古诗词

谒南岳

刘克庄

中原昔分裂,五岳仅存一。zhōng yuán xī fēn liè,wǔ yuè jǐn cún yī。
嗟余生东南,有眼乃未觌。jiē yú shēng dōng nán,yǒu yǎn nǎi wèi dí。
清晨犯寒慄,马上青历历。qīng chén fàn hán lì,mǎ shàng qīng lì lì。
怪云何处来,对面失崷崒。guài yún hé chù lái,duì miàn shī qiú zú。
午投胜业寺,僧讶余不怿。wǔ tóu shèng yè sì,sēng yà yú bù yì。
茗馀因献嘲,君定非韩匹。míng yú yīn xiàn cháo,jūn dìng fēi hán pǐ。
彼来既轩露,君至若封鐍。bǐ lái jì xuān lù,jūn zhì ruò fēng jué。
余谓僧无躁,兹可以理诘。yú wèi sēng wú zào,zī kě yǐ lǐ jí。
止僧坐悦亭,霾翳忽冰释。zhǐ sēng zuò yuè tíng,mái yì hū bīng shì。
石廪先呈身,岣嵝俄见脊。shí lǐn xiān chéng shēn,gǒu lǒu é jiàn jí。
须臾天柱开,最后祝融出。xū yú tiān zhù kāi,zuì hòu zhù róng chū。
高峰七十二,固已得仿佛。gāo fēng qī shí èr,gù yǐ dé fǎng fú。
邺侯何尝死,懒残元非寂。yè hóu hé cháng sǐ,lǎn cán yuán fēi jì。
恍疑在山中,明当往寻觅。huǎng yí zài shān zhōng,míng dāng wǎng xún mì。
咄哉三尺雪,孤此一双屐。duō zāi sān chǐ xuě,gū cǐ yī shuāng jī。
驾言款灵琐,楼堞晃丹赤。jià yán kuǎn líng suǒ,lóu dié huǎng dān chì。
柏深不见人,画妙如新笔。bǎi shēn bù jiàn rén,huà miào rú xīn bǐ。
珠珑千娉婷,弹棋拊瑶瑟。zhū lóng qiān pīng tíng,dàn qí fǔ yáo sè。
茫茫鬼神事,荒幻难究悉。máng máng guǐ shén shì,huāng huàn nán jiū xī。
吾师太史公,江淮遍浪迹。wú shī tài shǐ gōng,jiāng huái biàn làng jì。
兹焉又浮湘,汗漫恣游陟。zī yān yòu fú xiāng,hàn màn zì yóu zhì。
虽然乏毫端,亦颇增目力。suī rán fá háo duān,yì pǒ zēng mù lì。
规模五字体,蟠屈万丈碧。guī mó wǔ zì tǐ,pán qū wàn zhàng bì。
诗成投褚中,何必题庙壁。shī chéng tóu chǔ zhōng,hé bì tí miào bì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

答杨公朝

刘克庄

昔抱遗编事悦堂,蟆陵宰树想荒凉。xī bào yí biān shì yuè táng,má líng zǎi shù xiǎng huāng liáng。
问君乡土生悲感,家住秦溪又姓杨。wèn jūn xiāng tǔ shēng bēi gǎn,jiā zhù qín xī yòu xìng yáng。

鹤会三首

刘克庄

晚觉方家总寓言,儋书只说谷神存。wǎn jué fāng jiā zǒng yù yán,dān shū zhǐ shuō gǔ shén cún。
不烦姹女来丹灶,忽有婴儿出囟门。bù fán chà nǚ lái dān zào,hū yǒu yīng ér chū xìn mén。

鹤会三首

刘克庄

肉眼安能辨圣凡,有时巾褐过城南。ròu yǎn ān néng biàn shèng fán,yǒu shí jīn hè guò chéng nán。
亦无肘后堪传汝,且向纯阳两字参。yì wú zhǒu hòu kān chuán rǔ,qiě xiàng chún yáng liǎng zì cān。

鹤会三首

刘克庄

投不赀躯火宅中,须臾鬓雪换颜红。tóu bù zī qū huǒ zhái zhōng,xū yú bìn xuě huàn yán hóng。
暮年颇欲从翁去,共过蓬莱听水风。mù nián pǒ yù cóng wēng qù,gòng guò péng lái tīng shuǐ fēng。

樗庵采荔

刘克庄

村叟相持捋白髭,羡侬健似去年时。cūn sǒu xiāng chí lǚ bái zī,xiàn nóng jiàn shì qù nián shí。
野儒枯槁无师授,传得单方服荔枝。yě rú kū gǎo wú shī shòu,chuán dé dān fāng fú lì zhī。

樗庵采荔

刘克庄

坠壳纷纷满树间,更抛墙外费防闲。zhuì ké fēn fēn mǎn shù jiān,gèng pāo qiáng wài fèi fáng xián。
暗中仍被揶揄笑,此老冬烘可热瞒。àn zhōng réng bèi yé yú xiào,cǐ lǎo dōng hōng kě rè mán。

中?春祀二首

刘克庄

少者游方老守闾,独携鱼菽荐幽墟。shǎo zhě yóu fāng lǎo shǒu lǘ,dú xié yú shū jiàn yōu xū。
何时汝辈无行役,岁岁为翁策蹇驴。hé shí rǔ bèi wú xíng yì,suì suì wèi wēng cè jiǎn lǘ。

中?春祀二首

刘克庄

归鞍常苦夕阳催,小憩聊分饮胙杯。guī ān cháng kǔ xī yáng cuī,xiǎo qì liáo fēn yǐn zuò bēi。
万一得年如小父,尚堪十度扫松来。wàn yī dé nián rú xiǎo fù,shàng kān shí dù sǎo sōng lái。

戊午上巳谒何恭人坟三绝

刘克庄

织素尘机长寂寞,燎黄锦诰谩荣华。zhī sù chén jī zhǎng jì mò,liáo huáng jǐn gào mán róng huá。
堪同络秀书前史,谁为王符访外家。kān tóng luò xiù shū qián shǐ,shuí wèi wáng fú fǎng wài jiā。

戊午上巳谒何恭人坟三绝

刘克庄

华堂不洎千钟养,荒垄空遗四尺封。huá táng bù jì qiān zhōng yǎng,huāng lǒng kōng yí sì chǐ fēng。
愁绝狐狸潭畔路,不知更扫几番松。chóu jué hú lí tán pàn lù,bù zhī gèng sǎo jǐ fān sōng。

戊午上巳谒何恭人坟三绝

刘克庄

当日封崇殊草创,末年付授绝悲哀。dāng rì fēng chóng shū cǎo chuàng,mò nián fù shòu jué bēi āi。
子孙记取吾翁语,斗酒单鸡岁岁来。zi sūn jì qǔ wú wēng yǔ,dòu jiǔ dān jī suì suì lái。

戊午生朝和居厚弟五绝

刘克庄

懒值悬弧浑不记,老当还笏复奚疑。lǎn zhí xuán hú hún bù jì,lǎo dāng hái hù fù xī yí。
潞公未得为全福,晚惜斋旄尚涕垂。lù gōng wèi dé wèi quán fú,wǎn xī zhāi máo shàng tì chuí。

戊午生朝和居厚弟五绝

刘克庄

符辈安能刬且编,可怜辛苦事雕镌。fú bèi ān néng chǎn qiě biān,kě lián xīn kǔ shì diāo juān。
绝弦举世无能听,覆瓿他时未必传。jué xián jǔ shì wú néng tīng,fù bù tā shí wèi bì chuán。

戊午生朝和居厚弟五绝

刘克庄

灵龟曳尾防钻壳,老蚌潜光怕剖珠。líng guī yè wěi fáng zuān ké,lǎo bàng qián guāng pà pōu zhū。
史笔久无两龚传,画家曾有二疏图。shǐ bǐ jiǔ wú liǎng gōng chuán,huà jiā céng yǒu èr shū tú。

戊午生朝和居厚弟五绝

刘克庄

曾结诗絇玉座傍,放狂归去老知章。céng jié shī qú yù zuò bàng,fàng kuáng guī qù lǎo zhī zhāng。
钝迟一任嘲元白,迂阔皆因驳录黄。dùn chí yī rèn cháo yuán bái,yū kuò jiē yīn bó lù huáng。