古诗词

谒南岳

刘克庄

中原昔分裂,五岳仅存一。zhōng yuán xī fēn liè,wǔ yuè jǐn cún yī。
嗟余生东南,有眼乃未觌。jiē yú shēng dōng nán,yǒu yǎn nǎi wèi dí。
清晨犯寒慄,马上青历历。qīng chén fàn hán lì,mǎ shàng qīng lì lì。
怪云何处来,对面失崷崒。guài yún hé chù lái,duì miàn shī qiú zú。
午投胜业寺,僧讶余不怿。wǔ tóu shèng yè sì,sēng yà yú bù yì。
茗馀因献嘲,君定非韩匹。míng yú yīn xiàn cháo,jūn dìng fēi hán pǐ。
彼来既轩露,君至若封鐍。bǐ lái jì xuān lù,jūn zhì ruò fēng jué。
余谓僧无躁,兹可以理诘。yú wèi sēng wú zào,zī kě yǐ lǐ jí。
止僧坐悦亭,霾翳忽冰释。zhǐ sēng zuò yuè tíng,mái yì hū bīng shì。
石廪先呈身,岣嵝俄见脊。shí lǐn xiān chéng shēn,gǒu lǒu é jiàn jí。
须臾天柱开,最后祝融出。xū yú tiān zhù kāi,zuì hòu zhù róng chū。
高峰七十二,固已得仿佛。gāo fēng qī shí èr,gù yǐ dé fǎng fú。
邺侯何尝死,懒残元非寂。yè hóu hé cháng sǐ,lǎn cán yuán fēi jì。
恍疑在山中,明当往寻觅。huǎng yí zài shān zhōng,míng dāng wǎng xún mì。
咄哉三尺雪,孤此一双屐。duō zāi sān chǐ xuě,gū cǐ yī shuāng jī。
驾言款灵琐,楼堞晃丹赤。jià yán kuǎn líng suǒ,lóu dié huǎng dān chì。
柏深不见人,画妙如新笔。bǎi shēn bù jiàn rén,huà miào rú xīn bǐ。
珠珑千娉婷,弹棋拊瑶瑟。zhū lóng qiān pīng tíng,dàn qí fǔ yáo sè。
茫茫鬼神事,荒幻难究悉。máng máng guǐ shén shì,huāng huàn nán jiū xī。
吾师太史公,江淮遍浪迹。wú shī tài shǐ gōng,jiāng huái biàn làng jì。
兹焉又浮湘,汗漫恣游陟。zī yān yòu fú xiāng,hàn màn zì yóu zhì。
虽然乏毫端,亦颇增目力。suī rán fá háo duān,yì pǒ zēng mù lì。
规模五字体,蟠屈万丈碧。guī mó wǔ zì tǐ,pán qū wàn zhàng bì。
诗成投褚中,何必题庙壁。shī chéng tóu chǔ zhōng,hé bì tí miào bì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

春旱四首

刘克庄

清明未雨下秧难,小麦低低似剪残。qīng míng wèi yǔ xià yāng nán,xiǎo mài dī dī shì jiǎn cán。
穷巷萧然惟饮水,家童忽报井源乾。qióng xiàng xiāo rán wéi yǐn shuǐ,jiā tóng hū bào jǐng yuán qián。

春日二首

刘克庄

睡起无人小院空,南华一卷磬声中。shuì qǐ wú rén xiǎo yuàn kōng,nán huá yī juǎn qìng shēng zhōng。
鼻端老去齐香臭,分别柑花是晚风。bí duān lǎo qù qí xiāng chòu,fēn bié gān huā shì wǎn fēng。

春日二首

刘克庄

隙地新锄一径通,野中手自植芳丛。xì dì xīn chú yī jìng tōng,yě zhōng shǒu zì zhí fāng cóng。
生来不惯游金谷,屋角花开也自红。shēng lái bù guàn yóu jīn gǔ,wū jiǎo huā kāi yě zì hóng。

小园即事二首

刘克庄

何处瑶姬款户来,蔷薇花下暂裴徊。hé chù yáo jī kuǎn hù lái,qiáng wēi huā xià zàn péi huái。
分明粉蝶通消息,未有人知一朵开。fēn míng fěn dié tōng xiāo xī,wèi yǒu rén zhī yī duǒ kāi。

小园即事二首

刘克庄

因听箫声一念差,碧云遮断阿环家。yīn tīng xiāo shēng yī niàn chà,bì yún zhē duàn ā huán jiā。
春来无遣闲愁处,玉面纱巾出看花。chūn lái wú qiǎn xián chóu chù,yù miàn shā jīn chū kàn huā。

汉儒二首

刘克庄

执㦸浮沉亦未迂,无端著颂美新都。zhí jǐ fú chén yì wèi yū,wú duān zhù sòng měi xīn dōu。
白头所得能多少,枉被人书莽大夫。bái tóu suǒ dé néng duō shǎo,wǎng bèi rén shū mǎng dà fū。

汉儒二首

刘克庄

卖赋长安偶遇知,后车归载远山眉。mài fù zhǎng ān ǒu yù zhī,hòu chē guī zài yuǎn shān méi。
可怜犬子真穷相,不见刘郎过沛时。kě lián quǎn zi zhēn qióng xiāng,bù jiàn liú láng guò pèi shí。

暮春

刘克庄

燕子来时春事空,杖藜来往绿阴中。yàn zi lái shí chūn shì kōng,zhàng lí lái wǎng lǜ yīn zhōng。
静怜朱槿无根蒂,开落惟销一阵风。jìng lián zhū jǐn wú gēn dì,kāi luò wéi xiāo yī zhèn fēng。

答郑闽清

刘克庄

多著襦裙少裹巾,形容苍槁意清真。duō zhù rú qún shǎo guǒ jīn,xíng róng cāng gǎo yì qīng zhēn。
旧时论语都忘记,难做深衣社里人。jiù shí lùn yǔ dōu wàng jì,nán zuò shēn yī shè lǐ rén。

赠防江卒六首

刘克庄

陌上行人甲在身,营中少妇泪痕新。mò shàng xíng rén jiǎ zài shēn,yíng zhōng shǎo fù lèi hén xīn。
边城柳色连天碧,何必家山始有春。biān chéng liǔ sè lián tiān bì,hé bì jiā shān shǐ yǒu chūn。

赠防江卒六首

刘克庄

壮士如驹出渥洼,死眠牖下等虫沙。zhuàng shì rú jū chū wò wā,sǐ mián yǒu xià děng chóng shā。
老儒细为儿郎说,名将皆因战起家。lǎo rú xì wèi ér láng shuō,míng jiāng jiē yīn zhàn qǐ jiā。

赠防江卒六首

刘克庄

昨者邳徐表奏通,圣朝除吏遍山东。zuó zhě pī xú biǎo zòu tōng,shèng cháo chú lì biàn shān dōng。
新来调卒防秋浦,又与山东报不同。xīn lái diào zú fáng qiū pǔ,yòu yǔ shān dōng bào bù tóng。

赠防江卒六首

刘克庄

身属嫖姚性命轻,君看一蚁尚贪生。shēn shǔ piáo yáo xìng mìng qīng,jūn kàn yī yǐ shàng tān shēng。
无因唤取谈兵者,来向桥边听哭声。wú yīn huàn qǔ tán bīng zhě,lái xiàng qiáo biān tīng kū shēng。

赠防江卒六首

刘克庄

战地春来血尚流,残烽缺堠满淮头。zhàn dì chūn lái xuè shàng liú,cán fēng quē hòu mǎn huái tóu。
明时颇牧居深禁,若见关山也自愁。míng shí pǒ mù jū shēn jìn,ruò jiàn guān shān yě zì chóu。

赠防江卒六首

刘克庄

一炬曹瞒仅脱身,谢郎棋畔走苻秦。yī jù cáo mán jǐn tuō shēn,xiè láng qí pàn zǒu fú qín。
年年拈起防江字,地下诸贤会笑人。nián nián niān qǐ fáng jiāng zì,dì xià zhū xián huì xiào rén。