古诗词

进读唐鉴彻章谢恩唐律一首二十韵

刘克庄

勋华嗟已远,最近莫如唐。xūn huá jiē yǐ yuǎn,zuì jìn mò rú táng。
祖禹忠于宋,云周监有商。zǔ yǔ zhōng yú sòng,yún zhōu jiān yǒu shāng。
虽然张万目,终未立三纲。suī rán zhāng wàn mù,zhōng wèi lì sān gāng。
贞观初勤恤,开元未怠荒。zhēn guān chū qín xù,kāi yuán wèi dài huāng。
录忘曲江献,镜惜郑公亡。lù wàng qū jiāng xiàn,jìng xī zhèng gōng wáng。
节镇私斋钺,兵权假贵珰。jié zhèn sī zhāi yuè,bīng quán jiǎ guì dāng。
甫闻平夏蜀,寻又失河湟。fǔ wén píng xià shǔ,xún yòu shī hé huáng。
历历前朝事,惓惓治世防。lì lì qián cháo shì,quán quán zhì shì fáng。
几年藏秘府,一日进华光。jǐ nián cáng mì fǔ,yī rì jìn huá guāng。
主圣勤稽古,臣愚值彻章。zhǔ shèng qín jī gǔ,chén yú zhí chè zhāng。
重瞳悉该贯,呐舌愧精详。zhòng tóng xī gāi guàn,nà shé kuì jīng xiáng。
前接夔龙武,后陪鹓鹭行。qián jiē kuí lóng wǔ,hòu péi yuān lù xíng。
舜歌奎宿灿,镐宴木天凉。shùn gē kuí sù càn,gǎo yàn mù tiān liáng。
凤夸分新焙,鱼须出尚方。fèng kuā fēn xīn bèi,yú xū chū shàng fāng。
玉骢五花白,宝带万钉黄。yù cōng wǔ huā bái,bǎo dài wàn dīng huáng。
内酝沾宣劝,朝衣惹御香。nèi yùn zhān xuān quàn,cháo yī rě yù xiāng。
染濡乏才藻,赓载仰明良。rǎn rú fá cái zǎo,gēng zài yǎng míng liáng。
拔擢由民伍,推迁侍帝旁。bá zhuó yóu mín wǔ,tuī qiān shì dì páng。
荣犹恋旃厦,惫不任簪裳。róng yóu liàn zhān shà,bèi bù rèn zān shang。
尚念申公老,非如贺监狂。shàng niàn shēn gōng lǎo,fēi rú hè jiān kuáng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

秋旱继以大风即事十首

刘克庄

虽作尧时击壤民,田家忧乐尚关身。suī zuò yáo shí jī rǎng mín,tián jiā yōu lè shàng guān shēn。
抱珠难起龙公睡,走石谁撩飓毋嗔。bào zhū nán qǐ lóng gōng shuì,zǒu shí shuí liāo jù wú chēn。

秋旱继以大风即事十首

刘克庄

蘋末萧萧忽怒飞,松公欲仆竹君攲。píng mò xiāo xiāo hū nù fēi,sōng gōng yù pū zhú jūn qī。
无人委曲镌风伯,晚稻方花最怕吹。wú rén wěi qū juān fēng bó,wǎn dào fāng huā zuì pà chuī。

秋旱继以大风即事十首

刘克庄

作苦三时逸在冬,安知一篑尚亏功。zuò kǔ sān shí yì zài dōng,ān zhī yī kuì shàng kuī gōng。
愁闻地籁吹羊角,不见天瓢滴马鬃。chóu wén dì lài chuī yáng jiǎo,bù jiàn tiān piáo dī mǎ zōng。

秋旱继以大风即事十首

刘克庄

曾立龙墀忝近臣,深知玉座最忧民。céng lì lóng chí tiǎn jìn chén,shēn zhī yù zuò zuì yōu mín。
近传奎画蠲租赋,稽首觚棱祝圣人。jìn chuán kuí huà juān zū fù,jī shǒu gū léng zhù shèng rén。

秋旱继以大风即事十首

刘克庄

吴中见说亦枯焦,勺水如金汲路遥。wú zhōng jiàn shuō yì kū jiāo,sháo shuǐ rú jīn jí lù yáo。
但有清尘无洒道,不能破块止鸣条。dàn yǒu qīng chén wú sǎ dào,bù néng pò kuài zhǐ míng tiáo。

秋旱继以大风即事十首

刘克庄

抱瓮区区溉旱苗,忍饥终胜似操瓢。bào wèng qū qū gài hàn miáo,rěn jī zhōng shèng shì cāo piáo。
饮尧井水耕尧野,偶作樵歌亦誉尧。yǐn yáo jǐng shuǐ gēng yáo yě,ǒu zuò qiáo gē yì yù yáo。

秋旱继以大风即事十首

刘克庄

古人一念感而通,不待焚巫祭雨工。gǔ rén yī niàn gǎn ér tōng,bù dài fén wū jì yǔ gōng。
汤反诸身防六事,汉移其咎责三公。tāng fǎn zhū shēn fáng liù shì,hàn yí qí jiù zé sān gōng。

秋旱继以大风即事十首

刘克庄

老农相戒早输官,何日爰书得少宽。lǎo nóng xiāng jiè zǎo shū guān,hé rì yuán shū dé shǎo kuān。
明府安知帘外事,路人却见水中瘢。míng fǔ ān zhī lián wài shì,lù rén què jiàn shuǐ zhōng bān。

秋旱继以大风即事十首

刘克庄

禹功远矣世犹思,谁谷吾州赖两陂。yǔ gōng yuǎn yǐ shì yóu sī,shuí gǔ wú zhōu lài liǎng bēi。
待与閟宫碑岁月,并为神作送迎诗。dài yǔ bì gōng bēi suì yuè,bìng wèi shén zuò sòng yíng shī。

秋旱继以大风即事十首

刘克庄

少耽章句老明农,无意为文忽自工。shǎo dān zhāng jù lǎo míng nóng,wú yì wèi wén hū zì gōng。
戏作小诗说场圃,细看似可续豳风。xì zuò xiǎo shī shuō chǎng pǔ,xì kàn shì kě xù bīn fēng。

挽林计院二首

刘克庄

材名汉廷选,文学孔门科。cái míng hàn tíng xuǎn,wén xué kǒng mén kē。
不仿治安策,宜赓喜起歌。bù fǎng zhì ān cè,yí gēng xǐ qǐ gē。
三麾老龚遂,一榻病维摩。sān huī lǎo gōng suì,yī tà bìng wéi mó。
此事悬于命,吁嗟可奈何。cǐ shì xuán yú mìng,xū jiē kě nài hé。

挽林计院二首

刘克庄

检点齐年友,凋零重可悲。jiǎn diǎn qí nián yǒu,diāo líng zhòng kě bēi。
君逢庚子鵩,我叹甲辰雌。jūn féng gēng zi fú,wǒ tàn jiǎ chén cí。
鸥社同盟少,蟆陵会哭谁。ōu shè tóng méng shǎo,má líng huì kū shuí。
暮龄多感慨,邻笛更须吹。mù líng duō gǎn kǎi,lín dí gèng xū chuī。

送陈郎玉汝之官二首

刘克庄

昔一平津阁,今随孟博车。xī yī píng jīn gé,jīn suí mèng bó chē。
径趋乌幕远,渐向鲤廷疏。jìng qū wū mù yuǎn,jiàn xiàng lǐ tíng shū。
分袂三年别,平安两字书。fēn mèi sān nián bié,píng ān liǎng zì shū。
何时迎昼绣,携酒煮溪鱼。hé shí yíng zhòu xiù,xié jiǔ zhǔ xī yú。

送陈郎玉汝之官二首

刘克庄

管鲍交三世,朱陈共一村。guǎn bào jiāo sān shì,zhū chén gòng yī cūn。
居惭阿承女,获事太丘孙。jū cán ā chéng nǚ,huò shì tài qiū sūn。
惜别吾钟爱,相宾右格言。xī bié wú zhōng ài,xiāng bīn yòu gé yán。
应怜垂白叟,计日望回辕。yīng lián chuí bái sǒu,jì rì wàng huí yuán。

警斋侍郎和放翁与茶山五言寄余次韵一首

刘克庄

髫龀参诸老,辱置书册前。tiáo chèn cān zhū lǎo,rǔ zhì shū cè qián。
上起马本纪,下迄李续编。shàng qǐ mǎ běn jì,xià qì lǐ xù biān。
积勤迫榆景,扶病登木天。jī qín pò yú jǐng,fú bìng dēng mù tiān。
貌丑况古妆,臂短非善缘。mào chǒu kuàng gǔ zhuāng,bì duǎn fēi shàn yuán。
时人讪晚谬,弟子嘲昼眠。shí rén shàn wǎn miù,dì zi cháo zhòu mián。
堕甑懒回顾,弃扇羞乞怜。duò zèng lǎn huí gù,qì shàn xiū qǐ lián。
众皆惊曲径,余惟泥方穿。zhòng jiē jīng qū jìng,yú wéi ní fāng chuān。
平生忧世病,华佗不能痊。píng shēng yōu shì bìng,huá tuó bù néng quán。
仰即丹凤鶱,俯视磨蚁旋。yǎng jí dān fèng xiān,fǔ shì mó yǐ xuán。
居常哂触蛮,安肯分济川。jū cháng shěn chù mán,ān kěn fēn jì chuān。
舐鼎堪骨蜕,载质从心悁。shì dǐng kān gǔ tuì,zài zhì cóng xīn yuān。
何当坐一月,大胜读十年。hé dāng zuò yī yuè,dà shèng dú shí nián。
惜哉已耄及,晨镜雪满颠。xī zāi yǐ mào jí,chén jìng xuě mǎn diān。
仙家能返童,肘后傥能传。xiān jiā néng fǎn tóng,zhǒu hòu tǎng néng chuán。