古诗词

送安少愚下第东归

程公许

去年游凌云,传观一篇书。qù nián yóu líng yún,chuán guān yī piān shū。
问客谁所作,作者安少愚。wèn kè shuí suǒ zuò,zuò zhě ān shǎo yú。
少愚宾城人,万里走东吴。shǎo yú bīn chéng rén,wàn lǐ zǒu dōng wú。
悯俗日抢攘,正途欲荒芜。mǐn sú rì qiǎng rǎng,zhèng tú yù huāng wú。
磊块不能平,忧愤何当摅。lěi kuài bù néng píng,yōu fèn hé dāng shū。
推枕一长叹,落笔万字馀。tuī zhěn yī zhǎng tàn,luò bǐ wàn zì yú。
才难缪取舍,政棼费爬梳。cái nán móu qǔ shě,zhèng fén fèi pá shū。
国雠不可忘,储德要力扶。guó chóu bù kě wàng,chǔ dé yào lì fú。
肝膈无留藏,首末详绎铺。gān gé wú liú cáng,shǒu mò xiáng yì pù。
吾岂贪徇名,致主于唐虞。wú qǐ tān xùn míng,zhì zhǔ yú táng yú。
书成诣匦投,甘心斧钺诛。shū chéng yì guǐ tóu,gān xīn fǔ yuè zhū。
九天隔云雨,万目争睢盱。jiǔ tiān gé yún yǔ,wàn mù zhēng suī xū。
圣恩不忍杀,放使归田庐。shèng ēn bù rěn shā,fàng shǐ guī tián lú。
我心日起敬,未见长欷歔。wǒ xīn rì qǐ jìng,wèi jiàn zhǎng xī xū。
今年科诏颁,君来试成都。jīn nián kē zhào bān,jūn lái shì chéng dōu。
邂逅忽倾盖,名下信不虚。xiè hòu hū qīng gài,míng xià xìn bù xū。
貌不逾中人,若为胆满躯。mào bù yú zhōng rén,ruò wèi dǎn mǎn qū。
革囊三尺剑,束书一蹇驴。gé náng sān chǐ jiàn,shù shū yī jiǎn lǘ。
蹙頞谈世事,抵掌嗤俗儒。cù è tán shì shì,dǐ zhǎng chī sú rú。
慨慷三策陈,傲睨众口谀。kǎi kāng sān cè chén,ào nì zhòng kǒu yú。
诸公眼如月,谁遣紫夺朱。zhū gōng yǎn rú yuè,shuí qiǎn zǐ duó zhū。
少愚冁然笑,得失毫发如。shǎo yú chǎn rán xiào,dé shī háo fā rú。
行止谅由天,通塞何关渠。xíng zhǐ liàng yóu tiān,tōng sāi hé guān qú。
归欤三间茅,搜我万卷储。guī yú sān jiān máo,sōu wǒ wàn juǎn chǔ。
抱膝梁父吟,曲肱味道腴。bào xī liáng fù yín,qū gōng wèi dào yú。
雅志期古人,昂昂千里驹。yǎ zhì qī gǔ rén,áng áng qiān lǐ jū。
安能徇众兆,泛泛水中凫。ān néng xùn zhòng zhào,fàn fàn shuǐ zhōng fú。
今晨忽叩门,谒我掺执袪。jīn chén hū kòu mén,yè wǒ càn zhí qū。
剧谈重激昂,欲去仍踟蹰。jù tán zhòng jī áng,yù qù réng chí chú。
时俗竞佻巧,捷径争驰趋。shí sú jìng tiāo qiǎo,jié jìng zhēng chí qū。
悦耳或为忠,仕道宁免迂。yuè ěr huò wèi zhōng,shì dào níng miǎn yū。
啖以鼎食味,诱以蛾眉姝。dàn yǐ dǐng shí wèi,yòu yǐ é méi shū。
煌煌万钉饶,翼翼潭府居。huáng huáng wàn dīng ráo,yì yì tán fǔ jū。
众醉日以酣,独立谁为徒。zhòng zuì rì yǐ hān,dú lì shuí wèi tú。
世岂有巢由,甘受泥滓污。shì qǐ yǒu cháo yóu,gān shòu ní zǐ wū。
或俯首州县,或遁迹樵渔。huò fǔ shǒu zhōu xiàn,huò dùn jì qiáo yú。
顾谓今乏材,毋乃几厚诬。gù wèi jīn fá cái,wú nǎi jǐ hòu wū。
失计如我辈,苟为五斗驱。shī jì rú wǒ bèi,gǒu wèi wǔ dòu qū。
有志困风尘,浮沉非故吾。yǒu zhì kùn fēng chén,fú chén fēi gù wú。
思昔新法行,士有郑介夫。sī xī xīn fǎ xíng,shì yǒu zhèng jiè fū。
斥监安上门,愤世胆气粗。chì jiān ān shàng mén,fèn shì dǎn qì cū。
一朝勾驿传,奏疏列画图。yī cháo gōu yì chuán,zòu shū liè huà tú。
天子恻然感,民力几少苏。tiān zi cè rán gǎn,mín lì jǐ shǎo sū。
九原凛如生,千载足起予。jiǔ yuán lǐn rú shēng,qiān zài zú qǐ yǔ。
荆舒最护短,植党盘要途。jīng shū zuì hù duǎn,zhí dǎng pán yào tú。
如何职冗贱,九关许叫呼。rú hé zhí rǒng jiàn,jiǔ guān xǔ jiào hū。
偪仄复偪仄,视今良可吁。bī zè fù bī zè,shì jīn liáng kě xū。
喧然众楚咻,甘作嬴秦拘。xuān rán zhòng chǔ xiū,gān zuò yíng qín jū。
所以见君子,羞汗如陨珠。suǒ yǐ jiàn jūn zi,xiū hàn rú yǔn zhū。
牛骥不同皂,鸡凤宁同笯。niú jì bù tóng zào,jī fèng níng tóng nú。
要当操此心,圣贤为范模。yào dāng cāo cǐ xīn,shèng xián wèi fàn mó。
借问兰玉弃,如何萧艾敷。jiè wèn lán yù qì,rú hé xiāo ài fū。
诗成为君歌,临风恍喑呜。shī chéng wèi jūn gē,lín fēng huǎng yīn wū。
向来清庙瑟,忍滥齐门竽。xiàng lái qīng miào sè,rěn làn qí mén yú。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

桂花

程公许

雨花那得着衣裾,遍界香分佛饭馀。yǔ huā nà dé zhe yī jū,biàn jiè xiāng fēn fú fàn yú。
金粟如来元一点,横陈妙供尽从渠。jīn sù rú lái yuán yī diǎn,héng chén miào gōng jǐn cóng qú。

书室以黄花围坐二绝句

程公许

枯禅不羡阿娇屋,静俟宁须郭隗台。kū chán bù xiàn ā jiāo wū,jìng qí níng xū guō kuí tái。
天悯羁贫大痴绝,唤将金色界中来。tiān mǐn jī pín dà chī jué,huàn jiāng jīn sè jiè zhōng lái。

书室以黄花围坐二绝句

程公许

给园光景无边际,趺坐西窗日落时。gěi yuán guāng jǐng wú biān jì,fū zuò xī chuāng rì luò shí。
欲识当时黄面老,莫将色相等闲窥。yù shí dāng shí huáng miàn lǎo,mò jiāng sè xiāng děng xián kuī。

重九前一日到家

程公许

霜日晶荧水尚肥,顺风一舸送将归。shuāng rì jīng yíng shuǐ shàng féi,shùn fēng yī gě sòng jiāng guī。
黄花笑我犹牵俗,得似渊明勇拂衣。huáng huā xiào wǒ yóu qiān sú,dé shì yuān míng yǒng fú yī。

亲友招呼鼎至简以二绝句

程公许

倦客归来住不多,颇思散策日相过。juàn kè guī lái zhù bù duō,pǒ sī sàn cè rì xiāng guò。
胶胶扰扰败人意,那得长闲共切磋。jiāo jiāo rǎo rǎo bài rén yì,nà dé zhǎng xián gòng qiè cuō。

亲友招呼鼎至简以二绝句

程公许

璀璨堆盘水陆珍,自量薄福可能胜。cuǐ càn duī pán shuǐ lù zhēn,zì liàng báo fú kě néng shèng。
何如小摘春畦绿,共话西园夜雨灯。hé rú xiǎo zhāi chūn qí lǜ,gòng huà xī yuán yè yǔ dēng。

慧明王道士赠蜜黄精

程公许

慧明道士别经年,肘后飞金秘不传。huì míng dào shì bié jīng nián,zhǒu hòu fēi jīn mì bù chuán。
崖蜜黄精分遗我,冰容或可觊飞仙。yá mì huáng jīng fēn yí wǒ,bīng róng huò kě jì fēi xiān。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

春风有客梦刀头,政好将军侍太丘。chūn fēng yǒu kè mèng dāo tóu,zhèng hǎo jiāng jūn shì tài qiū。
为惜交情留信宿,无端樯燕聒离愁。wèi xī jiāo qíng liú xìn sù,wú duān qiáng yàn guā lí chóu。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

精蓝靖馆手同携,细与重论文暇时。jīng lán jìng guǎn shǒu tóng xié,xì yǔ zhòng lùn wén xiá shí。
须信有方藏肘后,可能无药起支离。xū xìn yǒu fāng cáng zhǒu hòu,kě néng wú yào qǐ zhī lí。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

胶漆论心忽离群,柳边躞蹀马蹄尘。jiāo qī lùn xīn hū lí qún,liǔ biān xiè dié mǎ tí chén。
清风朗月相思夜,依旧江山面目亲。qīng fēng lǎng yuè xiāng sī yè,yī jiù jiāng shān miàn mù qīn。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

朵颐渠可换灵龟,世事艰如整乱丝。duǒ yí qú kě huàn líng guī,shì shì jiān rú zhěng luàn sī。
执手应须细商略,古来成败几枰棋。zhí shǒu yīng xū xì shāng lüè,gǔ lái chéng bài jǐ píng qí。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

读易岩前访德人,分明枯菌茁芽新。dú yì yán qián fǎng dé rén,fēn míng kū jūn zhuó yá xīn。
趋庭领会传心法,一笑陈编万古春。qū tíng lǐng huì chuán xīn fǎ,yī xiào chén biān wàn gǔ chūn。

和家恭伯韵别曹扬休还涪陵五首

程公许

岭雪融春水涨溪,留连尊酒话精微。lǐng xuě róng chūn shuǐ zhǎng xī,liú lián zūn jiǔ huà jīng wēi。
蓝田膝上还相忆,半偈何当问指归。lán tián xī shàng hái xiāng yì,bàn jì hé dāng wèn zhǐ guī。

晚晴登楼和叔存侄

程公许

日澹霜明雨意悭,枫林稻陇褧衣斑。rì dàn shuāng míng yǔ yì qiān,fēng lín dào lǒng jiǒng yī bān。
小楼触目秋容好,得似萧晨起看山。xiǎo lóu chù mù qiū róng hǎo,dé shì xiāo chén qǐ kàn shān。

晚晴登楼和叔存侄

程公许

放浪烟霞我亦曾,误凭宵梦绕觚棱。fàng làng yān xiá wǒ yì céng,wù píng xiāo mèng rào gū léng。
眼明一片蚕崖雪,便拟支筇最上层。yǎn míng yī piàn cán yá xuě,biàn nǐ zhī qióng zuì shàng céng。