古诗词

观棋大吟

邵雍

人有精游艺,予尝观弈棋。rén yǒu jīng yóu yì,yǔ cháng guān yì qí。
算馀知造化,着外见几微。suàn yú zhī zào huà,zhe wài jiàn jǐ wēi。
好胜心无已,争先意不低。hǎo shèng xīn wú yǐ,zhēng xiān yì bù dī。
当人尽宾主,对面如蛮夷。dāng rén jǐn bīn zhǔ,duì miàn rú mán yí。
财利激于衷,喜怒见于頄。cái lì jī yú zhōng,xǐ nù jiàn yú kuí。
生杀在于手,与夺指于颐。shēng shā zài yú shǒu,yǔ duó zhǐ yú yí。
戾不殊冰炭,和不侔埙篪。lì bù shū bīng tàn,hé bù móu xūn chí。
义不及朋友,情不通夫妻。yì bù jí péng yǒu,qíng bù tōng fū qī。
珠玉出怀袖,龙蛇走肝脾。zhū yù chū huái xiù,lóng shé zǒu gān pí。
金汤起樽俎,剑戟交屏帏。jīn tāng qǐ zūn zǔ,jiàn jǐ jiāo píng wéi。
白昼役鬼神,平地蟠蛟螭。bái zhòu yì guǐ shén,píng dì pán jiāo chī。
空江响雷雹,陆海诛鲸鲵。kōng jiāng xiǎng léi báo,lù hǎi zhū jīng ní。
寒暑同舒惨,昏明共蔽亏。hán shǔ tóng shū cǎn,hūn míng gòng bì kuī。
山河璨于地,星斗会璇玑。shān hé càn yú dì,xīng dòu huì xuán jī。
因睹输赢势,翻惊宠辱蹊。yīn dǔ shū yíng shì,fān jīng chǒng rǔ qī。
高卑易裁制,返覆难拘羁。gāo bēi yì cái zhì,fǎn fù nán jū jī。
心迹既一判,利害不两提。xīn jì jì yī pàn,lì hài bù liǎng tí。
卷舒当要会,取舍在须斯。juǎn shū dāng yào huì,qǔ shě zài xū sī。
智者伤于诈,信者失于椎。zhì zhě shāng yú zhà,xìn zhě shī yú chuí。
真伪之相杂,名实之都隳。zhēn wěi zhī xiāng zá,míng shí zhī dōu huī。
得者失之本,福为祸之梯。dé zhě shī zhī běn,fú wèi huò zhī tī。
乾坤支作讼,离坎变成睽。qián kūn zhī zuò sòng,lí kǎn biàn chéng kuí。
弧矢相凌犯,言辞共诋欺。hú shǐ xiāng líng fàn,yán cí gòng dǐ qī。
何尝无胜负,未始绝兴衰。hé cháng wú shèng fù,wèi shǐ jué xīng shuāi。
前日之所是,今日之或非。qián rì zhī suǒ shì,jīn rì zhī huò fēi。
今日之所强,明日之或羸。jīn rì zhī suǒ qiáng,míng rì zhī huò léi。
以古观后世,终天露端倪。yǐ gǔ guān hòu shì,zhōng tiān lù duān ní。
以今观往昔,何止乎庖羲。yǐ jīn guān wǎng xī,hé zhǐ hū páo xī。
尧舜行揖让,四凶犹趄趑。yáo shùn xíng yī ràng,sì xiōng yóu jū zī。
汤武援干戈,三老诚有讥。tāng wǔ yuán gàn gē,sān lǎo chéng yǒu jī。
虽皋陶陈谟,而伊周献规。suī gāo táo chén mó,ér yī zhōu xiàn guī。
曾未免矣夫,疗骨而伤肌。céng wèi miǎn yǐ fū,liáo gǔ ér shāng jī。
仁为名所败,义为利所挤。rén wèi míng suǒ bài,yì wèi lì suǒ jǐ。
治乱不自已,因革徒从宜。zhì luàn bù zì yǐ,yīn gé tú cóng yí。
与贤不与子,贤愚生瑕玼。yǔ xián bù yǔ zi,xián yú shēng xiá cǐ。
与子不与贤,子孙生疮痍。yǔ zi bù yǔ xián,zi sūn shēng chuāng yí。
或苗民逆命,或有扈阻威。huò miáo mín nì mìng,huò yǒu hù zǔ wēi。
或羿浞起衅,或管蔡造疑。huò yì zhuó qǐ xìn,huò guǎn cài zào yí。
或商人征葛,或周人乘黎。huò shāng rén zhēng gé,huò zhōu rén chéng lí。
或鸣条振旅,或牧野搴旗。huò míng tiáo zhèn lǚ,huò mù yě qiān qí。
灼见夏台日,曾照升自陑。zhuó jiàn xià tái rì,céng zhào shēng zì ér。
安知羑里月,不照逾孟师。ān zhī yǒu lǐ yuè,bù zhào yú mèng shī。
厉王奔于彘,幽王死于骊。lì wáng bēn yú zhì,yōu wáng sǐ yú lí。
平王迁于洛,赧王败于伊。píng wáng qiān yú luò,nǎn wáng bài yú yī。
或盟于召陵,或会于黄池。huò méng yú zhào líng,huò huì yú huáng chí。
或战于长岸,或弑于乾溪。huò zhàn yú zhǎng àn,huò shì yú qián xī。
或入于鄢郢,或栖于会稽。huò rù yú yān yǐng,huò qī yú huì jī。
或屠于大梁,或入于临淄。huò tú yú dà liáng,huò rù yú lín zī。
五霸共吞噬,七雄相鞭笞。wǔ bà gòng tūn shì,qī xióng xiāng biān chī。
暴秦灭六国,楚汉决雄雌。bào qín miè liù guó,chǔ hàn jué xióng cí。
天尽于有日,地极于无涯。tiān jǐn yú yǒu rì,dì jí yú wú yá。
遐迩都包括,纵横悉指挥。xiá ěr dōu bāo kuò,zòng héng xī zhǐ huī。
井田方奕奕,兵甲正累累。jǐng tián fāng yì yì,bīng jiǎ zhèng lèi lèi。
易之以阡陌,画之以郊畿。yì zhī yǐ qiān mò,huà zhī yǐ jiāo jī。
销之以锋镝,焚之以书诗。xiāo zhī yǐ fēng dī,fén zhī yǐ shū shī。
罢侯以置守,强干而弱枝。bà hóu yǐ zhì shǒu,qiáng gàn ér ruò zhī。
重兵栖上郡,长城堑边陲。zhòng bīng qī shàng jùn,zhǎng chéng qiàn biān chuí。
自谓磐石固,万世无已而。zì wèi pán shí gù,wàn shì wú yǐ ér。
回天于指掌,割地于阶墀。huí tiān yú zhǐ zhǎng,gē dì yú jiē chí。
视人若蝼蚁,用财如沙泥。shì rén ruò lóu yǐ,yòng cái rú shā ní。
阿房宫未毕,祖龙车至戏。ā fáng gōng wèi bì,zǔ lóng chē zhì xì。
骊山卒未放,陈涉兵自蕲。lí shān zú wèi fàng,chén shè bīng zì qí。
灞上心非浅,鸿门气正滋。bà shàng xīn fēi qiǎn,hóng mén qì zhèng zī。
咸阳起烟焰,南郑奋熊罴。xián yáng qǐ yān yàn,nán zhèng fèn xióng pí。
人鬼同交错,风云共惨凄。rén guǐ tóng jiāo cuò,fēng yún gòng cǎn qī。
项强刘未胜,得鹿莫知谁。xiàng qiáng liú wèi shèng,dé lù mò zhī shuí。
约法三章在,收兵五国随。yuē fǎ sān zhāng zài,shōu bīng wǔ guó suí。
庙堂成算重,帷幄坐筹奇。miào táng chéng suàn zhòng,wéi wò zuò chóu qí。
广武貔貅怒,鸿沟虎豹饥。guǎng wǔ pí xiū nù,hóng gōu hǔ bào jī。
荥阳留纪信,垓下别虞姬。xíng yáng liú jì xìn,gāi xià bié yú jī。
三杰才方展,千年运正熙。sān jié cái fāng zhǎn,qiān nián yùn zhèng xī。
山川旧形胜,日月新光辉。shān chuān jiù xíng shèng,rì yuè xīn guāng huī。
正朔承三统,车书混四维。zhèng shuò chéng sān tǒng,chē shū hùn sì wéi。
方隅无割据,穷僻有羁縻。fāng yú wú gē jù,qióng pì yǒu jī mí。
后族争行日,军分南北司。hòu zú zhēng xíng rì,jūn fēn nán běi sī。
当时无佐命,何以救颠隮。dāng shí wú zuǒ mìng,hé yǐ jiù diān jī。
百战方全日,长兵震天垂。bǎi zhàn fāng quán rì,zhǎng bīng zhèn tiān chuí。
岂知巫蛊事,祸起刘屈?。qǐ zhī wū gǔ shì,huò qǐ liú qū。
冢宰司衡日,重明正渺弥。zhǒng zǎi sī héng rì,zhòng míng zhèng miǎo mí。
见危能致命,无忝寄孤遗。jiàn wēi néng zhì mìng,wú tiǎn jì gū yí。
剧贼欺孤日,行同狐与狸。jù zéi qī gū rì,xíng tóng hú yǔ lí。
宫中凌寡妇,殿上逐婴儿。gōng zhōng líng guǎ fù,diàn shàng zhú yīng ér。
龙战知何所,冰坚正在兹。lóng zhàn zhī hé suǒ,bīng jiān zhèng zài zī。
溃堤虽患水,御水敢忘堤。kuì dī suī huàn shuǐ,yù shuǐ gǎn wàng dī。
东汉重晞日,昆阳屋瓦飞。dōng hàn zhòng xī rì,kūn yáng wū wǎ fēi。
幽忧新室鬼,狼籍渐台尸。yōu yōu xīn shì guǐ,láng jí jiàn tái shī。
鄗邑追隆准,新安扫赤眉。hào yì zhuī lóng zhǔn,xīn ān sǎo chì méi。
再逢火德王,复睹汉官仪。zài féng huǒ dé wáng,fù dǔ hàn guān yí。
窦邓缘中馈,阎梁挟牝鸡。dòu dèng yuán zhōng kuì,yán liáng xié pìn jī。
经何功殆尽,至董业都糜。jīng hé gōng dài jǐn,zhì dǒng yè dōu mí。
河洛少烟火,京都多蒿藜。hé luò shǎo yān huǒ,jīng dōu duō hāo lí。
长天有鸟度,白骨无人悲。zhǎng tiān yǒu niǎo dù,bái gǔ wú rén bēi。
城有隍须复,羊无血可刲。chéng yǒu huáng xū fù,yáng wú xuè kě kuī。
大厦之将颠,非一木可支。dà shà zhī jiāng diān,fēi yī mù kě zhī。
孟德提先手,仲谋藉世资。mèng dé tí xiān shǒu,zhòng móu jí shì zī。
玄德志不遂,竟终于涕洟。xuán dé zhì bù suì,jìng zhōng yú tì tì。
西晋尚清谈,大计悬品题。xī jìn shàng qīng tán,dà jì xuán pǐn tí。
妇人执国命,骨肉生疠疵。fù rén zhí guó mìng,gǔ ròu shēng lì cī。
二主蒙霜露,五胡犯鼎彝。èr zhǔ méng shuāng lù,wǔ hú fàn dǐng yí。
世无管夷吾,令人重歔欷。shì wú guǎn yí wú,lìng rén zhòng xū xī。
广陌羌尘合,中州胡马嘶。guǎng mò qiāng chén hé,zhōng zhōu hú mǎ sī。
龙光射牛斗,日影化虹蜺。lóng guāng shè niú dòu,rì yǐng huà hóng ní。
辟草来洛汭,垦田趋江湄。pì cǎo lái luò ruì,kěn tián qū jiāng méi。
二百有四年,方驾而并驰。èr bǎi yǒu sì nián,fāng jià ér bìng chí。
东晋分南尾,时或产灵芝。dōng jìn fēn nán wěi,shí huò chǎn líng zhī。
凡经五改命,至陈卒昌隋。fán jīng wǔ gǎi mìng,zhì chén zú chāng suí。
国破西风暮,城荒春草萋。guó pò xī fēng mù,chéng huāng chūn cǎo qī。
长江空满目,行客浪沾衣。zhǎng jiāng kōng mǎn mù,xíng kè làng zhān yī。
后魏开北首,孝文几缉绥。hòu wèi kāi běi shǒu,xiào wén jǐ jī suí。
河阴旋有变,国分为东西。hé yīn xuán yǒu biàn,guó fēn wèi dōng xī。
尔朱夺高氏,宇文灭北齐。ěr zhū duó gāo shì,yǔ wén miè běi qí。
及隋始并陈,四海为藩篱。jí suí shǐ bìng chén,sì hǎi wèi fān lí。
泛汴公私匮,征辽士卒疲。fàn biàn gōng sī kuì,zhēng liáo shì zú pí。
有身皆厌苦,无口不嗟咨。yǒu shēn jiē yàn kǔ,wú kǒu bù jiē zī。
处处称年号,人人思乱离。chù chù chēng nián hào,rén rén sī luàn lí。
中原未有主,谁识非鹿麋。zhōng yuán wèi yǒu zhǔ,shuí shí fēi lù mí。
千一难知日,天人相与期。qiān yī nán zhī rì,tiān rén xiāng yǔ qī。
龙腾则云霭,虎步则风凄。lóng téng zé yún ǎi,hǔ bù zé fēng qī。
母后专朝日,相仍紊宫闱。mǔ hòu zhuān cháo rì,xiāng réng wěn gōng wéi。
可嗟桓彦范,不杀武三思。kě jiē huán yàn fàn,bù shā wǔ sān sī。
绣岭喧歌舞,渔阳动鼓鼙。xiù lǐng xuān gē wǔ,yú yáng dòng gǔ pí。
太平其可傲,徒罪一杨妃。tài píng qí kě ào,tú zuì yī yáng fēi。
剑阁离天日,潼关漏虎貔。jiàn gé lí tiān rì,tóng guān lòu hǔ pí。
两京皆覆没,九庙咸倾欹。liǎng jīng jiē fù méi,jiǔ miào xián qīng yī。
乐极则悲至,恩交则害携。lè jí zé bēi zhì,ēn jiāo zé hài xié。
事无可奈何,举目谁与比。shì wú kě nài hé,jǔ mù shuí yǔ bǐ。
自此藩方盛,都无臣子祗。zì cǐ fān fāng shèng,dōu wú chén zi zhī。
恃功而不朝,讨贼以为词。shì gōng ér bù cháo,tǎo zéi yǐ wèi cí。
各拥部兵盛,谁怜王室卑。gè yōng bù bīng shèng,shuí lián wáng shì bēi。
邀朝廷姑息,观社稷安危。yāo cháo tíng gū xī,guān shè jì ān wēi。
攻取非君命,诛求本自肥。gōng qǔ fēi jūn mìng,zhū qiú běn zì féi。
乘舆时播越,扈从或参差。chéng yú shí bō yuè,hù cóng huò cān chà。
尾大知难运,鞭长岂易麾。wěi dà zhī nán yùn,biān zhǎng qǐ yì huī。
长奸忧必至,养虎害终贻。zhǎng jiān yōu bì zhì,yǎng hǔ hài zhōng yí。
国步何颠沛,君心空忸怩。guó bù hé diān pèi,jūn xīn kōng niǔ ní。
时来花烂漫,势去叶离披。shí lái huā làn màn,shì qù yè lí pī。
十姓分中夏,五家递通逵。shí xìng fēn zhōng xià,wǔ jiā dì tōng kuí。
徒明星有烂,但东方未晞。tú míng xīng yǒu làn,dàn dōng fāng wèi xī。
才返长芦镇,旋驱胡柳陂。cái fǎn zhǎng lú zhèn,xuán qū hú liǔ bēi。
绛霄兵自取,玄武火何痴。jiàng xiāo bīng zì qǔ,xuán wǔ huǒ hé chī。
中渡降堪罪,栾城死可嗤。zhōng dù jiàng kān zuì,luán chéng sǐ kě chī。
太原朝见入,刘子夕闻啼。tài yuán cháo jiàn rù,liú zi xī wén tí。
事体重重别,人情旋旋移。shì tǐ zhòng zhòng bié,rén qíng xuán xuán yí。
弃灰犹隐火,朽骨尚称龟。qì huī yóu yǐn huǒ,xiǔ gǔ shàng chēng guī。
谲诈多阴中,艰忧常自罹。jué zhà duō yīn zhōng,jiān yōu cháng zì lí。
挠防肤革易,患救腹心迟。náo fáng fū gé yì,huàn jiù fù xīn chí。
语祸不旋踵,言伤浪噬脐。yǔ huò bù xuán zhǒng,yán shāng làng shì qí。
欲升还陨落,将坠却扶持。yù shēng hái yǔn luò,jiāng zhuì què fú chí。
瞑眩人皆恶,康宁世共睎。míng xuàn rén jiē è,kāng níng shì gòng xī。
须能蠲重疾,始可谓良医。xū néng juān zhòng jí,shǐ kě wèi liáng yī。
久废田硗确,难行路险巇。jiǔ fèi tián qiāo què,nán xíng lù xiǎn xī。
不逢真主出,何以见施为。bù féng zhēn zhǔ chū,hé yǐ jiàn shī wèi。
家国邅回极,君臣际会稀。jiā guó zhān huí jí,jūn chén jì huì xī。
上天生假手,我宋遂开基。shàng tiān shēng jiǎ shǒu,wǒ sòng suì kāi jī。
睿算随方设,群豪引领归。ruì suàn suí fāng shè,qún háo yǐn lǐng guī。
迄今百馀载,兵革民不知。qì jīn bǎi yú zài,bīng gé mín bù zhī。
成败须归命,兴亡自系时。chéng bài xū guī mìng,xīng wáng zì xì shí。
天机不常设,国手无常施。tiān jī bù cháng shè,guó shǒu wú cháng shī。
往事都陈迹,前书略可依。wǎng shì dōu chén jì,qián shū lüè kě yī。
比观之博弈,不差乎毫厘。bǐ guān zhī bó yì,bù chà hū háo lí。
消长天旋运,阴阳道范围。xiāo zhǎng tiān xuán yùn,yīn yáng dào fàn wéi。
吉凶人变化,动静事枢机。jí xiōng rén biàn huà,dòng jìng shì shū jī。
疾走者先颠,迟茂者后萎。jí zǒu zhě xiān diān,chí mào zhě hòu wēi。
与其交受害,不若两忘之。yǔ qí jiāo shòu hài,bù ruò liǎng wàng zhī。
求鱼必以筌,获兔必以罤。qiú yú bì yǐ quán,huò tù bì yǐ tí。
得之不能忘,羊质而虎皮。dé zhī bù néng wàng,yáng zhì ér hǔ pí。
道大闻老子,才难语仲尼。dào dà wén lǎo zi,cái nán yǔ zhòng ní。
造形能自悟,当局岂忧迷。zào xíng néng zì wù,dāng jú qǐ yōu mí。
黑白焉能浼,死生奚足猗。hēi bái yān néng měi,sǐ shēng xī zú yī。
应机如破的,迎刃不容丝。yīng jī rú pò de,yíng rèn bù róng sī。
勿讶傍人笑,休防冷眼窥。wù yà bàng rén xiào,xiū fáng lěng yǎn kuī。
既能通妙用,何必患多岐。jì néng tōng miào yòng,hé bì huàn duō qí。
同道道亦得,先天天弗违。tóng dào dào yì dé,xiān tiān tiān fú wéi。
穷理以尽性,放言而遣辞。qióng lǐ yǐ jǐn xìng,fàng yán ér qiǎn cí。
视外方知简,听馀始识希。shì wài fāng zhī jiǎn,tīng yú shǐ shí xī。
大羹无以和,玄酒莫能漓。dà gēng wú yǐ hé,xuán jiǔ mò néng lí。
上兵不可伐,巧历不可推。shàng bīng bù kě fá,qiǎo lì bù kě tuī。
善言不可道,逸驾不可追。shàn yán bù kě dào,yì jià bù kě zhuī。
兄弟专乎爱,父子主于慈。xiōng dì zhuān hū ài,fù zi zhǔ yú cí。
天下亦可授,此著不可私。tiān xià yì kě shòu,cǐ zhù bù kě sī。
邵雍

邵雍

邵雍(1011年—1077年),字尧夫,生于范阳(今河北涿州大邵村),幼年随父邵古迁往衡漳(今河南林县康节村),天圣四年(1026年),邵雍16岁,随其父到共城苏门山,卜居于此地。后师从李之才学《河图》、《洛书》与伏羲八卦,学有大成,并著有《皇极经世》、《观物内外篇》、《先天图》、《渔樵问对》、《伊川击壤集》、《梅花诗》等。嘉祐七年(1062年),移居洛阳天宫寺西天津桥南,自号安乐先生。出游时必坐一小车,由一人牵拉。宋仁宗嘉祐与宋神宗熙宁初,两度被举,均称疾不赴。熙宁十年(1077年)病卒,终年六十七岁。宋哲宗元祐中赐谥康节。 邵雍的作品>>

猜您喜欢

年老逢春十三首

邵雍

年老逢春莫厌频,更频能见几回春。nián lǎo féng chūn mò yàn pín,gèng pín néng jiàn jǐ huí chūn。
须将酒盏强留客,却恐花枝解笑人。xū jiāng jiǔ zhǎn qiáng liú kè,què kǒng huā zhī jiě xiào rén。
世态不堪新间旧,物情难免假疑真。shì tài bù kān xīn jiān jiù,wù qíng nán miǎn jiǎ yí zhēn。
谁云梁燕多言语,此个深冤都未伸。shuí yún liáng yàn duō yán yǔ,cǐ gè shēn yuān dōu wèi shēn。

年老逢春十三首

邵雍

年老逢春兴未收,愿春慈造少迟留。nián lǎo féng chūn xīng wèi shōu,yuàn chūn cí zào shǎo chí liú。
既称好事愁花老,须与多情秉烛游。jì chēng hǎo shì chóu huā lǎo,xū yǔ duō qíng bǐng zhú yóu。
酒里功劳闲汗马,诗中罪过静风流。jiǔ lǐ gōng láo xián hàn mǎ,shī zhōng zuì guò jìng fēng liú。
东君不奈人嘲戏,僝僽花枝恶未休。dōng jūn bù nài rén cháo xì,chán zhòu huā zhī è wèi xiū。

年老逢春十三首

邵雍

年老逢春莫惜狂,惜狂无那兴难当。nián lǎo féng chūn mò xī kuáng,xī kuáng wú nà xīng nán dāng。
园林恰到恶明媚,风雨便多闲中伤。yuán lín qià dào è míng mèi,fēng yǔ biàn duō xián zhōng shāng。
花等半开宜速赏,酒闻才熟便先尝。huā děng bàn kāi yí sù shǎng,jiǔ wén cái shú biàn xiān cháng。
大都美物天长惜,非是吾侪曲主张。dà dōu měi wù tiān zhǎng xī,fēi shì wú chái qū zhǔ zhāng。

年老逢春十三首

邵雍

年老逢春春不任,不任缘被老来侵。nián lǎo féng chūn chūn bù rèn,bù rèn yuán bèi lǎo lái qīn。
一身老去恶足惜,满眼春归何处寻。yī shēn lǎo qù è zú xī,mǎn yǎn chūn guī hé chù xún。
红日坠时风更急,落花流处水仍深。hóng rì zhuì shí fēng gèng jí,luò huā liú chù shuǐ réng shēn。
流莺不悟芳菲歇,犹向枝头送好音。liú yīng bù wù fāng fēi xiē,yóu xiàng zhī tóu sòng hǎo yīn。

年老逢春十三首

邵雍

年老逢春认破春,破春不用苦伤神。nián lǎo féng chūn rèn pò chūn,pò chūn bù yòng kǔ shāng shén。
身心自有安存地,草木焉能媚惑人。shēn xīn zì yǒu ān cún dì,cǎo mù yān néng mèi huò rén。
此日荣为他日瘁,今年陈是去年新。cǐ rì róng wèi tā rì cuì,jīn nián chén shì qù nián xīn。
世间忧喜常相逐,多少酒能平得君。shì jiān yōu xǐ cháng xiāng zhú,duō shǎo jiǔ néng píng dé jūn。

六十三吟

邵雍

行年六十有三岁,齿发虽衰志未衰。xíng nián liù shí yǒu sān suì,chǐ fā suī shuāi zhì wèi shuāi。
耻把精神虚作弄,肯将才力妄施为。chǐ bǎ jīng shén xū zuò nòng,kěn jiāng cái lì wàng shī wèi。
愁闻刮骨声音切,闷见吹毛智数卑。chóu wén guā gǔ shēng yīn qiè,mèn jiàn chuī máo zhì shù bēi。
珍重至人尝有语,落便宜是得便宜。zhēn zhòng zhì rén cháng yǒu yǔ,luò biàn yí shì dé biàn yí。

太和汤吟

邵雍

二味相和就瓮头,一般收口效偏优。èr wèi xiāng hé jiù wèng tóu,yī bān shōu kǒu xiào piān yōu。
同斟只却因无事,独酌何尝为有愁。tóng zhēn zhǐ què yīn wú shì,dú zhuó hé cháng wèi yǒu chóu。
才沃便从真宰辟,半醺仍约伏羲游。cái wò biàn cóng zhēn zǎi pì,bàn xūn réng yuē fú xī yóu。
人间尽爱醉时好,未到醉时谁肯休。rén jiān jǐn ài zuì shí hǎo,wèi dào zuì shí shuí kěn xiū。

洗竹

邵雍

岁寒松柏共经秋,丛剉无端蔽翳稠。suì hán sōng bǎi gòng jīng qiū,cóng cuò wú duān bì yì chóu。
遍地冗枝都与去,倚天高干一齐留。biàn dì rǒng zhī dōu yǔ qù,yǐ tiān gāo gàn yī qí liú。
应龙吟后声能效,仪凤来时功可收。yīng lóng yín hòu shēng néng xiào,yí fèng lái shí gōng kě shōu。
未说其他为用处,此般风格最难俦。wèi shuō qí tā wèi yòng chù,cǐ bān fēng gé zuì nán chóu。

天意吟

邵雍

天意无他只自然,自然之外更无天。tiān yì wú tā zhǐ zì rán,zì rán zhī wài gèng wú tiān。
不欺谁怕居暗室,绝利须求在一源。bù qī shuí pà jū àn shì,jué lì xū qiú zài yī yuán。
未吃力时犹有说,到收功处更何言。wèi chī lì shí yóu yǒu shuō,dào shōu gōng chù gèng hé yán。
圣人能事人难继,无价明珠正在渊。shèng rén néng shì rén nán jì,wú jià míng zhū zhèng zài yuān。

问春吟

邵雍

自古言花须说莺,莺花本合一时行。zì gǔ yán huā xū shuō yīng,yīng huā běn hé yī shí xíng。
因何花谢莺才至,浪得莺花相与名。yīn hé huā xiè yīng cái zhì,làng dé yīng huā xiāng yǔ míng。
辄欲问春春不应,私于蜂蝶有何情。zhé yù wèn chūn chūn bù yīng,sī yú fēng dié yǒu hé qíng。
流莺不伏春辜负,啼了千声又万声。liú yīng bù fú chūn gū fù,tí le qiān shēng yòu wàn shēng。

楼上寄友人

邵雍

有客常轻平地春,夫春不得不云云。yǒu kè cháng qīng píng dì chūn,fū chūn bù dé bù yún yún。
能安陋巷无如我,既上高楼还忆君。néng ān lòu xiàng wú rú wǒ,jì shàng gāo lóu hái yì jūn。
满眼云林都是绿,万家辉舞半来新。mǎn yǎn yún lín dōu shì lǜ,wàn jiā huī wǔ bàn lái xīn。
凭栏须是心无事,谁是凭栏无事人。píng lán xū shì xīn wú shì,shuí shì píng lán wú shì rén。

所失吟

邵雍

所失弥多所得微,中间赢得一歔欷。suǒ shī mí duō suǒ dé wēi,zhōng jiān yíng dé yī xū xī。
人荣人悴乃常理,花谢花开何足追。rén róng rén cuì nǎi cháng lǐ,huā xiè huā kāi hé zú zhuī。
偶尔相逢却相别,乍然同喜又同悲。ǒu ěr xiāng féng què xiāng bié,zhà rán tóng xǐ yòu tóng bēi。
只消照破都无事,何必区区更辩为。zhǐ xiāo zhào pò dōu wú shì,hé bì qū qū gèng biàn wèi。

插花吟

邵雍

头上花枝照酒卮,酒卮中有好花枝。tóu shàng huā zhī zhào jiǔ zhī,jiǔ zhī zhōng yǒu hǎo huā zhī。
身经两世太平日,眼见四朝全盛时。shēn jīng liǎng shì tài píng rì,yǎn jiàn sì cháo quán shèng shí。
况复筋骸粗康健,那堪时节正芳菲。kuàng fù jīn hái cū kāng jiàn,nà kān shí jié zhèng fāng fēi。
酒涵花影红光溜,争忍花前不醉归。jiǔ hán huā yǐng hóng guāng liū,zhēng rěn huā qián bù zuì guī。

闲居吟

邵雍

闲居须是洛中居,天下闲居皆莫如。xián jū xū shì luò zhōng jū,tiān xià xián jū jiē mò rú。
文物四方贤俊地,山川千古帝王都。wén wù sì fāng xián jùn dì,shān chuān qiān gǔ dì wáng dōu。
绝奇花畔持芳醑,最软草间移小车。jué qí huā pàn chí fāng xǔ,zuì ruǎn cǎo jiān yí xiǎo chē。
只有尧夫负亲旧,交亲殊不负尧夫。zhǐ yǒu yáo fū fù qīn jiù,jiāo qīn shū bù fù yáo fū。

依韵和张子坚太博

邵雍

八载相逢恨未平,如何别酒又还倾。bā zài xiāng féng hèn wèi píng,rú hé bié jiǔ yòu hái qīng。
虽惭坦率珠多类,却识清和玉有声。suī cán tǎn lǜ zhū duō lèi,què shí qīng hé yù yǒu shēng。
处世当为天下士,赏花须是洛阳城。chù shì dāng wèi tiān xià shì,shǎng huā xū shì luò yáng chéng。
也知今古真男子,造化功夫不易生。yě zhī jīn gǔ zhēn nán zi,zào huà gōng fū bù yì shēng。