古诗词

跋方云台文稿二十韵

刘克庄

文人何琐碎,夫子独雄尊。wén rén hé suǒ suì,fū zi dú xióng zūn。
击水移南海,追风出大宛。jī shuǐ yí nán hǎi,zhuī fēng chū dà wǎn。
黑潭龙怒起,碧宇鹘孤鶱。hēi tán lóng nù qǐ,bì yǔ gǔ gū xiān。
翕曶波涛涌,须臾电雹奔。xī hū bō tāo yǒng,xū yú diàn báo bēn。
笔锋山突兀,墨沈雨倾翻。bǐ fēng shān tū wù,mò shěn yǔ qīng fān。
轩豁青天露,凄迷白昼昏。xuān huō qīng tiān lù,qī mí bái zhòu hūn。
至微该草树,极大括乾坤。zhì wēi gāi cǎo shù,jí dà kuò qián kūn。
金鼓条侯壁,旌旗渭上屯。jīn gǔ tiáo hóu bì,jīng qí wèi shàng tún。
聚如群玉圃,散似建章门。jù rú qún yù pǔ,sàn shì jiàn zhāng mén。
览岱亲临顶,穷河直至源。lǎn dài qīn lín dǐng,qióng hé zhí zhì yuán。
檄书传绝漠,诗句落中原。xí shū chuán jué mò,shī jù luò zhōng yuán。
猛虎堪须捋,修鲸可气吞。měng hǔ kān xū lǚ,xiū jīng kě qì tūn。
寂寥时数语,浩荡或千言。jì liáo shí shù yǔ,hào dàng huò qiān yán。
神与经营力,谁窥斧凿痕。shén yǔ jīng yíng lì,shuí kuī fǔ záo hén。
流行通象桂,模刻遍湘沅。liú xíng tōng xiàng guì,mó kè biàn xiāng yuán。
欲拣皆逢宝,将芟不见繁。yù jiǎn jiē féng bǎo,jiāng shān bù jiàn fán。
居然开穾奥,讵肯闯篱籓。jū rán kāi yào ào,jù kěn chuǎng lí fān。
坎井疑天大,溪流笑海浑。kǎn jǐng yí tiān dà,xī liú xiào hǎi hún。
不妨儿辈撼,姑付后人论。bù fáng ér bèi hàn,gū fù hòu rén lùn。
拙咏虽卑弱,因公傥并存。zhuō yǒng suī bēi ruò,yīn gōng tǎng bìng cún。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

揽镜六言三首

刘克庄

背伛水牛泅涧,发白冰蚕吐丝。bèi yǔ shuǐ niú qiú jiàn,fā bái bīng cán tǔ sī。
貌丑似猴行者,诗瘦于鹤何师。mào chǒu shì hóu xíng zhě,shī shòu yú hè hé shī。

揽镜六言三首

刘克庄

天上映藜已懒,雾中看花不真。tiān shàng yìng lí yǐ lǎn,wù zhōng kàn huā bù zhēn。
顾我七十馀老,见公三两分人。gù wǒ qī shí yú lǎo,jiàn gōng sān liǎng fēn rén。

揽镜六言三首

刘克庄

蚊睫僾然不见,蝇头老矣停披。wén jié ài rán bù jiàn,yíng tóu lǎo yǐ tíng pī。
盲左邱明作传,瞎张太祝工诗。máng zuǒ qiū míng zuò chuán,xiā zhāng tài zhù gōng shī。

抄近稿六言二首

刘克庄

和调失黏诗句,按摸出格文章。hé diào shī nián shī jù,àn mō chū gé wén zhāng。
尽可追陪党进,不消更觅君房。jǐn kě zhuī péi dǎng jìn,bù xiāo gèng mì jūn fáng。

抄近稿六言二首

刘克庄

东邻莫效西子,南窗何减北扉。dōng lín mò xiào xī zi,nán chuāng hé jiǎn běi fēi。
一萤道我来往,焉用宫莲送归。yī yíng dào wǒ lái wǎng,yān yòng gōng lián sòng guī。

代举人主司问答六言二首

刘克庄

破题得李程赋,结语取钱起诗。pò tí dé lǐ chéng fù,jié yǔ qǔ qián qǐ shī。
遂令眊氉举子,不满冬烘主司。suì lìng mào sào jǔ zi,bù mǎn dōng hōng zhǔ sī。

代举人主司问答六言二首

刘克庄

梦里谁无彩笔,暗中别有朱衣。mèng lǐ shuí wú cǎi bǐ,àn zhōng bié yǒu zhū yī。
苏二得援失荐,欧九黜几取辉。sū èr dé yuán shī jiàn,ōu jiǔ chù jǐ qǔ huī。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

叔夜真龙凤矣,嗣宗犹螟蠃然。shū yè zhēn lóng fèng yǐ,sì zōng yóu míng luǒ rán。
一以广陵散死,一以劝进表全。yī yǐ guǎng líng sàn sǐ,yī yǐ quàn jìn biǎo quán。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

盘龙恨庾长史,太宰哀李崖州。pán lóng hèn yǔ zhǎng shǐ,tài zǎi āi lǐ yá zhōu。
达人能和大怨,壮士不报细雠。dá rén néng hé dà yuàn,zhuàng shì bù bào xì chóu。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

有教圣愚无类,非人父子勿传。yǒu jiào shèng yú wú lèi,fēi rén fù zi wù chuán。
此乃靖欲反矣,是亦羿有罪焉。cǐ nǎi jìng yù fǎn yǐ,shì yì yì yǒu zuì yān。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

阴德必食阳报,忮心终为馁魂。yīn dé bì shí yáng bào,zhì xīn zhōng wèi něi hún。
智伯死而无后,愚公子又生孙。zhì bó sǐ ér wú hòu,yú gōng zi yòu shēng sūn。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

鬼谷弟子捭阖,东方先生滑稽。guǐ gǔ dì zi bǎi hé,dōng fāng xiān shēng huá jī。
彼哉妾妇道也,上以俳优畜之。bǐ zāi qiè fù dào yě,shàng yǐ pái yōu chù zhī。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

举世尽兄孔方,无人敢卿五郎。jǔ shì jǐn xiōng kǒng fāng,wú rén gǎn qīng wǔ láng。
客喜大夫粪苦,奴夸太尉足香。kè xǐ dà fū fèn kǔ,nú kuā tài wèi zú xiāng。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

昔有初祖见性,今无导师指迷。xī yǒu chū zǔ jiàn xìng,jīn wú dǎo shī zhǐ mí。
死底埋震旦东,活底在葱岭西。sǐ dǐ mái zhèn dàn dōng,huó dǐ zài cōng lǐng xī。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

人言美恶必复,孰若亲冤两忘。rén yán měi è bì fù,shú ruò qīn yuān liǎng wàng。
僧乃谤第二祖,佛不嗔哥利王。sēng nǎi bàng dì èr zǔ,fú bù chēn gē lì wáng。