古诗词

清风长吟

邵雍

宇宙中和气,清泠无比方。yǔ zhòu zhōng hé qì,qīng líng wú bǐ fāng。
与时蠲疾病,为岁造丰穰。yǔ shí juān jí bìng,wèi suì zào fēng ráng。
起自青蘋末,来从翠树傍。qǐ zì qīng píng mò,lái cóng cuì shù bàng。
得逢明月夜,便入故人乡。dé féng míng yuè yè,biàn rù gù rén xiāng。
密叶摇重幄,殷花舞靓妆。mì yè yáo zhòng wò,yīn huā wǔ jìng zhuāng。
两三声迥笛,千万缕垂杨。liǎng sān shēng jiǒng dí,qiān wàn lǚ chuí yáng。
细度丝桐韵,深传兰蕙香。xì dù sī tóng yùn,shēn chuán lán huì xiāng。
楼台临远水,轩槛近修篁。lóu tái lín yuǎn shuǐ,xuān kǎn jìn xiū huáng。
盛夏驱烦暑,初晴送晚凉。shèng xià qū fán shǔ,chū qíng sòng wǎn liáng。
轻披绿荷芰,缓透薄衣裳。qīng pī lǜ hé jì,huǎn tòu báo yī shang。
浪走翻翩袂,波生潋滟觞。làng zǒu fān piān mèi,bō shēng liàn yàn shāng。
闲愁难著莫,幽思易飞扬。xián chóu nán zhù mò,yōu sī yì fēi yáng。
快若乘天马,醒如沃蔗浆。kuài ruò chéng tiān mǎ,xǐng rú wò zhè jiāng。
面前游阆苑,坐上泛潇湘。miàn qián yóu láng yuàn,zuò shàng fàn xiāo xiāng。
不可将钱买,焉能用斗量。bù kě jiāng qián mǎi,yān néng yòng dòu liàng。
依凭全藉德,收贮岂须仓。yī píng quán jí dé,shōu zhù qǐ xū cāng。
无患兼并取,宁忧寇盗攘。wú huàn jiān bìng qǔ,níng yōu kòu dào rǎng。
以兹为乐事,未始有忧伤。yǐ zī wèi lè shì,wèi shǐ yǒu yōu shāng。
邵雍

邵雍

邵雍(1011年—1077年),字尧夫,生于范阳(今河北涿州大邵村),幼年随父邵古迁往衡漳(今河南林县康节村),天圣四年(1026年),邵雍16岁,随其父到共城苏门山,卜居于此地。后师从李之才学《河图》、《洛书》与伏羲八卦,学有大成,并著有《皇极经世》、《观物内外篇》、《先天图》、《渔樵问对》、《伊川击壤集》、《梅花诗》等。嘉祐七年(1062年),移居洛阳天宫寺西天津桥南,自号安乐先生。出游时必坐一小车,由一人牵拉。宋仁宗嘉祐与宋神宗熙宁初,两度被举,均称疾不赴。熙宁十年(1077年)病卒,终年六十七岁。宋哲宗元祐中赐谥康节。 邵雍的作品>>

猜您喜欢

忠厚吟

邵雍

小人斯须,君子长久。xiǎo rén sī xū,jūn zi zhǎng jiǔ。
斯须倾邪,长久忠厚。sī xū qīng xié,zhǎng jiǔ zhōng hòu。

人事吟

邵雍

人有去就,事无低昂;rén yǒu qù jiù,shì wú dī áng;
迹有疏密,人无较量。jì yǒu shū mì,rén wú jiào liàng。
能此四者,自然久长。néng cǐ sì zhě,zì rán jiǔ zhǎng。

盛衰吟

邵雍

克肖子孙,振起家门。kè xiào zi sūn,zhèn qǐ jiā mén。
不肖子孙,破败家门。bù xiào zi sūn,pò bài jiā mén。
猗嗟子孙,盛衰之根。yī jiē zi sūn,shèng shuāi zhī gēn。

内外吟

邵雍

衣冠严整,谓之外修。yī guān yán zhěng,wèi zhī wài xiū。
行义纯洁,谓之内修。xíng yì chún jié,wèi zhī nèi xiū。
内外俱修,何人不求。nèi wài jù xiū,hé rén bù qiú。

内外吟

邵雍

衣冠不整,谓之外惰。yī guān bù zhěng,wèi zhī wài duò。
外义不修,谓之内惰。wài yì bù xiū,wèi zhī nèi duò。
内外俱惰,何人不唾。nèi wài jù duò,hé rén bù tuò。

不知吟

邵雍

不知阴阳,不知天地。bù zhī yīn yáng,bù zhī tiān dì。
不知人情,不知物理。bù zhī rén qíng,bù zhī wù lǐ。
强为人师,宁不自愧。qiáng wèi rén shī,níng bù zì kuì。

中原吟

邵雍

中原之师,仁义为主。zhōng yuán zhī shī,rén yì wèi zhǔ。
仁义既无,四夷来侮。rén yì jì wú,sì yí lái wǔ。

不善吟

邵雍

不良之人,禀气非正。bù liáng zhī rén,bǐng qì fēi zhèng。
蛇蝎其情,豺狼其性。shé xiē qí qíng,chái láng qí xìng。
至良之人,禀气清明。zhì liáng zhī rén,bǐng qì qīng míng。
金玉其性,芝兰其情。jīn yù qí xìng,zhī lán qí qíng。

不同吟

邵雍

君子之人,与己非比。jūn zi zhī rén,yǔ jǐ fēi bǐ。
闻善则乐,见贤则喜。wén shàn zé lè,jiàn xián zé xǐ。
小人之人,与己非恶。xiǎo rén zhī rén,yǔ jǐ fēi è。
闻善则憎,见贤则怒。wén shàn zé zēng,jiàn xián zé nù。

影论吟

邵雍

性在体内,影在形外。xìng zài tǐ nèi,yǐng zài xíng wài。
性往体随,形行影会。xìng wǎng tǐ suí,xíng xíng yǐng huì。
体性不存,形影安在。tǐ xìng bù cún,xíng yǐng ān zài。
影外之言,曾何足怪。yǐng wài zhī yán,céng hé zú guài。

贵贱吟

邵雍

系自我者,可以力行。xì zì wǒ zhě,kě yǐ lì xíng。
系自人者,难乎力争。xì zì rén zhě,nán hū lì zhēng。
贵为万乘,亦莫之矜。guì wèi wàn chéng,yì mò zhī jīn。
贱为匹夫,亦莫之凌。jiàn wèi pǐ fū,yì mò zhī líng。

费力吟

邵雍

事无巨细,人有得失。shì wú jù xì,rén yǒu dé shī。
得之小心,失之费力。dé zhī xiǎo xīn,shī zhī fèi lì。

迷悟吟

邵雍

君子改过,小人饰非。jūn zi gǎi guò,xiǎo rén shì fēi。
改过终悟,饰非终迷。gǎi guò zhōng wù,shì fēi zhōng mí。
终悟福至,终迷祸归。zhōng wù fú zhì,zhōng mí huò guī。

正性吟

邵雍

未生之前,不知其然。wèi shēng zhī qián,bù zhī qí rán。
既生之后,乃知有天。jì shēng zhī hòu,nǎi zhī yǒu tiān。
有天而来,止物之性。yǒu tiān ér lái,zhǐ wù zhī xìng。
君子践形,小人轻命。jūn zi jiàn xíng,xiǎo rén qīng mìng。

幽明吟

邵雍

明有日月,幽有鬼神。míng yǒu rì yuè,yōu yǒu guǐ shén。
日月照物,鬼神依人。rì yuè zhào wù,guǐ shén yī rén。
明由物显,幽由人陈。míng yóu wù xiǎn,yōu yóu rén chén。
人物不作,幽明何分。rén wù bù zuò,yōu míng hé fēn。