古诗词

花月长吟

邵雍

少年贪读两行书,人世乐事都如愚。shǎo nián tān dú liǎng xíng shū,rén shì lè shì dōu rú yú。
而今却欲释前憾,奈何意气难如初。ér jīn què yù shì qián hàn,nài hé yì qì nán rú chū。
每逢花开与月圆,一般情态还何如。měi féng huā kāi yǔ yuè yuán,yī bān qíng tài hái hé rú。
当此之际无诗酒,情亦愿死不愿苏。dāng cǐ zhī jì wú shī jiǔ,qíng yì yuàn sǐ bù yuàn sū。
花逢皓月精神好,月见奇花光彩舒。huā féng hào yuè jīng shén hǎo,yuè jiàn qí huā guāng cǎi shū。
人与花月合为一,但觉此身游蕊珠。rén yǔ huā yuè hé wèi yī,dàn jué cǐ shēn yóu ruǐ zhū。
又恐月为云阻隔,又恐花为风破除。yòu kǒng yuè wèi yún zǔ gé,yòu kǒng huā wèi fēng pò chú。
若无诗酒重收管,过此又却成轻辜。ruò wú shī jiǔ zhòng shōu guǎn,guò cǐ yòu què chéng qīng gū。
可收幸有长诗篇,可管幸有清酒壶。kě shōu xìng yǒu zhǎng shī piān,kě guǎn xìng yǒu qīng jiǔ hú。
诗篇酒壶时一讲,长如花月相招呼。shī piān jiǔ hú shí yī jiǎng,zhǎng rú huā yuè xiāng zhāo hū。
有花无月愁花老,有月无花恨月孤。yǒu huā wú yuè chóu huā lǎo,yǒu yuè wú huā hèn yuè gū。
月恨只凭诗告诉,花愁全仰酒支梧。yuè hèn zhǐ píng shī gào sù,huā chóu quán yǎng jiǔ zhī wú。
月恨花愁无一点,始知诗酒有功夫。yuè hèn huā chóu wú yī diǎn,shǐ zhī shī jiǔ yǒu gōng fū。
些儿林下闲疏散,做得风流罪过无。xiē ér lín xià xián shū sàn,zuò dé fēng liú zuì guò wú。
邵雍

邵雍

邵雍(1011年—1077年),字尧夫,生于范阳(今河北涿州大邵村),幼年随父邵古迁往衡漳(今河南林县康节村),天圣四年(1026年),邵雍16岁,随其父到共城苏门山,卜居于此地。后师从李之才学《河图》、《洛书》与伏羲八卦,学有大成,并著有《皇极经世》、《观物内外篇》、《先天图》、《渔樵问对》、《伊川击壤集》、《梅花诗》等。嘉祐七年(1062年),移居洛阳天宫寺西天津桥南,自号安乐先生。出游时必坐一小车,由一人牵拉。宋仁宗嘉祐与宋神宗熙宁初,两度被举,均称疾不赴。熙宁十年(1077年)病卒,终年六十七岁。宋哲宗元祐中赐谥康节。 邵雍的作品>>

猜您喜欢

治乱吟五首其三

邵雍

精义入神以致用,利用出入之谓神。jīng yì rù shén yǐ zhì yòng,lì yòng chū rù zhī wèi shén。
神无方而易无体,藏诸用而显诸仁。shén wú fāng ér yì wú tǐ,cáng zhū yòng ér xiǎn zhū rén。

治乱吟五首其三

邵雍

天能生而不能养,地能养而不能生。tiān néng shēng ér bù néng yǎng,dì néng yǎng ér bù néng shēng。
火能烹而不能沃,水能沃而不能烹。huǒ néng pēng ér bù néng wò,shuǐ néng wò ér bù néng pēng。
天地尚犹无全功,水火何由有全能。tiān dì shàng yóu wú quán gōng,shuǐ huǒ hé yóu yǒu quán néng。
得用二者交相养,反为二者交相凌。dé yòng èr zhě jiāo xiāng yǎng,fǎn wèi èr zhě jiāo xiāng líng。

对花吟

邵雍

今年花似昔年开,今日人开昔日怀。jīn nián huā shì xī nián kāi,jīn rì rén kāi xī rì huái。
烦恼全无半搯子,喜欢长有百来车。fán nǎo quán wú bàn tāo zi,xǐ huān zhǎng yǒu bǎi lái chē。
光阴已过意未过,齿发虽颓志未颓。guāng yīn yǐ guò yì wèi guò,chǐ fā suī tuí zhì wèi tuí。
人问尧夫曾出否,答云方自洞天回。rén wèn yáo fū céng chū fǒu,dá yún fāng zì dòng tiān huí。

不愿吟

邵雍

不愿朝廷命官职,不愿朝廷赐粟帛。bù yuàn cháo tíng mìng guān zhí,bù yuàn cháo tíng cì sù bó。
惟愿朝廷省徭役,庶几天下少安息。wéi yuàn cháo tíng shěng yáo yì,shù jǐ tiān xià shǎo ān xī。

观事吟

邵雍

一岁之事勤在春,一日之事勤在晨。yī suì zhī shì qín zài chūn,yī rì zhī shì qín zài chén。
一生之事勤在少,一端之事勤在新。yī shēng zhī shì qín zài shǎo,yī duān zhī shì qín zài xīn。

观物吟

邵雍

利轻则义重,利重则义轻。lì qīng zé yì zhòng,lì zhòng zé yì qīng。
利不能胜义,自然多至诚。lì bù néng shèng yì,zì rán duō zhì chéng。
义不能胜利,自然多忿争。yì bù néng shèng lì,zì rán duō fèn zhēng。

风霜吟

邵雍

见风而靡者草也,见霜而殒者亦草也。jiàn fēng ér mí zhě cǎo yě,jiàn shuāng ér yǔn zhě yì cǎo yě。
见风而鸣者松也,见霜而凌者亦松也。jiàn fēng ér míng zhě sōng yě,jiàn shuāng ér líng zhě yì sōng yě。
见风而靡,见霜而伤,焉能为有,焉能为亡。jiàn fēng ér mí,jiàn shuāng ér shāng,yān néng wèi yǒu,yān néng wèi wáng。

感事吟

邵雍

芝兰种不荣,荆棘剪不去。zhī lán zhǒng bù róng,jīng jí jiǎn bù qù。
二者无奈何,徘徊岁将暮。èr zhě wú nài hé,pái huái suì jiāng mù。

宇宙吟

邵雍

宇宙在乎手,万物在乎身。yǔ zhòu zài hū shǒu,wàn wù zài hū shēn。
绵绵而若存,用之岂有勤。mián mián ér ruò cún,yòng zhī qǐ yǒu qín。

大人吟

邵雍

天道远,人道迩。tiān dào yuǎn,rén dào ěr。
尽人情,合天理。jǐn rén qíng,hé tiān lǐ。

先天吟

邵雍

先天天弗违,后天奉天时。xiān tiān tiān fú wéi,hòu tiān fèng tiān shí。
弗违无时亏,奉时有时疲。fú wéi wú shí kuī,fèng shí yǒu shí pí。

至诚吟

邵雍

不多求故得,不杂学故明。bù duō qiú gù dé,bù zá xué gù míng。
欲得心常明,无过用至诚。yù dé xīn cháng míng,wú guò yòng zhì chéng。

人物吟

邵雍

人破须至护,物破须至补。rén pò xū zhì hù,wù pò xū zhì bǔ。
补护既已多,卒归于败露。bǔ hù jì yǐ duō,zú guī yú bài lù。
人有人之情,物有物之理。rén yǒu rén zhī qíng,wù yǒu wù zhī lǐ。
人物类不同,情理安有异。rén wù lèi bù tóng,qíng lǐ ān yǒu yì。

战国吟

邵雍

七国之时尚战争,威强知诈一齐行。qī guó zhī shí shàng zhàn zhēng,wēi qiáng zhī zhà yī qí xíng。
廉颇白起善用兵,苏秦张仪善纵横。lián pǒ bái qǐ shàn yòng bīng,sū qín zhāng yí shàn zòng héng。
朝为布衣暮公卿,昨日鼎食今鼎烹。cháo wèi bù yī mù gōng qīng,zuó rì dǐng shí jīn dǐng pēng。
范雎谢相何心情,蔡泽入秦何依凭。fàn jū xiè xiāng hé xīn qíng,cài zé rù qín hé yī píng。
始皇奋袂天下宁,二世乞为氓不能。shǐ huáng fèn mèi tiān xià níng,èr shì qǐ wèi máng bù néng。
三千宾客愤未平,百二山河汉已兴。sān qiān bīn kè fèn wèi píng,bǎi èr shān hé hàn yǐ xīng。
所存旧物惟空名,残阳衰草山川形。suǒ cún jiù wù wéi kōng míng,cán yáng shuāi cǎo shān chuān xíng。
都似一场春梦过,自馀恶足语威狞。dōu shì yī chǎng chūn mèng guò,zì yú è zú yǔ wēi níng。

不去吟

邵雍

行年六十六,不去两般事。xíng nián liù shí liù,bù qù liǎng bān shì。
用诗赠真宰,以酒劝象帝。yòng shī zèng zhēn zǎi,yǐ jiǔ quàn xiàng dì。
面未发酡颜,心先动和气。miàn wèi fā tuó yán,xīn xiān dòng hé qì。
俯仰天地间,自知无所愧。fǔ yǎng tiān dì jiān,zì zhī wú suǒ kuì。