古诗词

赋西淙瀑布得断字

刘克庄

苍山七百亩,主人新买断。cāng shān qī bǎi mǔ,zhǔ rén xīn mǎi duàn。
于时积雾开,素瀑挂青汉。yú shí jī wù kāi,sù pù guà qīng hàn。
泠泠瑟初铿,璀璀珠乍贯。líng líng sè chū kēng,cuǐ cuǐ zhū zhà guàn。
久晴雨瓢翻,忽暖冰柱泮。jiǔ qíng yǔ piáo fān,hū nuǎn bīng zhù pàn。
恍如白浪涌,翔舞下凫雁。huǎng rú bái làng yǒng,xiáng wǔ xià fú yàn。
又疑黄河决,禜祭沉玉瓒。yòu yí huáng hé jué,yǒng jì chén yù zàn。
不然蟒出穴,或是虹吸涧。bù rán mǎng chū xué,huò shì hóng xī jiàn。
客言下有潭,龙伏不可玩。kè yán xià yǒu tán,lóng fú bù kě wán。
攫拿起云气,喷薄苏岁旱。jué ná qǐ yún qì,pēn báo sū suì hàn。
平生爱奇心,欲此筑飞观。píng shēng ài qí xīn,yù cǐ zhù fēi guān。
沿流踏浅清,陟巘腾汗漫。yán liú tà qiǎn qīng,zhì yǎn téng hàn màn。
低头拜主人,分我华山半。dī tóu bài zhǔ rén,fēn wǒ huá shān bàn。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

答妇兄林公遇四首

刘克庄

挹君如玉雪,未易得亲疏。yì jūn rú yù xuě,wèi yì dé qīn shū。
何日深山里,同灯共读书。hé rì shēn shān lǐ,tóng dēng gòng dú shū。

大乾记梦

刘克庄

昔梦游湘水,琴书寄叶舟。xī mèng yóu xiāng shuǐ,qín shū jì yè zhōu。
安知三十载,真作梦中游。ān zhī sān shí zài,zhēn zuò mèng zhōng yóu。

萍乡

刘克庄

闻说萍乡县,家家有绢机。wén shuō píng xiāng xiàn,jiā jiā yǒu juàn jī。
荒年丝价贵,未敢议寒衣。huāng nián sī jià guì,wèi gǎn yì hán yī。

发岳市三首

刘克庄

岳下无耆老,何从访旧闻。yuè xià wú qí lǎo,hé cóng fǎng jiù wén。
不知紫岩墓,更隔几重云。bù zhī zǐ yán mù,gèng gé jǐ zhòng yún。

发岳市三首

刘克庄

明仲窜蛮烟,钦夫弃盛年。míng zhòng cuàn mán yān,qīn fū qì shèng nián。
空令后死者,有泪滴遗编。kōng lìng hòu sǐ zhě,yǒu lèi dī yí biān。

发岳市三首

刘克庄

昔者监香火,今焉裂芰荷。xī zhě jiān xiāng huǒ,jīn yān liè jì hé。
祝融应冷笑,还肯再来么。zhù róng yīng lěng xiào,hái kěn zài lái me。

移居二首

刘克庄

庭下蔷薇树,花开玉雪毬。tíng xià qiáng wēi shù,huā kāi yù xuě qiú。
主人明日去,相对似含愁。zhǔ rén míng rì qù,xiāng duì shì hán chóu。

移居二首

刘克庄

邻曲无还往,何由有别情。lín qū wú hái wǎng,hé yóu yǒu bié qíng。
惟应小窗月,长记读书声。wéi yīng xiǎo chuāng yuè,zhǎng jì dú shū shēng。

刘克庄

久不闻乌鹊,朝来噪不休。jiǔ bù wén wū què,cháo lái zào bù xiū。
殊乡无喜事,应为买归舟。shū xiāng wú xǐ shì,yīng wèi mǎi guī zhōu。

乍归九首

刘克庄

官满无南物,飘然匹马还。guān mǎn wú nán wù,piāo rán pǐ mǎ hái。
惟应诗卷里,偷画桂州山。wéi yīng shī juǎn lǐ,tōu huà guì zhōu shān。

乍归九首

刘克庄

儿童娱膝下,母子话灯前。ér tóng yú xī xià,mǔ zi huà dēng qián。
却忆江湖上,家书动隔年。què yì jiāng hú shàng,jiā shū dòng gé nián。

乍归九首

刘克庄

北戍边城下,南游瘴海头。běi shù biān chéng xià,nán yóu zhàng hǎi tóu。
不知天地内,何处可逃愁。bù zhī tiān dì nèi,hé chù kě táo chóu。

乍归九首

刘克庄

绝爱墙阴橘,花开满院香。jué ài qiáng yīn jú,huā kāi mǎn yuàn xiāng。
邻人欺不在,稍觉北枝伤。lín rén qī bù zài,shāo jué běi zhī shāng。

乍归九首

刘克庄

孚若如天马,轩昂不可羁。fú ruò rú tiān mǎ,xuān áng bù kě jī。
为贫疏饮客,因病出名姬。wèi pín shū yǐn kè,yīn bìng chū míng jī。

乍归九首

刘克庄

弛檐逢除夕,檀栾共拥炉。chí yán féng chú xī,tán luán gòng yōng lú。
把如为客看,还得似家无。bǎ rú wèi kè kàn,hái dé shì jiā wú。