古诗词

进读唐鉴彻章谢恩唐律一首二十韵

刘克庄

勋华嗟已远,最近莫如唐。xūn huá jiē yǐ yuǎn,zuì jìn mò rú táng。
祖禹忠于宋,云周监有商。zǔ yǔ zhōng yú sòng,yún zhōu jiān yǒu shāng。
虽然张万目,终未立三纲。suī rán zhāng wàn mù,zhōng wèi lì sān gāng。
贞观初勤恤,开元未怠荒。zhēn guān chū qín xù,kāi yuán wèi dài huāng。
录忘曲江献,镜惜郑公亡。lù wàng qū jiāng xiàn,jìng xī zhèng gōng wáng。
节镇私斋钺,兵权假贵珰。jié zhèn sī zhāi yuè,bīng quán jiǎ guì dāng。
甫闻平夏蜀,寻又失河湟。fǔ wén píng xià shǔ,xún yòu shī hé huáng。
历历前朝事,惓惓治世防。lì lì qián cháo shì,quán quán zhì shì fáng。
几年藏秘府,一日进华光。jǐ nián cáng mì fǔ,yī rì jìn huá guāng。
主圣勤稽古,臣愚值彻章。zhǔ shèng qín jī gǔ,chén yú zhí chè zhāng。
重瞳悉该贯,呐舌愧精详。zhòng tóng xī gāi guàn,nà shé kuì jīng xiáng。
前接夔龙武,后陪鹓鹭行。qián jiē kuí lóng wǔ,hòu péi yuān lù xíng。
舜歌奎宿灿,镐宴木天凉。shùn gē kuí sù càn,gǎo yàn mù tiān liáng。
凤夸分新焙,鱼须出尚方。fèng kuā fēn xīn bèi,yú xū chū shàng fāng。
玉骢五花白,宝带万钉黄。yù cōng wǔ huā bái,bǎo dài wàn dīng huáng。
内酝沾宣劝,朝衣惹御香。nèi yùn zhān xuān quàn,cháo yī rě yù xiāng。
染濡乏才藻,赓载仰明良。rǎn rú fá cái zǎo,gēng zài yǎng míng liáng。
拔擢由民伍,推迁侍帝旁。bá zhuó yóu mín wǔ,tuī qiān shì dì páng。
荣犹恋旃厦,惫不任簪裳。róng yóu liàn zhān shà,bèi bù rèn zān shang。
尚念申公老,非如贺监狂。shàng niàn shēn gōng lǎo,fēi rú hè jiān kuáng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

神君歌十首

刘克庄

乱离无醉者,有则以为祥。luàn lí wú zuì zhě,yǒu zé yǐ wèi xiáng。
惭愧生平世,人人在醉乡。cán kuì shēng píng shì,rén rén zài zuì xiāng。

神君歌十首

刘克庄

鼕鼕街鼓动,寂寂市声稀。dōng dōng jiē gǔ dòng,jì jì shì shēng xī。
祭罢社人散,老巫怀肉归。jì bà shè rén sàn,lǎo wū huái ròu guī。

四月八日三绝

刘克庄

徵在生夫子,摩耶育释迦。zhēng zài shēng fū zi,mó yé yù shì jiā。
人人衣逢掖,个个著袈裟。rén rén yī féng yē,gè gè zhù jiā shā。

四月八日三绝

刘克庄

九龙吐香水,兹事已千秋。jiǔ lóng tǔ xiāng shuǐ,zī shì yǐ qiān qiū。
道是本无垢,年年浴未休。dào shì běn wú gòu,nián nián yù wèi xiū。

四月八日三绝

刘克庄

生曾辞宝位,死却要金棺。shēng céng cí bǎo wèi,sǐ què yào jīn guān。
达士发冷笑,痴人被热瞒。dá shì fā lěng xiào,chī rén bèi rè mán。

采荔子十绝

刘克庄

策杖凌晨出,携筐薄暮归。cè zhàng líng chén chū,xié kuāng báo mù guī。
未知故山荔,何似首阳薇。wèi zhī gù shān lì,hé shì shǒu yáng wēi。

采荔子十绝

刘克庄

一鹤为前导,奚烦绛节哉。yī hè wèi qián dǎo,xī fán jiàng jié zāi。
樵苏私借问,何处地仙来。qiáo sū sī jiè wèn,hé chù dì xiān lái。

采荔子十绝

刘克庄

开国何其忝,笺天未必俞。kāi guó hé qí tiǎn,jiān tiān wèi bì yú。
缴还三百户,换赐一千株。jiǎo hái sān bǎi hù,huàn cì yī qiān zhū。

采荔子十绝

刘克庄

日日烦汤使,年年费火攻。rì rì fán tāng shǐ,nián nián fèi huǒ gōng。
暮龄知艾附,不及荔枝功。mù líng zhī ài fù,bù jí lì zhī gōng。

采荔子十绝

刘克庄

解使冰肠暖,能令玉色腴。jiě shǐ bīng cháng nuǎn,néng lìng yù sè yú。
谁能补丹诀,素女绛罗襦。shuí néng bǔ dān jué,sù nǚ jiàng luó rú。

采荔子十绝

刘克庄

童子偷无怪,先生老尚馋。tóng zi tōu wú guài,xiān shēng lǎo shàng chán。
采时留绝顶,猿鸟要分甘。cǎi shí liú jué dǐng,yuán niǎo yào fēn gān。

采荔子十绝

刘克庄

帝享老臞仙,丹苞实醴泉。dì xiǎng lǎo qú xiān,dān bāo shí lǐ quán。
犹嫌无供帐,赐以锦漫天。yóu xián wú gōng zhàng,cì yǐ jǐn màn tiān。

采荔子十绝

刘克庄

包柚书云尔,分桃传有之。bāo yòu shū yún ěr,fēn táo chuán yǒu zhī。
怜渠生处远,玉食偶然遗。lián qú shēng chù yuǎn,yù shí ǒu rán yí。

采荔子十绝

刘克庄

怀橘悲何及,芸瓜老不任。huái jú bēi hé jí,yún guā lǎo bù rèn。
摘来先庙祭,洒泪向松阴。zhāi lái xiān miào jì,sǎ lèi xiàng sōng yīn。

采荔子十绝

刘克庄

传得上林种,曾于艮岳栽。chuán dé shàng lín zhǒng,céng yú gěn yuè zāi。
吾君无嗜好,不贡一株来。wú jūn wú shì hǎo,bù gòng yī zhū lái。