古诗词

岁暮自贻

邵雍

当年志意欲横秋,今日思之重可羞。dāng nián zhì yì yù héng qiū,jīn rì sī zhī zhòng kě xiū。
事到强图皆屑屑,道非真得尽悠悠。shì dào qiáng tú jiē xiè xiè,dào fēi zhēn dé jǐn yōu yōu。
静中照物情难隐,老后看书味转优。jìng zhōng zhào wù qíng nán yǐn,lǎo hòu kàn shū wèi zhuǎn yōu。
谈麈从容对宾客,荐章重叠误公侯。tán zhǔ cóng róng duì bīn kè,jiàn zhāng zhòng dié wù gōng hóu。
已蒙贤杰开青眼,不顾妻孥怨白头。yǐ méng xián jié kāi qīng yǎn,bù gù qī nú yuàn bái tóu。
谷口郑真焉敢望,寿陵馀子若为谋。gǔ kǒu zhèng zhēn yān gǎn wàng,shòu líng yú zi ruò wèi móu。
鼎间龙虎忘看守,棋上山河废讲求。dǐng jiān lóng hǔ wàng kàn shǒu,qí shàng shān hé fèi jiǎng qiú。
一枕晴窗睡初觉,数声幽鸟语方休。yī zhěn qíng chuāng shuì chū jué,shù shēng yōu niǎo yǔ fāng xiū。
林泉好处将诗买,风月佳时用酒酬。lín quán hǎo chù jiāng shī mǎi,fēng yuè jiā shí yòng jiǔ chóu。
三百六旬如去箭,肯教襟抱落闲愁。sān bǎi liù xún rú qù jiàn,kěn jiào jīn bào luò xián chóu。
邵雍

邵雍

邵雍(1011年—1077年),字尧夫,生于范阳(今河北涿州大邵村),幼年随父邵古迁往衡漳(今河南林县康节村),天圣四年(1026年),邵雍16岁,随其父到共城苏门山,卜居于此地。后师从李之才学《河图》、《洛书》与伏羲八卦,学有大成,并著有《皇极经世》、《观物内外篇》、《先天图》、《渔樵问对》、《伊川击壤集》、《梅花诗》等。嘉祐七年(1062年),移居洛阳天宫寺西天津桥南,自号安乐先生。出游时必坐一小车,由一人牵拉。宋仁宗嘉祐与宋神宗熙宁初,两度被举,均称疾不赴。熙宁十年(1077年)病卒,终年六十七岁。宋哲宗元祐中赐谥康节。 邵雍的作品>>

猜您喜欢

谢王谏议见思吟

邵雍

西斋前后半松筠,万虑澄馀始见真。xī zhāi qián hòu bàn sōng yún,wàn lǜ chéng yú shǐ jiàn zhēn。
不谓天光明净处,又能时忆旧交亲。bù wèi tiān guāng míng jìng chù,yòu néng shí yì jiù jiāo qīn。

答人吟

邵雍

筋骸得似当年否,气血能如旧日无。jīn hái dé shì dāng nián fǒu,qì xuè néng rú jiù rì wú。
却喜一般增长处,樽前谈笑有工夫。què xǐ yī bān zēng zhǎng chù,zūn qián tán xiào yǒu gōng fū。

依韵和任司封见寄吟

邵雍

王侯贵盛不胜言,图画中山得一观。wáng hóu guì shèng bù shèng yán,tú huà zhōng shān dé yī guān。
不似夫君行坐看,贪嵩又更爱天坛。bù shì fū jūn xíng zuò kàn,tān sōng yòu gèng ài tiān tán。

依韵和任司封见寄吟

邵雍

高楼百尺破危空,天淡云闲看帝功。gāo lóu bǎi chǐ pò wēi kōng,tiān dàn yún xián kàn dì gōng。
更上一层情未快,思君不见见乔嵩。gèng shàng yī céng qíng wèi kuài,sī jūn bù jiàn jiàn qiáo sōng。

依韵和任司封见寄吟

邵雍

辞麾来此住云霄,闻健登临肯惮劳。cí huī lái cǐ zhù yún xiāo,wén jiàn dēng lín kěn dàn láo。
紫陌事多都不见,家山围绕是嵩高。zǐ mò shì duō dōu bù jiàn,jiā shān wéi rào shì sōng gāo。

依韵谢任司封寄逍遥枕吟

邵雍

夫君惠我逍遥枕,恐我逍遥迹未超。fū jūn huì wǒ xiāo yáo zhěn,kǒng wǒ xiāo yáo jì wèi chāo。
形体逍遥终未至,更和魂梦与逍遥。xíng tǐ xiāo yáo zhōng wèi zhì,gèng hé hún mèng yǔ xiāo yáo。

齐郑吟

邵雍

子产何尝辞郑小,晏婴殊不愿齐衰。zi chǎn hé cháng cí zhèng xiǎo,yàn yīng shū bù yuàn qí shuāi。
二贤生若得其地,才业当为王者师。èr xián shēng ruò dé qí dì,cái yè dāng wèi wáng zhě shī。

代书寄吕库部

邵雍

周王八骏走天涯,争似君家四宝奇。zhōu wáng bā jùn zǒu tiān yá,zhēng shì jūn jiā sì bǎo qí。
郑洛风烟虽咫尺,恨无由往一观之。zhèng luò fēng yān suī zhǐ chǐ,hèn wú yóu wǎng yī guān zhī。

观物吟其二

邵雍

淳厚之人少秀慧,秀慧之人少审谛。chún hòu zhī rén shǎo xiù huì,xiù huì zhī rén shǎo shěn dì。
安得淳厚又秀慧,与之共话人间事。ān dé chún hòu yòu xiù huì,yǔ zhī gòng huà rén jiān shì。

治乱吟五首其二

邵雍

中原一片闲田地,曾示三皇与五帝。zhōng yuán yī piàn xián tián dì,céng shì sān huáng yǔ wǔ dì。
三皇五帝子孙多,或贱或贫或富贵。sān huáng wǔ dì zi sūn duō,huò jiàn huò pín huò fù guì。

自述

邵雍

春暖秋凉人半醉,安车麈尾闲从事。chūn nuǎn qiū liáng rén bàn zuì,ān chē zhǔ wěi xián cóng shì。
虽无大德及生灵,且与太平装景致。suī wú dà dé jí shēng líng,qiě yǔ tài píng zhuāng jǐng zhì。

量力吟

邵雍

量力动时无悔吝,随宜乐处省营为。liàng lì dòng shí wú huǐ lìn,suí yí lè chù shěng yíng wèi。
须求骐骥方乘马,亦恐终身无马骑。xū qiú qí jì fāng chéng mǎ,yì kǒng zhōng shēn wú mǎ qí。

戏答友人吟

邵雍

邵尧夫者是何人,岁岁春秋来谒君。shào yáo fū zhě shì hé rén,suì suì chūn qiū lái yè jūn。
车小半年行一转,非如骏马走香尘。chē xiǎo bàn nián xíng yī zhuǎn,fēi rú jùn mǎ zǒu xiāng chén。

吾庐吟

邵雍

吾庐虽小粗容身,且免轻为僦舍人。wú lú suī xiǎo cū róng shēn,qiě miǎn qīng wèi jiù shě rén。
大有世人无屋住,向人檐下索温存。dà yǒu shì rén wú wū zhù,xiàng rén yán xià suǒ wēn cún。

瀍河上观杏花回

邵雍

瀍河东看杏花开,花外天津暮却回。chán hé dōng kàn xìng huā kāi,huā wài tiān jīn mù què huí。
更把杏花头上插,图人知道看花来。gèng bǎ xìng huā tóu shàng chā,tú rén zhī dào kàn huā lái。