古诗词

跋方云台文稿二十韵

刘克庄

文人何琐碎,夫子独雄尊。wén rén hé suǒ suì,fū zi dú xióng zūn。
击水移南海,追风出大宛。jī shuǐ yí nán hǎi,zhuī fēng chū dà wǎn。
黑潭龙怒起,碧宇鹘孤鶱。hēi tán lóng nù qǐ,bì yǔ gǔ gū xiān。
翕曶波涛涌,须臾电雹奔。xī hū bō tāo yǒng,xū yú diàn báo bēn。
笔锋山突兀,墨沈雨倾翻。bǐ fēng shān tū wù,mò shěn yǔ qīng fān。
轩豁青天露,凄迷白昼昏。xuān huō qīng tiān lù,qī mí bái zhòu hūn。
至微该草树,极大括乾坤。zhì wēi gāi cǎo shù,jí dà kuò qián kūn。
金鼓条侯壁,旌旗渭上屯。jīn gǔ tiáo hóu bì,jīng qí wèi shàng tún。
聚如群玉圃,散似建章门。jù rú qún yù pǔ,sàn shì jiàn zhāng mén。
览岱亲临顶,穷河直至源。lǎn dài qīn lín dǐng,qióng hé zhí zhì yuán。
檄书传绝漠,诗句落中原。xí shū chuán jué mò,shī jù luò zhōng yuán。
猛虎堪须捋,修鲸可气吞。měng hǔ kān xū lǚ,xiū jīng kě qì tūn。
寂寥时数语,浩荡或千言。jì liáo shí shù yǔ,hào dàng huò qiān yán。
神与经营力,谁窥斧凿痕。shén yǔ jīng yíng lì,shuí kuī fǔ záo hén。
流行通象桂,模刻遍湘沅。liú xíng tōng xiàng guì,mó kè biàn xiāng yuán。
欲拣皆逢宝,将芟不见繁。yù jiǎn jiē féng bǎo,jiāng shān bù jiàn fán。
居然开穾奥,讵肯闯篱籓。jū rán kāi yào ào,jù kěn chuǎng lí fān。
坎井疑天大,溪流笑海浑。kǎn jǐng yí tiān dà,xī liú xiào hǎi hún。
不妨儿辈撼,姑付后人论。bù fáng ér bèi hàn,gū fù hòu rén lùn。
拙咏虽卑弱,因公傥并存。zhuō yǒng suī bēi ruò,yīn gōng tǎng bìng cún。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

又三首

刘克庄

图二疏归无画工,留君严去欠文公。tú èr shū guī wú huà gōng,liú jūn yán qù qiàn wén gōng。
卸了尚书呼长者,纳还学士做渔翁。xiè le shàng shū hū zhǎng zhě,nà hái xué shì zuò yú wēng。

又三首

刘克庄

雪平腰各立师边,半夜输君得密传。xuě píng yāo gè lì shī biān,bàn yè shū jūn dé mì chuán。
伴后村翁成二老,比绛县人多一年。bàn hòu cūn wēng chéng èr lǎo,bǐ jiàng xiàn rén duō yī nián。

又三首

刘克庄

年高难结草鞋缘,道远贫无犊负辕。nián gāo nán jié cǎo xié yuán,dào yuǎn pín wú dú fù yuán。
惟有加餐两个字,忉忉衍作百千言。wéi yǒu jiā cān liǎng gè zì,dāo dāo yǎn zuò bǎi qiān yán。

三赠月蓬道人

刘克庄

病翁已卸鞍驮矣,道人彊欲羁絷之。bìng wēng yǐ xiè ān tuó yǐ,dào rén jiàng yù jī zhí zhī。
赚汝一双穷相眼,饶吾九十老头皮。zhuàn rǔ yī shuāng qióng xiāng yǎn,ráo wú jiǔ shí lǎo tóu pí。

三赠月蓬道人

刘克庄

此蓬此月属谁哉,送汝挑包谒恕斋。cǐ péng cǐ yuè shǔ shuí zāi,sòng rǔ tiāo bāo yè shù zhāi。
说与同名同号者,龙图亲为判凭来。shuō yǔ tóng míng tóng hào zhě,lóng tú qīn wèi pàn píng lái。

目眚

刘克庄

日啖荔枝三百颗,不知天罚一只眼。rì dàn lì zhī sān bǎi kē,bù zhī tiān fá yī zhǐ yǎn。
异哉野老白露团,烈于贵人寒食散。yì zāi yě lǎo bái lù tuán,liè yú guì rén hán shí sàn。

台历

刘克庄

台历传闻两建寅,放灯时候始鞭春。tái lì chuán wén liǎng jiàn yín,fàng dēng shí hòu shǐ biān chūn。
不愁穷腊梅开晚,豫喜年来麦食新。bù chóu qióng là méi kāi wǎn,yù xǐ nián lái mài shí xīn。

少陵子

刘克庄

骥子熊儿俱早慧,可怜失教遂纷纷。jì zi xióng ér jù zǎo huì,kě lián shī jiào suì fēn fēn。
驴边鸡栅犹云可,文选安能胜鲁论。lǘ biān jī zhà yóu yún kě,wén xuǎn ān néng shèng lǔ lùn。

昌黎子

刘克庄

渥洼驹孰非龙种,丹穴雏皆是凤毛。wò wā jū shú fēi lóng zhǒng,dān xué chú jiē shì fèng máo。
却怪韩公产韩昶,不如枚叔有枚皋。què guài hán gōng chǎn hán chǎng,bù rú méi shū yǒu méi gāo。

记辛酉端午旧事二首

刘克庄

老子从来宠利轻,于棋待诏昧平生。lǎo zi cóng lái chǒng lì qīng,yú qí dài zhào mèi píng shēng。
内中称赏秦郎帖,御笔批依不必更。nèi zhōng chēng shǎng qín láng tiē,yù bǐ pī yī bù bì gèng。

记辛酉端午旧事二首

刘克庄

最怕摛词与草麻,明朝传布竞攻瑕。zuì pà chī cí yǔ cǎo má,míng cháo chuán bù jìng gōng xiá。
而今失韵乖平仄,挞市哄堂一任他。ér jīn shī yùn guāi píng zè,tà shì hǒng táng yī rèn tā。

杂兴四首

刘克庄

何待颉羹方引退,暂忘设醴可觇终。hé dài jié gēng fāng yǐn tuì,zàn wàng shè lǐ kě chān zhōng。
申公见事差伤晚,直待髡钳八十翁。shēn gōng jiàn shì chà shāng wǎn,zhí dài kūn qián bā shí wēng。

杂兴四首

刘克庄

满城士女斗鲜妆,无药能医一国狂。mǎn chéng shì nǚ dòu xiān zhuāng,wú yào néng yī yī guó kuáng。
犹有当年旧旗鼓,溪头让与少年郎。yóu yǒu dāng nián jiù qí gǔ,xī tóu ràng yǔ shǎo nián láng。

杂兴四首

刘克庄

落月导萤穿绛幔,残膏呼鼠覆青灯。luò yuè dǎo yíng chuān jiàng màn,cán gāo hū shǔ fù qīng dēng。
心知黠鬼慵窥屋,户上聊施艾道陵。xīn zhī xiá guǐ yōng kuī wū,hù shàng liáo shī ài dào líng。

杂兴四首

刘克庄

九节菖蒲采极难,殷勤来自武夷山。jiǔ jié chāng pú cǎi jí nán,yīn qín lái zì wǔ yí shān。
去年苞寄分同好,今日栽成忍独餐。qù nián bāo jì fēn tóng hǎo,jīn rì zāi chéng rěn dú cān。