古诗词

谒南岳

刘克庄

中原昔分裂,五岳仅存一。zhōng yuán xī fēn liè,wǔ yuè jǐn cún yī。
嗟余生东南,有眼乃未觌。jiē yú shēng dōng nán,yǒu yǎn nǎi wèi dí。
清晨犯寒慄,马上青历历。qīng chén fàn hán lì,mǎ shàng qīng lì lì。
怪云何处来,对面失崷崒。guài yún hé chù lái,duì miàn shī qiú zú。
午投胜业寺,僧讶余不怿。wǔ tóu shèng yè sì,sēng yà yú bù yì。
茗馀因献嘲,君定非韩匹。míng yú yīn xiàn cháo,jūn dìng fēi hán pǐ。
彼来既轩露,君至若封鐍。bǐ lái jì xuān lù,jūn zhì ruò fēng jué。
余谓僧无躁,兹可以理诘。yú wèi sēng wú zào,zī kě yǐ lǐ jí。
止僧坐悦亭,霾翳忽冰释。zhǐ sēng zuò yuè tíng,mái yì hū bīng shì。
石廪先呈身,岣嵝俄见脊。shí lǐn xiān chéng shēn,gǒu lǒu é jiàn jí。
须臾天柱开,最后祝融出。xū yú tiān zhù kāi,zuì hòu zhù róng chū。
高峰七十二,固已得仿佛。gāo fēng qī shí èr,gù yǐ dé fǎng fú。
邺侯何尝死,懒残元非寂。yè hóu hé cháng sǐ,lǎn cán yuán fēi jì。
恍疑在山中,明当往寻觅。huǎng yí zài shān zhōng,míng dāng wǎng xún mì。
咄哉三尺雪,孤此一双屐。duō zāi sān chǐ xuě,gū cǐ yī shuāng jī。
驾言款灵琐,楼堞晃丹赤。jià yán kuǎn líng suǒ,lóu dié huǎng dān chì。
柏深不见人,画妙如新笔。bǎi shēn bù jiàn rén,huà miào rú xīn bǐ。
珠珑千娉婷,弹棋拊瑶瑟。zhū lóng qiān pīng tíng,dàn qí fǔ yáo sè。
茫茫鬼神事,荒幻难究悉。máng máng guǐ shén shì,huāng huàn nán jiū xī。
吾师太史公,江淮遍浪迹。wú shī tài shǐ gōng,jiāng huái biàn làng jì。
兹焉又浮湘,汗漫恣游陟。zī yān yòu fú xiāng,hàn màn zì yóu zhì。
虽然乏毫端,亦颇增目力。suī rán fá háo duān,yì pǒ zēng mù lì。
规模五字体,蟠屈万丈碧。guī mó wǔ zì tǐ,pán qū wàn zhàng bì。
诗成投褚中,何必题庙壁。shī chéng tóu chǔ zhōng,hé bì tí miào bì。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

哭裘

刘克庄

筑室西山下,孤标未易亲。zhù shì xī shān xià,gū biāo wèi yì qīn。
长闲如野鹤,偶出似祥麟。zhǎng xián rú yě hè,ǒu chū shì xiáng lín。
属者陪髦士,嗟呼瘗玉人。shǔ zhě péi máo shì,jiē hū yì yù rén。
北风吹老泪,空滴暮江滨。běi fēng chuī lǎo lèi,kōng dī mù jiāng bīn。

哭泽孺方先生二首

刘克庄

弟子成名众,先生独命穷。dì zi chéng míng zhòng,xiān shēng dú mìng qióng。
广场双鬓秃,陋巷一瓢空。guǎng chǎng shuāng bìn tū,lòu xiàng yī piáo kōng。
鸡馔为亲设,牛衣与妇同。jī zhuàn wèi qīn shè,niú yī yǔ fù tóng。
嗟乎犹啬寿,神理竟难通。jiē hū yóu sè shòu,shén lǐ jìng nán tōng。

哭泽孺方先生二首

刘克庄

方讶书来少,殊乡讣忽闻。fāng yà shū lái shǎo,shū xiāng fù hū wén。
素帏无祭主,破笥散遗文。sù wéi wú jì zhǔ,pò sì sàn yí wén。
已闭三间屋,谁封四尺坟。yǐ bì sān jiān wū,shuí fēng sì chǐ fén。
旧曾传业者,南北各离群。jiù céng chuán yè zhě,nán běi gè lí qún。

挽水心先生二首

刘克庄

一梦孝皇初,悽然四纪馀。yī mèng xiào huáng chū,qī rán sì jì yú。
国人莫知我,天下孰宗予。guó rén mò zhī wǒ,tiān xià shú zōng yǔ。
散地虽无柄,名山尽有书。sàn dì suī wú bǐng,míng shān jǐn yǒu shū。
乌虖传万世,犹足矫玄虚。wū hū chuán wàn shì,yóu zú jiǎo xuán xū。

挽水心先生二首

刘克庄

所学如山海,吁嗟不一施。suǒ xué rú shān hǎi,xū jiē bù yī shī。
未闻访箕子,但见诔宣尼。wèi wén fǎng jī zi,dàn jiàn lěi xuān ní。
空郡来陪哭,无人敢撰碑。kōng jùn lái péi kū,wú rén gǎn zhuàn bēi。
纷纷门弟子,若个解称师。fēn fēn mén dì zi,ruò gè jiě chēng shī。

哭林山人

刘克庄

僵卧茅檐下,怡然八十春。jiāng wò máo yán xià,yí rán bā shí chūn。
竟无衾覆首,惟有钟随身。jìng wú qīn fù shǒu,wéi yǒu zhōng suí shēn。
赙吊稀来客,封崇托外亲。fù diào xī lái kè,fēng chóng tuō wài qīn。
自言坟出贵,后必产奇人。zì yán fén chū guì,hòu bì chǎn qí rén。

挽方武成二首

刘克庄

颇有翁标致,唐衣折角巾。pǒ yǒu wēng biāo zhì,táng yī zhé jiǎo jīn。
虽疑头小锐,极爱腹精神。suī yí tóu xiǎo ruì,jí ài fù jīng shén。
阔矣云霄志,悲哉露电身。kuò yǐ yún xiāo zhì,bēi zāi lù diàn shēn。
世间无妙质,一恸惜斯人。shì jiān wú miào zhì,yī tòng xī sī rén。

挽方武成二首

刘克庄

丱角诗名出,流传海内夸。guàn jiǎo shī míng chū,liú chuán hǎi nèi kuā。
师称起予者,翁问倩人邪。shī chēng qǐ yǔ zhě,wēng wèn qiàn rén xié。
惜未参诸老,犹堪擅一家。xī wèi cān zhū lǎo,yóu kān shàn yī jiā。
从今崖瀑上,谁共访梅花。cóng jīn yá pù shàng,shuí gòng fǎng méi huā。

杜丞

刘克庄

忆冒重围入,孤城赖不亡。yì mào zhòng wéi rù,gū chéng lài bù wáng。
战功何日赏,檄草至今藏。zhàn gōng hé rì shǎng,xí cǎo zhì jīn cáng。
旧事归诗卷,新寒入箭创。jiù shì guī shī juǎn,xīn hán rù jiàn chuàng。
江边逢杜杲,鬓发各苍苍。jiāng biān féng dù gǎo,bìn fā gè cāng cāng。

久客

刘克庄

久客长安市,人情薄似云。jiǔ kè zhǎng ān shì,rén qíng báo shì yún。
宁为绝交论,不著送穷文。níng wèi jué jiāo lùn,bù zhù sòng qióng wén。
白发长千丈,黄金尽百斤。bái fā zhǎng qiān zhàng,huáng jīn jǐn bǎi jīn。
故山春事动,深恐废耕耘。gù shān chūn shì dòng,shēn kǒng fèi gēng yún。

赠翁卷

刘克庄

非止擅唐风,尤于选体工。fēi zhǐ shàn táng fēng,yóu yú xuǎn tǐ gōng。
有时千载事,只在一联中。yǒu shí qiān zài shì,zhǐ zài yī lián zhōng。
世自轻前辈,天犹活此翁。shì zì qīng qián bèi,tiān yóu huó cǐ wēng。
江湖不相见,才见又西东。jiāng hú bù xiāng jiàn,cái jiàn yòu xī dōng。

挽李尚书二首

刘克庄

韩范止如此,公乎事又艰。hán fàn zhǐ rú cǐ,gōng hū shì yòu jiān。
不陪冶城庙,合殉定军山。bù péi yě chéng miào,hé xùn dìng jūn shān。
玺出千官贺,弓藏一老闲。xǐ chū qiān guān hè,gōng cáng yī lǎo xián。
雕戈提十万,犹记凯歌还。diāo gē tí shí wàn,yóu jì kǎi gē hái。

挽李尚书二首

刘克庄

幕下多材隽,于今尽策勋。mù xià duō cái juàn,yú jīn jǐn cè xūn。
可怜狂处士,曾揖大将军。kě lián kuáng chù shì,céng yī dà jiāng jūn。
久戍儿郎老,新招部曲分。jiǔ shù ér láng lǎo,xīn zhāo bù qū fēn。
此生甘寂寞,有泪湿高坟。cǐ shēng gān jì mò,yǒu lèi shī gāo fén。

挽林夫人

刘克庄

奉使年三十,声名满四夷。fèng shǐ nián sān shí,shēng míng mǎn sì yí。
奇哉何物媪,生此丈夫儿。qí zāi hé wù ǎo,shēng cǐ zhàng fū ér。
墓竟同孙窆,家犹有妇持。mù jìng tóng sūn biǎn,jiā yóu yǒu fù chí。
向来称寿地,忍听鼓箫悲。xiàng lái chēng shòu dì,rěn tīng gǔ xiāo bēi。

挽叶夫人

刘克庄

年与稿砧齐,来嫔自始笄。nián yǔ gǎo zhēn qí,lái pín zì shǐ jī。
典刑丞相子,礼法大夫妻。diǎn xíng chéng xiāng zi,lǐ fǎ dà fū qī。
怪鵩惊频集,离鸾忍只栖。guài fú jīng pín jí,lí luán rěn zhǐ qī。
伤心衾含等,犹是嫁时赍。shāng xīn qīn hán děng,yóu shì jià shí jī。