古诗词

挽聂孺人

刘克庄

已病犹蔬素,西归不复疑。yǐ bìng yóu shū sù,xī guī bù fù yí。
飞凫逾岭远,别鹤返乡迟。fēi fú yú lǐng yuǎn,bié hè fǎn xiāng chí。
箴史传贤女,巾褠付侍姬。zhēn shǐ chuán xián nǚ,jīn gōu fù shì jī。
白头潘令在,应有悼亡诗。bái tóu pān lìng zài,yīng yǒu dào wáng shī。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

三月二十一日泛舟十绝

刘克庄

向来平勃颇相知,使粤归来岁月移。xiàng lái píng bó pǒ xiāng zhī,shǐ yuè guī lái suì yuè yí。
只以一篙为导从,亦无剑马可相随。zhǐ yǐ yī gāo wèi dǎo cóng,yì wú jiàn mǎ kě xiāng suí。

三月二十一日泛舟十绝

刘克庄

桥低水涨过船难,旋拆船篷复旋安。qiáo dī shuǐ zhǎng guò chuán nán,xuán chāi chuán péng fù xuán ān。
未免屈蟠篷底坐,谁教君爱切云冠。wèi miǎn qū pán péng dǐ zuò,shuí jiào jūn ài qiè yún guān。

三月二十一日泛舟十绝

刘克庄

弟兄玉映更珠联,岂减玄晖与惠连。dì xiōng yù yìng gèng zhū lián,qǐ jiǎn xuán huī yǔ huì lián。
却笑汉人无具眼,羡它李郭作神仙。què xiào hàn rén wú jù yǎn,xiàn tā lǐ guō zuò shén xiān。

三月二十一日泛舟十绝

刘克庄

眉洲屿隔雪涛中,闻此山川仿佛同。méi zhōu yǔ gé xuě tāo zhōng,wén cǐ shān chuān fǎng fú tóng。
但是至人游息地,邦人处处作离宫。dàn shì zhì rén yóu xī dì,bāng rén chù chù zuò lí gōng。

三月二十一日泛舟十绝

刘克庄

虽沉璧马计安施,倏忽桑田变渺弥。suī chén bì mǎ jì ān shī,shū hū sāng tián biàn miǎo mí。
说与神通君看取,潮头不到艮山祠。shuō yǔ shén tōng jūn kàn qǔ,cháo tóu bù dào gěn shān cí。

三月二十一日泛舟十绝

刘克庄

溪北溪南一雨通,山村佳处便掀篷。xī běi xī nán yī yǔ tōng,shān cūn jiā chù biàn xiān péng。
老身不怕无安处,著在渔翁保社中。lǎo shēn bù pà wú ān chù,zhù zài yú wēng bǎo shè zhōng。

三月二十一日泛舟十绝

刘克庄

稚子呼牛妇馌耕,早秧水足麦风清。zhì zi hū niú fù yè gēng,zǎo yāng shuǐ zú mài fēng qīng。
老农喜极还垂涕,白首安知再太平。lǎo nóng xǐ jí hái chuí tì,bái shǒu ān zhī zài tài píng。

三月二十一日泛舟十绝

刘克庄

本朝耆旧数吾宗,老监轩昂洛社中。běn cháo qí jiù shù wú zōng,lǎo jiān xuān áng luò shè zhōng。
后五百年人定说,过江复有戴花翁。hòu wǔ bǎi nián rén dìng shuō,guò jiāng fù yǒu dài huā wēng。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

才入中年会面难,安知白首此团栾。cái rù zhōng nián huì miàn nán,ān zhī bái shǒu cǐ tuán luán。
不妨时驾柴车出,只作初骑竹马看。bù fáng shí jià chái chē chū,zhǐ zuò chū qí zhú mǎ kàn。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

伯兄乃汉司徒掾,季子亦唐行秘书。bó xiōng nǎi hàn sī tú yuàn,jì zi yì táng xíng mì shū。
只愿荆花常烂熳,莫令瓜蔓稍稀疏。zhǐ yuàn jīng huā cháng làn màn,mò lìng guā màn shāo xī shū。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

自古根深枝叶蕃,百年乔木到今存。zì gǔ gēn shēn zhī yè fān,bǎi nián qiáo mù dào jīn cún。
只留谏草传家世,莫著轺车辱户门。zhǐ liú jiàn cǎo chuán jiā shì,mò zhù yáo chē rǔ hù mén。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

西舍鸣笳索赋诗,东家拽石请书碑。xī shě míng jiā suǒ fù shī,dōng jiā zhuāi shí qǐng shū bēi。
眼中除却壶山外,多是新知少旧知。yǎn zhōng chú què hú shān wài,duō shì xīn zhī shǎo jiù zhī。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

呼来不许望清光,麾去奚堪作省郎。hū lái bù xǔ wàng qīng guāng,huī qù xī kān zuò shěng láng。
莫是后身刘快活,插花重入少年场。mò shì hòu shēn liú kuài huó,chā huā zhòng rù shǎo nián chǎng。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

石室千年不复开,庭花无语委苍苔。shí shì qiān nián bù fù kāi,tíng huā wú yǔ wěi cāng tái。
席间旧客惟枚叟,白发重将屐齿来。xí jiān jiù kè wéi méi sǒu,bái fā zhòng jiāng jī chǐ lái。

三月二十五日饮方校书园十绝

刘克庄

空留藓石仆斜阳,不见奇章与赞皇。kōng liú xiǎn shí pū xié yáng,bù jiàn qí zhāng yǔ zàn huáng。
何必雍门弹一曲,蝉声极意说凄凉。hé bì yōng mén dàn yī qū,chán shēng jí yì shuō qī liáng。