古诗词

发临川

刘克庄

始予丱角来,家君绾铜墨。shǐ yǔ guàn jiǎo lái,jiā jūn wǎn tóng mò。
县斋多休暇,县圃足戏剧。xiàn zhāi duō xiū xiá,xiàn pǔ zú xì jù。
虽云嗜梨栗,亦颇窥简册。suī yún shì lí lì,yì pǒ kuī jiǎn cè。
弟妹俱孩幼,亲发方如漆。dì mèi jù hái yòu,qīn fā fāng rú qī。
后予捧檄至,轩盖候广陌。hòu yǔ pěng xí zhì,xuān gài hòu guǎng mò。
于时志气锐,门户况烜赫。yú shí zhì qì ruì,mén hù kuàng xuǎn hè。
郡花照席红,湖柳拂鞍碧。jùn huā zhào xí hóng,hú liǔ fú ān bì。
耆老互问讯,酒饩纷狼籍。qí lǎo hù wèn xùn,jiǔ xì fēn láng jí。
今予挑包过,城郭宛如昔。jīn yǔ tiāo bāo guò,chéng guō wǎn rú xī。
高年凋落尽,满眼少朋识。gāo nián diāo luò jǐn,mǎn yǎn shǎo péng shí。
管子仕瘴烟,屈叟掩泉穸。guǎn zi shì zhàng yān,qū sǒu yǎn quán xī。
荜门访旧师,目闇面黧黑。bì mén fǎng jiù shī,mù àn miàn lí hēi。
买醪与之酌,往事话历历。mǎi láo yǔ zhī zhuó,wǎng shì huà lì lì。
既生异县感,遂起故乡忆。jì shēng yì xiàn gǎn,suì qǐ gù xiāng yì。
吾翁墓草深,高堂已斑白。wú wēng mù cǎo shēn,gāo táng yǐ bān bái。
贫居滫髓空,远游温凊隔。pín jū xiǔ suǐ kōng,yuǎn yóu wēn qìng gé。
二季官海滨,女子各有适。èr jì guān hǎi bīn,nǚ zi gè yǒu shì。
曾不如阿奴,碌碌在母侧。céng bù rú ā nú,lù lù zài mǔ cè。
回思盛壮时,去矣复难得。huí sī shèng zhuàng shí,qù yǐ fù nán dé。
因成临川吟,吟罢泪横臆。yīn chéng lín chuān yín,yín bà lèi héng yì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

揽镜六言三首

刘克庄

背伛水牛泅涧,发白冰蚕吐丝。bèi yǔ shuǐ niú qiú jiàn,fā bái bīng cán tǔ sī。
貌丑似猴行者,诗瘦于鹤何师。mào chǒu shì hóu xíng zhě,shī shòu yú hè hé shī。

揽镜六言三首

刘克庄

天上映藜已懒,雾中看花不真。tiān shàng yìng lí yǐ lǎn,wù zhōng kàn huā bù zhēn。
顾我七十馀老,见公三两分人。gù wǒ qī shí yú lǎo,jiàn gōng sān liǎng fēn rén。

揽镜六言三首

刘克庄

蚊睫僾然不见,蝇头老矣停披。wén jié ài rán bù jiàn,yíng tóu lǎo yǐ tíng pī。
盲左邱明作传,瞎张太祝工诗。máng zuǒ qiū míng zuò chuán,xiā zhāng tài zhù gōng shī。

抄近稿六言二首

刘克庄

和调失黏诗句,按摸出格文章。hé diào shī nián shī jù,àn mō chū gé wén zhāng。
尽可追陪党进,不消更觅君房。jǐn kě zhuī péi dǎng jìn,bù xiāo gèng mì jūn fáng。

抄近稿六言二首

刘克庄

东邻莫效西子,南窗何减北扉。dōng lín mò xiào xī zi,nán chuāng hé jiǎn běi fēi。
一萤道我来往,焉用宫莲送归。yī yíng dào wǒ lái wǎng,yān yòng gōng lián sòng guī。

代举人主司问答六言二首

刘克庄

破题得李程赋,结语取钱起诗。pò tí dé lǐ chéng fù,jié yǔ qǔ qián qǐ shī。
遂令眊氉举子,不满冬烘主司。suì lìng mào sào jǔ zi,bù mǎn dōng hōng zhǔ sī。

代举人主司问答六言二首

刘克庄

梦里谁无彩笔,暗中别有朱衣。mèng lǐ shuí wú cǎi bǐ,àn zhōng bié yǒu zhū yī。
苏二得援失荐,欧九黜几取辉。sū èr dé yuán shī jiàn,ōu jiǔ chù jǐ qǔ huī。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

叔夜真龙凤矣,嗣宗犹螟蠃然。shū yè zhēn lóng fèng yǐ,sì zōng yóu míng luǒ rán。
一以广陵散死,一以劝进表全。yī yǐ guǎng líng sàn sǐ,yī yǐ quàn jìn biǎo quán。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

盘龙恨庾长史,太宰哀李崖州。pán lóng hèn yǔ zhǎng shǐ,tài zǎi āi lǐ yá zhōu。
达人能和大怨,壮士不报细雠。dá rén néng hé dà yuàn,zhuàng shì bù bào xì chóu。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

有教圣愚无类,非人父子勿传。yǒu jiào shèng yú wú lèi,fēi rén fù zi wù chuán。
此乃靖欲反矣,是亦羿有罪焉。cǐ nǎi jìng yù fǎn yǐ,shì yì yì yǒu zuì yān。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

阴德必食阳报,忮心终为馁魂。yīn dé bì shí yáng bào,zhì xīn zhōng wèi něi hún。
智伯死而无后,愚公子又生孙。zhì bó sǐ ér wú hòu,yú gōng zi yòu shēng sūn。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

鬼谷弟子捭阖,东方先生滑稽。guǐ gǔ dì zi bǎi hé,dōng fāng xiān shēng huá jī。
彼哉妾妇道也,上以俳优畜之。bǐ zāi qiè fù dào yě,shàng yǐ pái yōu chù zhī。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

举世尽兄孔方,无人敢卿五郎。jǔ shì jǐn xiōng kǒng fāng,wú rén gǎn qīng wǔ láng。
客喜大夫粪苦,奴夸太尉足香。kè xǐ dà fū fèn kǔ,nú kuā tài wèi zú xiāng。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

昔有初祖见性,今无导师指迷。xī yǒu chū zǔ jiàn xìng,jīn wú dǎo shī zhǐ mí。
死底埋震旦东,活底在葱岭西。sǐ dǐ mái zhèn dàn dōng,huó dǐ zài cōng lǐng xī。

冬夜读几案间杂书得六言二十首

刘克庄

人言美恶必复,孰若亲冤两忘。rén yán měi è bì fù,shú ruò qīn yuān liǎng wàng。
僧乃谤第二祖,佛不嗔哥利王。sēng nǎi bàng dì èr zǔ,fú bù chēn gē lì wáng。