古诗词

牛田铺大雪

刘克庄

暝色蟠空起,狞飙激地吹。míng sè pán kōng qǐ,níng biāo jī dì chuī。
渐看云布濩,稍有霰纷披。jiàn kàn yún bù huò,shāo yǒu xiàn fēn pī。
蔌蔌初飘瓦,轻轻已点墀。sù sù chū piāo wǎ,qīng qīng yǐ diǎn chí。
居人朝未觉,客子夜先知。jū rén cháo wèi jué,kè zi yè xiān zhī。
巧似庄严就,匀如剪刻为。qiǎo shì zhuāng yán jiù,yún rú jiǎn kè wèi。
充庭冰氏喜,缟户染人疑。chōng tíng bīng shì xǐ,gǎo hù rǎn rén yí。
洒密苔缄遍,擎多树压垂。sǎ mì tái jiān biàn,qíng duō shù yā chuí。
高峰迷顶踵,远渡失津涯。gāo fēng mí dǐng zhǒng,yuǎn dù shī jīn yá。
窘兔低蹲草,僵禽默堕枝。jiǒng tù dī dūn cǎo,jiāng qín mò duò zhī。
马难分牝牡,乌不辨雄雌。mǎ nán fēn pìn mǔ,wū bù biàn xióng cí。
倏忽斜还整,冥蒙合又离。shū hū xié hái zhěng,míng méng hé yòu lí。
半埋官路堠,乱打寺廊碑。bàn mái guān lù hòu,luàn dǎ sì láng bēi。
猛势欺袍絮,寒光照鬓丝。měng shì qī páo xù,hán guāng zhào bìn sī。
店荒敲尽闭,桥滑步尤危。diàn huāng qiāo jǐn bì,qiáo huá bù yóu wēi。
破釜羹霜菜,残炉燎湿萁。pò fǔ gēng shuāng cài,cán lú liáo shī qí。
废妆怜妇怯,露骭笑儿痴。fèi zhuāng lián fù qiè,lù gàn xiào ér chī。
乍起毛皆猬,深藏手亦龟。zhà qǐ máo jiē wèi,shēn cáng shǒu yì guī。
犬惊邻吠急,鸡噤野鸣迟。quǎn jīng lín fèi jí,jī jìn yě míng chí。
偏滞南辕路,翻思北戍时。piān zhì nán yuán lù,fān sī běi shù shí。
旌旗鸣雁塞,刁斗乱鹅池。jīng qí míng yàn sāi,diāo dòu luàn é chí。
呵笔堪飞檄,收灯可覆棋。hē bǐ kān fēi xí,shōu dēng kě fù qí。
暮营蒙虎卧,晓猎臂鹰随。mù yíng méng hǔ wò,xiǎo liè bì yīng suí。
浴铁成何事,披蓑自一奇。yù tiě chéng hé shì,pī suō zì yī qí。
空山吟忍冻,穷巷啮充饥。kōng shān yín rěn dòng,qióng xiàng niè chōng jī。
授简悲才退,烘衣感气衰。shòu jiǎn bēi cái tuì,hōng yī gǎn qì shuāi。
稍欣茅瘴薄,已觉麦畦滋。shāo xīn máo zhàng báo,yǐ jué mài qí zī。
病怕村茶冷,愁嫌市酒醨。bìng pà cūn chá lěng,chóu xián shì jiǔ lí。
带间三十韵,聊补昔人遗。dài jiān sān shí yùn,liáo bǔ xī rén yí。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

乙丑元日口号十首

刘克庄

圣主出矣千载遇,王言大哉万口夸。shèng zhǔ chū yǐ qiān zài yù,wáng yán dà zāi wàn kǒu kuā。
闻道朝廷却苞篚,更无方镇进鞭靴。wén dào cháo tíng què bāo fěi,gèng wú fāng zhèn jìn biān xuē。

乙丑元日口号十首

刘克庄

作庆历诗赓石介,读开元报喜孙樵。zuò qìng lì shī gēng shí jiè,dú kāi yuán bào xǐ sūn qiáo。
自节蒉桴谐律吕,岂无木铎采风谣。zì jié kuì fú xié lǜ lǚ,qǐ wú mù duó cǎi fēng yáo。

病中杂兴

刘克庄

铁笔俱牵动,金台总去登。tiě bǐ jù qiān dòng,jīn tái zǒng qù dēng。
老僧不出院,挂起一枝藤。lǎo sēng bù chū yuàn,guà qǐ yī zhī téng。

病中杂兴

刘克庄

皓素应难染,玄纁未易迎。hào sù yīng nán rǎn,xuán xūn wèi yì yíng。
只宜大床卧,或命小车行。zhǐ yí dà chuáng wò,huò mìng xiǎo chē xíng。

病中杂兴

刘克庄

乌寺迎岩主,螭坳起涧翁。wū sì yíng yán zhǔ,chī ào qǐ jiàn wēng。
也须留几个,相伴听松风。yě xū liú jǐ gè,xiāng bàn tīng sōng fēng。

病中杂兴

刘克庄

李广飞将军,世南行秘书。lǐ guǎng fēi jiāng jūn,shì nán xíng mì shū。
乃知数寸管,不及丈二殳。nǎi zhī shù cùn guǎn,bù jí zhàng èr shū。

病中杂兴

刘克庄

鳌顶来差晚,龙髯去莫攀。áo dǐng lái chà wǎn,lóng rán qù mò pān。
不能从襄野,只合殉桥湾。bù néng cóng xiāng yě,zhǐ hé xùn qiáo wān。

病中杂兴

刘克庄

佛以灭为乐,观身等一沤。fú yǐ miè wèi lè,guān shēn děng yī ōu。
如何卢行者,镕铁护枯髅。rú hé lú xíng zhě,róng tiě hù kū lóu。

病中杂兴

刘克庄

蒙叟云聃死,当时有吊宾。méng sǒu yún dān sǐ,dāng shí yǒu diào bīn。
始知关尹子,迂诞诳愚人。shǐ zhī guān yǐn zi,yū dàn kuáng yú rén。

病中杂兴

刘克庄

柳七葬淮头,营妓岁沥酒。liǔ qī zàng huái tóu,yíng jì suì lì jiǔ。
不知花翁坟,有人擘纸否。bù zhī huā wēng fén,yǒu rén bāi zhǐ fǒu。

病中杂兴

刘克庄

向来春帖子,残膏罥蛛丝。xiàng lái chūn tiē zi,cán gāo juàn zhū sī。
无复秦郎思,聊吟党进诗。wú fù qín láng sī,liáo yín dǎng jìn shī。

病中杂兴

刘克庄

跌荡四千首,流行宇宙间。diē dàng sì qiān shǒu,liú xíng yǔ zhòu jiān。
国风几曾熄,圣笔不能删。guó fēng jǐ céng xī,shèng bǐ bù néng shān。

迎候艮翁二首

刘克庄

问讯江边白首郎,可堪留滞向殊方。wèn xùn jiāng biān bái shǒu láng,kě kān liú zhì xiàng shū fāng。
远游定有骚哀郢,新集应添赋吊湘。yuǎn yóu dìng yǒu sāo āi yǐng,xīn jí yīng tiān fù diào xiāng。
得路诸公蛇入宇,去家几个鹤还乡。dé lù zhū gōng shé rù yǔ,qù jiā jǐ gè hè hái xiāng。
与君大胜于刘柳,岁晚邻翁约未偿。yǔ jūn dà shèng yú liú liǔ,suì wǎn lín wēng yuē wèi cháng。

迎候艮翁二首

刘克庄

恰则含香文德殿,俄而揽辔祝融峰。qià zé hán xiāng wén dé diàn,é ér lǎn pèi zhù róng fēng。
得非麟角惊凡目,或是蛾眉妒冶容。dé fēi lín jiǎo jīng fán mù,huò shì é méi dù yě róng。
六丈一勾非恶意,两翁相对少欢悰。liù zhàng yī gōu fēi è yì,liǎng wēng xiāng duì shǎo huān cóng。
西山北郭多幽事,虽老犹堪撰杖从。xī shān běi guō duō yōu shì,suī lǎo yóu kān zhuàn zhàng cóng。

题高端礼竹屋

刘克庄

植物惟竹尤清刚,高君占断作屋场。zhí wù wéi zhú yóu qīng gāng,gāo jūn zhàn duàn zuò wū chǎng。
首阳二子艴然怒,柰何千载侵了疆。shǒu yáng èr zi fú rán nù,nài hé qiān zài qīn le jiāng。
七贤六逸接踵起,纷纭聚讼如堵墙。qī xián liù yì jiē zhǒng qǐ,fēn yún jù sòng rú dǔ qiáng。
士师狐疑不能决,后村老子来平章。shì shī hú yí bù néng jué,hòu cūn lǎo zi lái píng zhāng。
世间物以少为贵,姚花禹柏蜀海棠。shì jiān wù yǐ shǎo wèi guì,yáo huā yǔ bǎi shǔ hǎi táng。
箨龙子孙异于是,布满天地并四方。tuò lóng zi sūn yì yú shì,bù mǎn tiān dì bìng sì fāng。
幽栖自是渠高兴,胜践不与君相妨。yōu qī zì shì qú gāo xīng,shèng jiàn bù yǔ jūn xiāng fáng。
立谈虞芮各冰释,高君奄有千筼筜。lì tán yú ruì gè bīng shì,gāo jūn yǎn yǒu qiān yún dāng。
设榻中央墉四旁,莫遣俗客升吾堂。shè tà zhōng yāng yōng sì páng,mò qiǎn sú kè shēng wú táng。