花节物新。bái shǒu jiāo qíng zhòng,huáng huā jié wù xīn。
见过心可荷,知愧道非淳。jiàn guò xīn kě hé,zhī kuì dào fēi chún。
寂寞西风里,身闲半古人。jì mò xī fēng lǐ,shēn xián bàn gǔ rén。
邵雍

邵雍

邵雍(1011年—1077年),字尧夫,生于范阳(今河北涿州大邵村),幼年随父邵古迁往衡漳(今河南林县康节村),天圣四年(1026年),邵雍16岁,随其父到共城苏门山,卜居于此地。后师从李之才学《河图》、《洛书》与伏羲八卦,学有大成,并著有《皇极经世》、《观物内外篇》、《先天图》、《渔樵问对》、《伊川击壤集》、《梅花诗》等。嘉祐七年(1062年),移居洛阳天宫寺西天津桥南,自号安乐先生。出游时必坐一小车,由一人牵拉。宋仁宗嘉祐与宋神宗熙宁初,两度被举,均称疾不赴。熙宁十年(1077年)病卒,终年六十七岁。宋哲宗元祐中赐谥康节。 邵雍的作品>>

猜您喜欢

得一吟

邵雍

天自得一天无既,我一自天而后至。tiān zì dé yī tiān wú jì,wǒ yī zì tiān ér hòu zhì。
唯天与一无两般,我亦何尝与天异。wéi tiān yǔ yī wú liǎng bān,wǒ yì hé cháng yǔ tiān yì。

清风长吟

邵雍

宇宙中和气,清泠无比方。yǔ zhòu zhōng hé qì,qīng líng wú bǐ fāng。
与时蠲疾病,为岁造丰穰。yǔ shí juān jí bìng,wèi suì zào fēng ráng。
起自青蘋末,来从翠树傍。qǐ zì qīng píng mò,lái cóng cuì shù bàng。
得逢明月夜,便入故人乡。dé féng míng yuè yè,biàn rù gù rén xiāng。
密叶摇重幄,殷花舞靓妆。mì yè yáo zhòng wò,yīn huā wǔ jìng zhuāng。
两三声迥笛,千万缕垂杨。liǎng sān shēng jiǒng dí,qiān wàn lǚ chuí yáng。
细度丝桐韵,深传兰蕙香。xì dù sī tóng yùn,shēn chuán lán huì xiāng。
楼台临远水,轩槛近修篁。lóu tái lín yuǎn shuǐ,xuān kǎn jìn xiū huáng。
盛夏驱烦暑,初晴送晚凉。shèng xià qū fán shǔ,chū qíng sòng wǎn liáng。
轻披绿荷芰,缓透薄衣裳。qīng pī lǜ hé jì,huǎn tòu báo yī shang。
浪走翻翩袂,波生潋滟觞。làng zǒu fān piān mèi,bō shēng liàn yàn shāng。
闲愁难著莫,幽思易飞扬。xián chóu nán zhù mò,yōu sī yì fēi yáng。
快若乘天马,醒如沃蔗浆。kuài ruò chéng tiān mǎ,xǐng rú wò zhè jiāng。
面前游阆苑,坐上泛潇湘。miàn qián yóu láng yuàn,zuò shàng fàn xiāo xiāng。
不可将钱买,焉能用斗量。bù kě jiāng qián mǎi,yān néng yòng dòu liàng。
依凭全藉德,收贮岂须仓。yī píng quán jí dé,shōu zhù qǐ xū cāng。
无患兼并取,宁忧寇盗攘。wú huàn jiān bìng qǔ,níng yōu kòu dào rǎng。
以兹为乐事,未始有忧伤。yǐ zī wèi lè shì,wèi shǐ yǒu yōu shāng。

垂柳长吟

邵雍

垂柳有两种,有长有短垂。chuí liǔ yǒu liǎng zhǒng,yǒu zhǎng yǒu duǎn chuí。
唯兹长一种,偏与静相宜。wéi zī zhǎng yī zhǒng,piān yǔ jìng xiāng yí。
院宇深春后,亭台晚景时。yuàn yǔ shēn chūn hòu,tíng tái wǎn jǐng shí。
不胜烟幂幂,无奈日迟迟。bù shèng yān mì mì,wú nài rì chí chí。
霢霂雨初过,清泠风乍吹。mài mù yǔ chū guò,qīng líng fēng zhà chuī。
章台街左右,华表柱东西。zhāng tái jiē zuǒ yòu,huá biǎo zhù dōng xī。
起眼出墙树,拂头当路枝。qǐ yǎn chū qiáng shù,fú tóu dāng lù zhī。
翩翻绿罗带,缥缈缕金衣。piān fān lǜ luó dài,piāo miǎo lǚ jīn yī。
荡扬飘晴絮,缤纷舞暖丝。dàng yáng piāo qíng xù,bīn fēn wǔ nuǎn sī。
丝牵寸肠断,絮入万家飞。sī qiān cùn cháng duàn,xù rù wàn jiā fēi。
婀娜王恭韵,婆娑赵后姿。ē nà wáng gōng yùn,pó suō zhào hòu zī。
修妍张绪少,柔软沈侯羸。xiū yán zhāng xù shǎo,róu ruǎn shěn hóu léi。
濯濯青拖地,毵毵翠绕池。zhuó zhuó qīng tuō dì,sān sān cuì rào chí。
般添花灼灼,引惹草萋萋。bān tiān huā zhuó zhuó,yǐn rě cǎo qī qī。
郁郁笼山馆,疏疏映酒旗。yù yù lóng shān guǎn,shū shū yìng jiǔ qí。
赠人人自泣,驻马马还嘶。zèng rén rén zì qì,zhù mǎ mǎ hái sī。
影里咿哑去,阴中轣辘归。yǐng lǐ yī yǎ qù,yīn zhōng lì lù guī。
凄凉装暝霭,淡薄挂斜晖。qī liáng zhuāng míng ǎi,dàn báo guà xié huī。
懊恼轻攀折,忧愁重别离。ào nǎo qīng pān zhé,yōu chóu zhòng bié lí。
早衰缘傍道,先茂为临溪。zǎo shuāi yuán bàng dào,xiān mào wèi lín xī。
楼外蝉才噪,桥边莺又啼。lóu wài chán cái zào,qiáo biān yīng yòu tí。
生憎遮望眼,死恨学妆眉。shēng zēng zhē wàng yǎn,sǐ hèn xué zhuāng méi。
远客莫知数,长条曾系谁。yuǎn kè mò zhī shù,zhǎng tiáo céng xì shuí。
经霜尽憔悴,来岁却依依。jīng shuāng jǐn qiáo cuì,lái suì què yī yī。

落花长吟

邵雍

以酒战花秾,花秾酒更浓。yǐ jiǔ zhàn huā nóng,huā nóng jiǔ gèng nóng。
花能十日尽,酒未百壶空。huā néng shí rì jǐn,jiǔ wèi bǎi hú kōng。
尚喜装衣袂,犹怜坠酒钟。shàng xǐ zhuāng yī mèi,yóu lián zhuì jiǔ zhōng。
多情唯粉蝶,薄幸是游蜂。duō qíng wéi fěn dié,báo xìng shì yóu fēng。
减却墙头艳,添为径畔红。jiǎn què qiáng tóu yàn,tiān wèi jìng pàn hóng。
飘零深院宇,点缀静帘栊。piāo líng shēn yuàn yǔ,diǎn zhuì jìng lián lóng。
又恐随流水,仍忧嫁远风。yòu kǒng suí liú shuǐ,réng yōu jià yuǎn fēng。
水流犹委曲,风远便西东。shuǐ liú yóu wěi qū,fēng yuǎn biàn xī dōng。
狼籍残春后,离披晚照中。láng jí cán chūn hòu,lí pī wǎn zhào zhōng。
亭台虽有主,轩骑断无踪。tíng tái suī yǒu zhǔ,xuān qí duàn wú zōng。
剑去拥妃子,兵来围石崇。jiàn qù yōng fēi zi,bīng lái wéi shí chóng。
马嵬方恋恋,金谷正匆匆。mǎ wéi fāng liàn liàn,jīn gǔ zhèng cōng cōng。
曹植辞休切,襄王梦已终。cáo zhí cí xiū qiè,xiāng wáng mèng yǐ zhōng。
谬称寻洛浦,浪说数巫峰。miù chēng xún luò pǔ,làng shuō shù wū fēng。
燕诉冤还在,莺传信莫通。yàn sù yuān hái zài,yīng chuán xìn mò tōng。
苔钱如可买,柳线自能缝。tái qián rú kě mǎi,liǔ xiàn zì néng fèng。
怅望尤真宰,凄凉殢化工。chàng wàng yóu zhēn zǎi,qī liáng tì huà gōng。
放教成烂漫,不使略从容。fàng jiào chéng làn màn,bù shǐ lüè cóng róng。
命扫心争忍,言收计遂穷。mìng sǎo xīn zhēng rěn,yán shōu jì suì qióng。
异香销骨髓,绝色死英雄。yì xiāng xiāo gǔ suǐ,jué sè sǐ yīng xióng。
任诧回天力,饶矜盖世功。rèn chà huí tiān lì,ráo jīn gài shì gōng。
奈何时既往,到了事难重。nài hé shí jì wǎng,dào le shì nán zhòng。
开谢形相戾,兴衰理一同。kāi xiè xíng xiāng lì,xīng shuāi lǐ yī tóng。
天机之浅者,未始免忡忡。tiān jī zhī qiǎn zhě,wèi shǐ miǎn chōng chōng。

芳草长吟

邵雍

芳草更休生,芳樽更不倾。fāng cǎo gèng xiū shēng,fāng zūn gèng bù qīng。
草如生不已,樽岂便能停。cǎo rú shēng bù yǐ,zūn qǐ biàn néng tíng。
雨后闲池阁,春深小院庭。yǔ hòu xián chí gé,chūn shēn xiǎo yuàn tíng。
是时帘半卷,此际酒初醒。shì shí lián bàn juǎn,cǐ jì jiǔ chū xǐng。
密密嫩方布,葺葺绿已成。mì mì nèn fāng bù,qì qì lǜ yǐ chéng。
送回残照淡,引起晓寒轻。sòng huí cán zhào dàn,yǐn qǐ xiǎo hán qīng。
静衬花村薄,闲装竹坞清。jìng chèn huā cūn báo,xián zhuāng zhú wù qīng。
溪边微水浸,原上未春耕。xī biān wēi shuǐ jìn,yuán shàng wèi chūn gēng。
莫遣香车辗,休教细马行。mò qiǎn xiāng chē niǎn,xiū jiào xì mǎ xíng。
藉馀无限意,望久不胜情。jí yú wú xiàn yì,wàng jiǔ bù shèng qíng。
台迥眉初敛,楼危眼乍明。tái jiǒng méi chū liǎn,lóu wēi yǎn zhà míng。
低低暮云碧,隐隐远山青。dī dī mù yún bì,yǐn yǐn yuǎn shān qīng。
翠接鸳鸯浦,萋连杨柳汀。cuì jiē yuān yāng pǔ,qī lián yáng liǔ tīng。
江潭夜帆落,海渚晚舟横。jiāng tán yè fān luò,hǎi zhǔ wǎn zhōu héng。
戍垒角一弄,牧童笛数声。shù lěi jiǎo yī nòng,mù tóng dí shù shēng。
沙头双鹭下,渡口乱鸿惊。shā tóu shuāng lù xià,dù kǒu luàn hóng jīng。
蓊郁出征地,芊绵奉使程。wěng yù chū zhēng dì,qiān mián fèng shǐ chéng。
远披来往路,遍绕短长亭。yuǎn pī lái wǎng lù,biàn rào duǎn zhǎng tíng。
苒苒秦皇墓,离离汉帝城。rǎn rǎn qín huáng mù,lí lí hàn dì chéng。
荒凉故铜雀,破碎旧金陵。huāng liáng gù tóng què,pò suì jiù jīn líng。
雾锁前朝事,烟昏后世名。wù suǒ qián cháo shì,yān hūn hòu shì míng。
枯犹藏狡兔,腐亦化流萤。kū yóu cáng jiǎo tù,fǔ yì huà liú yíng。
纵刬奚由尽,才烧又却荣。zòng chǎn xī yóu jǐn,cái shāo yòu què róng。
徒能蔽京观,仍愿且升平。tú néng bì jīng guān,réng yuàn qiě shēng píng。

春水长吟

邵雍

春在水自渌,春归渌遂休。chūn zài shuǐ zì lù,chūn guī lù suì xiū。
清非不逮渌,春奈胜于秋。qīng fēi bù dǎi lù,chūn nài shèng yú qiū。
渌向阳中得,清于冷上求。lù xiàng yáng zhōng dé,qīng yú lěng shàng qiú。
加于清一等,用是渌为优。jiā yú qīng yī děng,yòng shì lù wèi yōu。
薄薄冰初泮,微微雨乍收。báo báo bīng chū pàn,wēi wēi yǔ zhà shōu。
渺弥新岛屿,潋滟旧汀洲。miǎo mí xīn dǎo yǔ,liàn yàn jiù tīng zhōu。
荷芰低犹卷,菰蒲嫩已抽。hé jì dī yóu juǎn,gū pú nèn yǐ chōu。
蘋蘩虽渐出,藻荇未全稠。píng fán suī jiàn chū,zǎo xìng wèi quán chóu。
日暖鸳鸯浴,烟晴翡翠游。rì nuǎn yuān yāng yù,yān qíng fěi cuì yóu。
波平跃双鲤,风静戏群鸥。bō píng yuè shuāng lǐ,fēng jìng xì qún ōu。
西蜀遨争举,东瓯禊竞修。xī shǔ áo zhēng jǔ,dōng ōu xì jìng xiū。
武陵花再识,汉曲佩还投。wǔ líng huā zài shí,hàn qū pèi hái tóu。
台下溶溶过,堤边漫漫流。tái xià róng róng guò,dī biān màn màn liú。
槛前才泚泚,天外更悠悠。kǎn qián cái cǐ cǐ,tiān wài gèng yōu yōu。
泛滥情怀恶,潺湲意思幽。fàn làn qíng huái è,chán yuán yì sī yōu。
远山遮不断,别浦去难留。yuǎn shān zhē bù duàn,bié pǔ qù nán liú。
二月溪桥畔,三吴野渡头。èr yuè xī qiáo pàn,sān wú yě dù tóu。
依前横两桨,特此送孤舟。yī qián héng liǎng jiǎng,tè cǐ sòng gū zhōu。
画手方停笔,骚人正倚楼。huà shǒu fāng tíng bǐ,sāo rén zhèng yǐ lóu。
长江飞絮外,只是动离愁。zhǎng jiāng fēi xù wài,zhǐ shì dòng lí chóu。

苔钱

邵雍

一雨一番新,非关鼓铸频。yī yǔ yī fān xīn,fēi guān gǔ zhù pín。
纵多难赠客,便失不猜人。zòng duō nán zèng kè,biàn shī bù cāi rén。
遍地未为富,满阶那济贫。biàn dì wèi wèi fù,mǎn jiē nà jì pín。
买愁须有为,酤酒断无因。mǎi chóu xū yǒu wèi,gū jiǔ duàn wú yīn。
散处如筹计,重时似索陈。sàn chù rú chóu jì,zhòng shí shì suǒ chén。
不能赒己急,何暇更赒亲。bù néng zhōu jǐ jí,hé xiá gèng zhōu qīn。

流莺吟

邵雍

迁乔固有之,出谷未多时。qiān qiáo gù yǒu zhī,chū gǔ wèi duō shí。
正嫩簧为舌,初新金作衣。zhèng nèn huáng wèi shé,chū xīn jīn zuò yī。
替花言灼灼,代柳说依依。tì huā yán zhuó zhuó,dài liǔ shuō yī yī。
柳外晚犹啭,花前晓又啼。liǔ wài wǎn yóu zhuàn,huā qián xiǎo yòu tí。
啼多因雨过,啭少为春归。tí duō yīn yǔ guò,zhuàn shǎo wèi chūn guī。
莫遣行人听,行人路正迷。mò qiǎn xíng rén tīng,xíng rén lù zhèng mí。

和商守宋郎中早梅

邵雍

山南地似岭南温,腊月梅开已浃辰。shān nán dì shì lǐng nán wēn,là yuè méi kāi yǐ jiā chén。
耻与百花争俗态,独殊群艳占先春。chǐ yǔ bǎi huā zhēng sú tài,dú shū qún yàn zhàn xiān chūn。
角中飘去凄于骨,笛里吹来妙入神。jiǎo zhōng piāo qù qī yú gǔ,dí lǐ chuī lái miào rù shén。
秀额妆残黏素粉,画梁歌暖起轻尘。xiù é zhuāng cán nián sù fěn,huà liáng gē nuǎn qǐ qīng chén。
宰君惜艳献州牧,太守分香及野人。zǎi jūn xī yàn xiàn zhōu mù,tài shǒu fēn xiāng jí yě rén。
手把数枝重叠嗅,忍教芳酒不濡唇。shǒu bǎ shù zhī zhòng dié xiù,rěn jiào fāng jiǔ bù rú chún。

观棋长吟

邵雍

院静春深昼掩扉,竹间闲看客争棋。yuàn jìng chūn shēn zhòu yǎn fēi,zhú jiān xián kàn kè zhēng qí。
搜罗神鬼聚胸臆,措致山河入范围。sōu luó shén guǐ jù xiōng yì,cuò zhì shān hé rù fàn wéi。
局合龙蛇成阵斗,劫残鸿雁破行飞。jú hé lóng shé chéng zhèn dòu,jié cán hóng yàn pò xíng fēi。
杀多项羽坑秦卒,败剧符坚畏晋师。shā duō xiàng yǔ kēng qín zú,bài jù fú jiān wèi jìn shī。
座上戈鋋尝击搏,面前冰炭旋更移。zuò shàng gē chán cháng jī bó,miàn qián bīng tàn xuán gèng yí。
死生共抵两家事,胜负都由一着时。sǐ shēng gòng dǐ liǎng jiā shì,shèng fù dōu yóu yī zhe shí。
当路断无相假借,对人须且强推辞。dāng lù duàn wú xiāng jiǎ jiè,duì rén xū qiě qiáng tuī cí。
腹心受害诚堪惧,唇齿生忧尚可医。fù xīn shòu hài chéng kān jù,chún chǐ shēng yōu shàng kě yī。
善用中伤为得策,阴行狡狯谓知机。shàn yòng zhōng shāng wèi dé cè,yīn xíng jiǎo kuài wèi zhī jī。
请观今日长安道,易地何尝不有之。qǐng guān jīn rì zhǎng ān dào,yì dì hé cháng bù yǒu zhī。

十四日留题福昌县宇之东轩

邵雍

洛川秋入景尤佳,微雨初过径路斜。luò chuān qiū rù jǐng yóu jiā,wēi yǔ chū guò jìng lù xié。
水竹洞中藏县宇,烟岚坞里住人家。shuǐ zhú dòng zhōng cáng xiàn yǔ,yān lán wù lǐ zhù rén jiā。
霜馀红间千重叶,天外晴排数缕霞。shuāng yú hóng jiān qiān zhòng yè,tiān wài qíng pái shù lǚ xiá。
溪浅溪深清潋滟,峰高峰下碧查牙。xī qiǎn xī shēn qīng liàn yàn,fēng gāo fēng xià bì chá yá。
鸟因择木飞还远,云为无心去更赊。niǎo yīn zé mù fēi hái yuǎn,yún wèi wú xīn qù gèng shē。
盖世功名多龃龉,出群才业足咨嗟。gài shì gōng míng duō jǔ yǔ,chū qún cái yè zú zī jiē。
浮生日月仍须惜,半老筋骸莫强夸。fú shēng rì yuè réng xū xī,bàn lǎo jīn hái mò qiáng kuā。
就此岩边宜筑室,乐吾真乐乐无涯。jiù cǐ yán biān yí zhù shì,lè wú zhēn lè lè wú yá。

岁暮自贻

邵雍

当年志意欲横秋,今日思之重可羞。dāng nián zhì yì yù héng qiū,jīn rì sī zhī zhòng kě xiū。
事到强图皆屑屑,道非真得尽悠悠。shì dào qiáng tú jiē xiè xiè,dào fēi zhēn dé jǐn yōu yōu。
静中照物情难隐,老后看书味转优。jìng zhōng zhào wù qíng nán yǐn,lǎo hòu kàn shū wèi zhuǎn yōu。
谈麈从容对宾客,荐章重叠误公侯。tán zhǔ cóng róng duì bīn kè,jiàn zhāng zhòng dié wù gōng hóu。
已蒙贤杰开青眼,不顾妻孥怨白头。yǐ méng xián jié kāi qīng yǎn,bù gù qī nú yuàn bái tóu。
谷口郑真焉敢望,寿陵馀子若为谋。gǔ kǒu zhèng zhēn yān gǎn wàng,shòu líng yú zi ruò wèi móu。
鼎间龙虎忘看守,棋上山河废讲求。dǐng jiān lóng hǔ wàng kàn shǒu,qí shàng shān hé fèi jiǎng qiú。
一枕晴窗睡初觉,数声幽鸟语方休。yī zhěn qíng chuāng shuì chū jué,shù shēng yōu niǎo yǔ fāng xiū。
林泉好处将诗买,风月佳时用酒酬。lín quán hǎo chù jiāng shī mǎi,fēng yuè jiā shí yòng jiǔ chóu。
三百六旬如去箭,肯教襟抱落闲愁。sān bǎi liù xún rú qù jiàn,kěn jiào jīn bào luò xián chóu。

苍苍吟寄答曹州李审言龙图

邵雍

一般颜色正苍苍,今古人曾望断肠。yī bān yán sè zhèng cāng cāng,jīn gǔ rén céng wàng duàn cháng。
日往月来无少异,阳舒阴惨不相妨。rì wǎng yuè lái wú shǎo yì,yáng shū yīn cǎn bù xiāng fáng。
迅雷震后山川裂,甘露零时草木香。xùn léi zhèn hòu shān chuān liè,gān lù líng shí cǎo mù xiāng。
幽暗岩崖生鬼魅,清平郊野见鸾凰。yōu àn yán yá shēng guǐ mèi,qīng píng jiāo yě jiàn luán huáng。
千花烂为三春雨,万木凋因一夜霜。qiān huā làn wèi sān chūn yǔ,wàn mù diāo yīn yī yè shuāng。
此意分明难理会,直须贤者入消详。cǐ yì fēn míng nán lǐ huì,zhí xū xián zhě rù xiāo xiáng。

安乐窝中诗一编

邵雍

安乐窝中诗一编,自歌自咏自怡然。ān lè wō zhōng shī yī biān,zì gē zì yǒng zì yí rán。
陶镕水石闲勋业,铨择风花静事权。táo róng shuǐ shí xián xūn yè,quán zé fēng huā jìng shì quán。
意去乍乘千里马,兴来初上九重天。yì qù zhà chéng qiān lǐ mǎ,xīng lái chū shàng jiǔ zhòng tiān。
忺时更改三两字,醉后吟哦五七篇。xiān shí gèng gǎi sān liǎng zì,zuì hòu yín ó wǔ qī piān。
直恐心通云外月,又疑身是洞中仙。zhí kǒng xīn tōng yún wài yuè,yòu yí shēn shì dòng zhōng xiān。
银河汹涌翻晴浪,玉树查牙生紫烟。yín hé xiōng yǒng fān qíng làng,yù shù chá yá shēng zǐ yān。
万物有情皆可状,百骸无病不能蠲。wàn wù yǒu qíng jiē kě zhuàng,bǎi hái wú bìng bù néng juān。
命题滥被神相助,得句谬为人所传。mìng tí làn bèi shén xiāng zhù,dé jù miù wèi rén suǒ chuán。
肯让贵家常奏乐,宁惭富室剩收钱。kěn ràng guì jiā cháng zòu lè,níng cán fù shì shèng shōu qián。
若条此过知何限,因甚台官独未言。ruò tiáo cǐ guò zhī hé xiàn,yīn shén tái guān dú wèi yán。

安乐窝中一部书

邵雍

安乐窝中一部书,号云皇极意何如。ān lè wō zhōng yī bù shū,hào yún huáng jí yì hé rú。
春秋礼乐能遗则,父子君臣可废乎。chūn qiū lǐ lè néng yí zé,fù zi jūn chén kě fèi hū。
浩浩羲轩开辟后,巍巍尧舜协和初。hào hào xī xuān kāi pì hòu,wēi wēi yáo shùn xié hé chū。
炎炎汤武干戈外,恟恟桓文弓剑馀。yán yán tāng wǔ gàn gē wài,xiōng xiōng huán wén gōng jiàn yú。
日月星辰高照耀,皇王帝伯大铺舒。rì yuè xīng chén gāo zhào yào,huáng wáng dì bó dà pù shū。
几千百主出规制,数亿万年成楷模。jǐ qiān bǎi zhǔ chū guī zhì,shù yì wàn nián chéng kǎi mó。
治久便忧强跋扈,患深仍念恶驱除。zhì jiǔ biàn yōu qiáng bá hù,huàn shēn réng niàn è qū chú。
才堪命世有时有,智可济时无世无。cái kān mìng shì yǒu shí yǒu,zhì kě jì shí wú shì wú。
既往尽归闲指点,未来须俟别支梧。jì wǎng jǐn guī xián zhǐ diǎn,wèi lái xū qí bié zhī wú。
不知造化谁为主,生得许多奇丈夫。bù zhī zào huà shuí wèi zhǔ,shēng dé xǔ duō qí zhàng fū。