古诗词

花月长吟

邵雍

少年贪读两行书,人世乐事都如愚。shǎo nián tān dú liǎng xíng shū,rén shì lè shì dōu rú yú。
而今却欲释前憾,奈何意气难如初。ér jīn què yù shì qián hàn,nài hé yì qì nán rú chū。
每逢花开与月圆,一般情态还何如。měi féng huā kāi yǔ yuè yuán,yī bān qíng tài hái hé rú。
当此之际无诗酒,情亦愿死不愿苏。dāng cǐ zhī jì wú shī jiǔ,qíng yì yuàn sǐ bù yuàn sū。
花逢皓月精神好,月见奇花光彩舒。huā féng hào yuè jīng shén hǎo,yuè jiàn qí huā guāng cǎi shū。
人与花月合为一,但觉此身游蕊珠。rén yǔ huā yuè hé wèi yī,dàn jué cǐ shēn yóu ruǐ zhū。
又恐月为云阻隔,又恐花为风破除。yòu kǒng yuè wèi yún zǔ gé,yòu kǒng huā wèi fēng pò chú。
若无诗酒重收管,过此又却成轻辜。ruò wú shī jiǔ zhòng shōu guǎn,guò cǐ yòu què chéng qīng gū。
可收幸有长诗篇,可管幸有清酒壶。kě shōu xìng yǒu zhǎng shī piān,kě guǎn xìng yǒu qīng jiǔ hú。
诗篇酒壶时一讲,长如花月相招呼。shī piān jiǔ hú shí yī jiǎng,zhǎng rú huā yuè xiāng zhāo hū。
有花无月愁花老,有月无花恨月孤。yǒu huā wú yuè chóu huā lǎo,yǒu yuè wú huā hèn yuè gū。
月恨只凭诗告诉,花愁全仰酒支梧。yuè hèn zhǐ píng shī gào sù,huā chóu quán yǎng jiǔ zhī wú。
月恨花愁无一点,始知诗酒有功夫。yuè hèn huā chóu wú yī diǎn,shǐ zhī shī jiǔ yǒu gōng fū。
些儿林下闲疏散,做得风流罪过无。xiē ér lín xià xián shū sàn,zuò dé fēng liú zuì guò wú。
邵雍

邵雍

邵雍(1011年—1077年),字尧夫,生于范阳(今河北涿州大邵村),幼年随父邵古迁往衡漳(今河南林县康节村),天圣四年(1026年),邵雍16岁,随其父到共城苏门山,卜居于此地。后师从李之才学《河图》、《洛书》与伏羲八卦,学有大成,并著有《皇极经世》、《观物内外篇》、《先天图》、《渔樵问对》、《伊川击壤集》、《梅花诗》等。嘉祐七年(1062年),移居洛阳天宫寺西天津桥南,自号安乐先生。出游时必坐一小车,由一人牵拉。宋仁宗嘉祐与宋神宗熙宁初,两度被举,均称疾不赴。熙宁十年(1077年)病卒,终年六十七岁。宋哲宗元祐中赐谥康节。 邵雍的作品>>

猜您喜欢

见义吟

邵雍

见善必为,不见则已。jiàn shàn bì wèi,bù jiàn zé yǐ。
量力而动,力尽而止。liàng lì ér dòng,lì jǐn ér zhǐ。

观物吟

邵雍

如鸾如凤,意思安详。rú luán rú fèng,yì sī ān xiáng。
所生之人,非忠则良。suǒ shēng zhī rén,fēi zhōng zé liáng。
如鼠如雀,意思惊躩;rú shǔ rú què,yì sī jīng jué;
所生之人,不凶则恶。suǒ shēng zhī rén,bù xiōng zé è。

王公吟

邵雍

王公大人,天下具瞻;wáng gōng dà rén,tiān xià jù zhān;
轻流薄习,重损威严。qīng liú báo xí,zhòng sǔn wēi yán。
此尚未了,彼安能兼。cǐ shàng wèi le,bǐ ān néng jiān。
非唯失道,又复起贪。fēi wéi shī dào,yòu fù qǐ tān。
顶戴儒冠,心存象教。dǐng dài rú guān,xīn cún xiàng jiào。
本图心宁,复使心闹。běn tú xīn níng,fù shǐ xīn nào。
譬如生子,当求克肖。pì rú shēng zi,dāng qiú kè xiào。
不教义方,教之窃盗。bù jiào yì fāng,jiào zhī qiè dào。

观物吟

邵雍

画工状物,经月经年。huà gōng zhuàng wù,jīng yuè jīng nián。
轩鉴照物,立写于前。xuān jiàn zhào wù,lì xiě yú qián。
鉴之为明,犹或未精。jiàn zhī wèi míng,yóu huò wèi jīng。
工出人手,平与不平。gōng chū rén shǒu,píng yǔ bù píng。
天下之平,莫若于水。tiān xià zhī píng,mò ruò yú shuǐ。
止能照表,不能照里。zhǐ néng zhào biǎo,bù néng zhào lǐ。
表里洞照,其唯圣人。biǎo lǐ dòng zhào,qí wéi shèng rén。
察言观行,罔或不真。chá yán guān xíng,wǎng huò bù zhēn。
尽物之性,去己之情。jǐn wù zhī xìng,qù jǐ zhī qíng。
有德之人,而必有言。yǒu dé zhī rén,ér bì yǒu yán。
能言之人,未必能行。néng yán zhī rén,wèi bì néng xíng。

能寐吟

邵雍

大惊不寐,大忧不寐,大伤不寐,大病不寐,大喜不寐,大安能寐。dà jīng bù mèi,dà yōu bù mèi,dà shāng bù mèi,dà bìng bù mèi,dà xǐ bù mèi,dà ān néng mèi。
何故不寐,湛于有累。hé gù bù mèi,zhàn yú yǒu lèi。
何故能寐,行于无事。hé gù néng mèi,xíng yú wú shì。

民情吟

邵雍

民情既乐,和气为祥。mín qíng jì lè,hé qì wèi xiáng。
民情既忧,戾气为殃。mín qíng jì yōu,lì qì wèi yāng。
祥为雨露,天下丰穰。xiáng wèi yǔ lù,tiān xià fēng ráng。
殃为水旱,天下凶荒。yāng wèi shuǐ hàn,tiān xià xiōng huāng。

不肖吟

邵雍

不肖之人,志在游荡。bù xiào zhī rén,zhì zài yóu dàng。
身在屋下,心在屋上。shēn zài wū xià,xīn zài wū shàng。
不肖之子,志在浮夸。bù xiào zhī zi,zhì zài fú kuā。
身尚不保,焉能保家。shēn shàng bù bǎo,yān néng bǎo jiā。

君子吟

邵雍

君子之去,亦如其来。jūn zi zhī qù,yì rú qí lái。
小人之来,亦如其去。xiǎo rén zhī lái,yì rú qí qù。
既有恩情,且无怨怒。jì yǒu ēn qíng,qiě wú yuàn nù。
既有憎嫌,且无思慕。jì yǒu zēng xián,qiě wú sī mù。

小人吟

邵雍

小人无节,弃本逐末。xiǎo rén wú jié,qì běn zhú mò。
喜思其与,怒思其夺。xǐ sī qí yǔ,nù sī qí duó。

把手吟

邵雍

富贵把手,贫贱掣肘。fù guì bǎ shǒu,pín jiàn chè zhǒu。
贫贱把手,富贵掣肘。pín jiàn bǎ shǒu,fù guì chè zhǒu。
金石之交,死且不朽。jīn shí zhī jiāo,sǐ qiě bù xiǔ。
市井之交,自难长久。shì jǐng zhī jiāo,zì nán zhǎng jiǔ。

大易吟

邵雍

天地定位,否泰反类。tiān dì dìng wèi,fǒu tài fǎn lèi。
山泽通气,损咸见义。shān zé tōng qì,sǔn xián jiàn yì。
雷风相薄,恒益起意。léi fēng xiāng báo,héng yì qǐ yì。
水火相射,既济未济。shuǐ huǒ xiāng shè,jì jì wèi jì。
四象相交,成十六事。sì xiàng xiāng jiāo,chéng shí liù shì。
八卦相荡,为六十四。bā guà xiāng dàng,wèi liù shí sì。

经世吟

邵雍

羲轩尧舜,汤武桓文;xī xuān yáo shùn,tāng wǔ huán wén;
皇王帝伯,父子君臣。huáng wáng dì bó,fù zi jūn chén。
四者之道,理限于秦。sì zhě zhī dào,lǐ xiàn yú qín。
降及两汉,又历三分。jiàng jí liǎng hàn,yòu lì sān fēn。
东西俶扰,南北纷纭。dōng xī chù rǎo,nán běi fēn yún。
五胡十姓,天纪几焚。wǔ hú shí xìng,tiān jì jǐ fén。
非唐不济,非宋不存。fēi táng bù jì,fēi sòng bù cún。
千世万世,中原有人。qiān shì wàn shì,zhōng yuán yǒu rén。

善人吟

邵雍

良如金玉,重如丘山。liáng rú jīn yù,zhòng rú qiū shān。
仪如鸾凤,气如芝兰。yí rú luán fèng,qì rú zhī lán。

意外吟

邵雍

事出意外,人难智求。shì chū yì wài,rén nán zhì qiú。
自非妄动,恶用多愁。zì fēi wàng dòng,è yòng duō chóu。
既有误中,宁无暗投。jì yǒu wù zhōng,níng wú àn tóu。
能知此说,天下何忧。néng zhī cǐ shuō,tiān xià hé yōu。

当断吟

邵雍

断以决疑,疑不可缓。duàn yǐ jué yí,yí bù kě huǎn。
当断不断,反受其乱。dāng duàn bù duàn,fǎn shòu qí luàn。