古诗词

谒南岳

刘克庄

中原昔分裂,五岳仅存一。zhōng yuán xī fēn liè,wǔ yuè jǐn cún yī。
嗟余生东南,有眼乃未觌。jiē yú shēng dōng nán,yǒu yǎn nǎi wèi dí。
清晨犯寒慄,马上青历历。qīng chén fàn hán lì,mǎ shàng qīng lì lì。
怪云何处来,对面失崷崒。guài yún hé chù lái,duì miàn shī qiú zú。
午投胜业寺,僧讶余不怿。wǔ tóu shèng yè sì,sēng yà yú bù yì。
茗馀因献嘲,君定非韩匹。míng yú yīn xiàn cháo,jūn dìng fēi hán pǐ。
彼来既轩露,君至若封鐍。bǐ lái jì xuān lù,jūn zhì ruò fēng jué。
余谓僧无躁,兹可以理诘。yú wèi sēng wú zào,zī kě yǐ lǐ jí。
止僧坐悦亭,霾翳忽冰释。zhǐ sēng zuò yuè tíng,mái yì hū bīng shì。
石廪先呈身,岣嵝俄见脊。shí lǐn xiān chéng shēn,gǒu lǒu é jiàn jí。
须臾天柱开,最后祝融出。xū yú tiān zhù kāi,zuì hòu zhù róng chū。
高峰七十二,固已得仿佛。gāo fēng qī shí èr,gù yǐ dé fǎng fú。
邺侯何尝死,懒残元非寂。yè hóu hé cháng sǐ,lǎn cán yuán fēi jì。
恍疑在山中,明当往寻觅。huǎng yí zài shān zhōng,míng dāng wǎng xún mì。
咄哉三尺雪,孤此一双屐。duō zāi sān chǐ xuě,gū cǐ yī shuāng jī。
驾言款灵琐,楼堞晃丹赤。jià yán kuǎn líng suǒ,lóu dié huǎng dān chì。
柏深不见人,画妙如新笔。bǎi shēn bù jiàn rén,huà miào rú xīn bǐ。
珠珑千娉婷,弹棋拊瑶瑟。zhū lóng qiān pīng tíng,dàn qí fǔ yáo sè。
茫茫鬼神事,荒幻难究悉。máng máng guǐ shén shì,huāng huàn nán jiū xī。
吾师太史公,江淮遍浪迹。wú shī tài shǐ gōng,jiāng huái biàn làng jì。
兹焉又浮湘,汗漫恣游陟。zī yān yòu fú xiāng,hàn màn zì yóu zhì。
虽然乏毫端,亦颇增目力。suī rán fá háo duān,yì pǒ zēng mù lì。
规模五字体,蟠屈万丈碧。guī mó wǔ zì tǐ,pán qū wàn zhàng bì。
诗成投褚中,何必题庙壁。shī chéng tóu chǔ zhōng,hé bì tí miào bì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

石竺山二十咏

刘克庄

仅可著孤身,何曾有四邻。jǐn kě zhù gū shēn,hé céng yǒu sì lín。
切须留一榻,让与细书人。qiè xū liú yī tà,ràng yǔ xì shū rén。

石竺山二十咏

刘克庄

恰召阳翁伯,俄徵谢自然。qià zhào yáng wēng bó,é zhēng xiè zì rán。
不知玉楼上,几个是诗仙。bù zhī yù lóu shàng,jǐ gè shì shī xiān。

石竺山二十咏

刘克庄

闻说均州景,而今涴战尘。wén shuō jūn zhōu jǐng,ér jīn wò zhàn chén。
应随黑杀帝,避地肯来闽。yīng suí hēi shā dì,bì dì kěn lái mǐn。

石竺山二十咏

刘克庄

吾脚今无力,安能跪鞠躬。wú jiǎo jīn wú lì,ān néng guì jū gōng。
北瞻韩吏部,南仰狄梁公。běi zhān hán lì bù,nán yǎng dí liáng gōng。

石竺山二十咏

刘克庄

乍见作飞势,细听无唳声。zhà jiàn zuò fēi shì,xì tīng wú lì shēng。
雪翎差仿佛,丹顶不分明。xuě líng chà fǎng fú,dān dǐng bù fēn míng。

石竺山二十咏

刘克庄

点额有墨痕,剖腹无素书。diǎn é yǒu mò hén,pōu fù wú sù shū。
俗视如顽石,仙骑上太虚。sú shì rú wán shí,xiān qí shàng tài xū。

石竺山二十咏

刘克庄

元不识死活,偶然逢二仙。yuán bù shí sǐ huó,ǒu rán féng èr xiān。
昔与牧奴戏,今饶国手先。xī yǔ mù nú xì,jīn ráo guó shǒu xiān。

石竺山二十咏

刘克庄

白公诗酒人,惜也未闻道。bái gōng shī jiǔ rén,xī yě wèi wén dào。
乍可无除书,不可坏丹灶。zhà kě wú chú shū,bù kě huài dān zào。

石竺山二十咏

刘克庄

慈悲乳孙叔,恭敬侍小颠。cí bēi rǔ sūn shū,gōng jìng shì xiǎo diān。
烦君常警逻,老子□□□。fán jūn cháng jǐng luó,lǎo zi。

石竺山二十咏

刘克庄

自饥犹可忍,民饥谁恻隐。zì jī yóu kě rěn,mín jī shuí cè yǐn。
吾评首阳薇,不若石竺笋。wú píng shǒu yáng wēi,bù ruò shí zhú sǔn。

石竺山二十咏

刘克庄

圣人称水哉,昼夜流不息。shèng rén chēng shuǐ zāi,zhòu yè liú bù xī。
东坡如万斛,南华只五石。dōng pō rú wàn hú,nán huá zhǐ wǔ shí。

石竺山二十咏

刘克庄

汞可点为金,铁可浸为铜。gǒng kě diǎn wèi jīn,tiě kě jìn wèi tóng。
勿使钟官知,一朝比仙童。wù shǐ zhōng guān zhī,yī cháo bǐ xiān tóng。

石竺山二十咏

刘克庄

狼来咋吾羊,猩来窃吾酒。láng lái zǎ wú yáng,xīng lái qiè wú jiǔ。
汝为百兽王,不闻一声吼。rǔ wèi bǎi shòu wáng,bù wén yī shēng hǒu。

石竺山二十咏

刘克庄

惜齿埋之土,何曾愿世知。xī chǐ mái zhī tǔ,hé céng yuàn shì zhī。
终为交趾献,亦被普贤骑。zhōng wèi jiāo zhǐ xiàn,yì bèi pǔ xián qí。

石竺山二十咏

刘克庄

嗒然蒙一衲,趺坐不知年。dā rán méng yī nà,fū zuò bù zhī nián。
处处神通现,何须海岸边。chù chù shén tōng xiàn,hé xū hǎi àn biān。