古诗词

何处是仙乡

邵雍

何处是仙乡,仙乡不离房。hé chù shì xiān xiāng,xiān xiāng bù lí fáng。
眼前无冗长,心下有清凉。yǎn qián wú rǒng zhǎng,xīn xià yǒu qīng liáng。
静处乾坤大,闲中日月长。jìng chù qián kūn dà,xián zhōng rì yuè zhǎng。
若能安得分,都胜别思量。ruò néng ān dé fēn,dōu shèng bié sī liàng。
邵雍

邵雍

邵雍(1011年—1077年),字尧夫,生于范阳(今河北涿州大邵村),幼年随父邵古迁往衡漳(今河南林县康节村),天圣四年(1026年),邵雍16岁,随其父到共城苏门山,卜居于此地。后师从李之才学《河图》、《洛书》与伏羲八卦,学有大成,并著有《皇极经世》、《观物内外篇》、《先天图》、《渔樵问对》、《伊川击壤集》、《梅花诗》等。嘉祐七年(1062年),移居洛阳天宫寺西天津桥南,自号安乐先生。出游时必坐一小车,由一人牵拉。宋仁宗嘉祐与宋神宗熙宁初,两度被举,均称疾不赴。熙宁十年(1077年)病卒,终年六十七岁。宋哲宗元祐中赐谥康节。 邵雍的作品>>

猜您喜欢

依韵寄成都李希淳屯田

邵雍

思君君未还,君恋蜀中官。sī jūn jūn wèi hái,jūn liàn shǔ zhōng guān。
白首虽知倦,清衷宜自宽。bái shǒu suī zhī juàn,qīng zhōng yí zì kuān。
花时难得会,蚕市易成欢。huā shí nán dé huì,cán shì yì chéng huān。
莫叹归休晚,生涯苦未完。mò tàn guī xiū wǎn,shēng yá kǔ wèi wán。

代书寄广信李遵度承制

邵雍

蓟北更千里,汉唐为极边。jì běi gèng qiān lǐ,hàn táng wèi jí biān。
奈何今境土,不复旧山川。nài hé jīn jìng tǔ,bù fù jiù shān chuān。
虎帐兵家重,雕弓嗣子传。hǔ zhàng bīng jiā zhòng,diāo gōng sì zi chuán。
他年勒功处,无使后燕然。tā nián lēi gōng chù,wú shǐ hòu yàn rán。

代书戏祖龙图

邵雍

祖兄同甲申,二十七日长。zǔ xiōng tóng jiǎ shēn,èr shí qī rì zhǎng。
无怨可低眉,有欢能抵掌。wú yuàn kě dī méi,yǒu huān néng dǐ zhǎng。
交情日更深,道义久相尚。jiāo qíng rì gèng shēn,dào yì jiǔ xiāng shàng。
但欠书丹人,黄金八百两。dàn qiàn shū dān rén,huáng jīn bā bǎi liǎng。

把酒

邵雍

把酒嘱儿男,吾今六十三。bǎ jiǔ zhǔ ér nán,wú jīn liù shí sān。
处身虽未至,讲道固无惭。chù shēn suī wèi zhì,jiǎng dào gù wú cán。
世上荣都谢,林间乐尚贪。shì shàng róng dōu xiè,lín jiān lè shàng tān。
语其贪一也,且免世猜嫌。yǔ qí tān yī yě,qiě miǎn shì cāi xián。

对花

邵雍

花枝照酒卮,把酒嘱花枝。huā zhī zhào jiǔ zhī,bǎ jiǔ zhǔ huā zhī。
酒尽钱能买,花残药不医。jiǔ jǐn qián néng mǎi,huā cán yào bù yī。
人无先酩酊,花莫便离披。rén wú xiān mǐng dīng,huā mò biàn lí pī。
慢慢对花饮,况春能几时。màn màn duì huā yǐn,kuàng chūn néng jǐ shí。

林下吟

邵雍

林下一般奇,俗人那得知。lín xià yī bān qí,sú rén nà dé zhī。
乍圆明月夜,才放好花枝。zhà yuán míng yuè yè,cái fàng hǎo huā zhī。
美酒未斟满,佳宾莫放归。měi jiǔ wèi zhēn mǎn,jiā bīn mò fàng guī。
世间优我辈,幸有这些儿。shì jiān yōu wǒ bèi,xìng yǒu zhè xiē ér。

嘱花吟

邵雍

把酒嘱花枝,花枝亦要知。bǎ jiǔ zhǔ huā zhī,huā zhī yì yào zhī。
花无十日盛,人有百年期。huā wú shí rì shèng,rén yǒu bǎi nián qī。
据此销魂处,宁思中酒时。jù cǐ xiāo hún chù,níng sī zhōng jiǔ shí。
若非诗断割,难解一生迷。ruò fēi shī duàn gē,nán jiě yī shēng mí。

春阴

邵雍

日日是春阴,春阴又复沈。rì rì shì chūn yīn,chūn yīn yòu fù shěn。
养花虽有力,爱月岂无心。yǎng huā suī yǒu lì,ài yuè qǐ wú xīn。
月满方能看,花开始可吟。yuè mǎn fāng néng kàn,huā kāi shǐ kě yín。
奈何花与月,殊不谅人深。nài hé huā yǔ yuè,shū bù liàng rén shēn。

春阴

邵雍

花好难久观,月好难久看。huā hǎo nán jiǔ guān,yuè hǎo nán jiǔ kàn。
花能五七日,月止十二圆。huā néng wǔ qī rì,yuè zhǐ shí èr yuán。
圆时仍龃龉,开处足摧残。yuán shí réng jǔ yǔ,kāi chù zú cuī cán。
风雨寻常事,人心何不安。fēng yǔ xún cháng shì,rén xīn hé bù ān。

天道吟

邵雍

天道不难知,人情未易窥。tiān dào bù nán zhī,rén qíng wèi yì kuī。
虽闻言语处,更看作为时。suī wén yán yǔ chù,gèng kàn zuò wèi shí。
隐几功夫大,挥戈事业卑。yǐn jǐ gōng fū dà,huī gē shì yè bēi。
春秋赖乘兴,出用小车儿。chūn qiū lài chéng xīng,chū yòng xiǎo chē ér。

一室吟

邵雍

一室可容身,四时长有春。yī shì kě róng shēn,sì shí zhǎng yǒu chūn。
何尝无美酒,未始绝佳宾。hé cháng wú měi jiǔ,wèi shǐ jué jiā bīn。
洞里赏花者,天边泛月人。dòng lǐ shǎng huā zhě,tiān biān fàn yuè rén。
相逢应有语,笑我太因循。xiāng féng yīng yǒu yǔ,xiào wǒ tài yīn xún。

省事吟

邵雍

虑少梦自少,言稀过亦稀。lǜ shǎo mèng zì shǎo,yán xī guò yì xī。
帘垂知日永,柳静觉风微。lián chuí zhī rì yǒng,liǔ jìng jué fēng wēi。
但见花开谢,不闻人是非。dàn jiàn huā kāi xiè,bù wén rén shì fēi。
何须寻洞府,度岁也应迟。hé xū xún dòng fǔ,dù suì yě yīng chí。

别谢君实端明

邵雍

曹王八斗才,今日为余催。cáo wáng bā dòu cái,jīn rì wèi yú cuī。
锦绣佳章里,芝兰秀句开。jǐn xiù jiā zhāng lǐ,zhī lán xiù jù kāi。
烦疴熸躯体,溽暑烁楼台。fán kē jiān qū tǐ,rù shǔ shuò lóu tái。
宜把君诗讽,清风当自来。yí bǎ jūn shī fěng,qīng fēng dāng zì lái。

别谢彦国相公三首其一

邵雍

和诗韩国老,见比以宣尼。hé shī hán guó lǎo,jiàn bǐ yǐ xuān ní。
引彼返鲁事,指予来西畿。yǐn bǐ fǎn lǔ shì,zhǐ yǔ lái xī jī。
日星功共大,麋鹿分同微。rì xīng gōng gòng dà,mí lù fēn tóng wēi。
华衮承褒借,将何答所知。huá gǔn chéng bāo jiè,jiāng hé dá suǒ zhī。

半醉吟

邵雍

半醉上车儿,车儿稳碾归。bàn zuì shàng chē ér,chē ér wěn niǎn guī。
轻风迎面处,翠柳拂头时。qīng fēng yíng miàn chù,cuì liǔ fú tóu shí。
意若兼三事,情如拥九麾。yì ruò jiān sān shì,qíng rú yōng jiǔ huī。
这般闲富贵,料得没人知。zhè bān xián fù guì,liào dé méi rén zhī。
1258«2345678»