古诗词

三月十四日陪帅卿出游一首

刘克庄

未出尧山云,既出云徐开。wèi chū yáo shān yún,jì chū yún xú kāi。
君侯与天通,造化力可回。jūn hóu yǔ tiān tōng,zào huà lì kě huí。
驾言访岩扉,群彦森然陪。jià yán fǎng yán fēi,qún yàn sēn rán péi。
旗钺映川原,笳吹喧蒿莱。qí yuè yìng chuān yuán,jiā chuī xuān hāo lái。
扫石坐夷旷,扪葛窥崔嵬。sǎo shí zuò yí kuàng,mén gé kuī cuī wéi。
訾洲久芜没,草树皆新培。zī zhōu jiǔ wú méi,cǎo shù jiē xīn péi。
范张数君子,遗刻苍藓埋。fàn zhāng shù jūn zi,yí kè cāng xiǎn mái。
方羊不忍去,返照明千崖。fāng yáng bù rěn qù,fǎn zhào míng qiān yá。
沙禽就栖宿,彩鹢犹溯洄。shā qín jiù qī sù,cǎi yì yóu sù huí。
眷焉宇宙间,此乐何常哉。juàn yān yǔ zhòu jiān,cǐ lè hé cháng zāi。
邺都会应刘,梁园命邹枚。yè dōu huì yīng liú,liáng yuán mìng zōu méi。
主公富贵人,襟抱尤雄猜。zhǔ gōng fù guì rén,jīn bào yóu xióng cāi。
当年篇翰存,往往邻俳谐。dāng nián piān hàn cún,wǎng wǎng lín pái xié。
英英大都督,羔雁招遗才。yīng yīng dà dōu dū,gāo yàn zhāo yí cái。
云烟生妙笔,冰雪悬灵台。yún yān shēng miào bǐ,bīng xuě xuán líng tái。
况复是夕霁,素魄海上来。kuàng fù shì xī jì,sù pò hǎi shàng lái。
一碧九万里,空洞无纤埃。yī bì jiǔ wàn lǐ,kōng dòng wú xiān āi。
临风惜饮量,孤负黄金罍。lín fēng xī yǐn liàng,gū fù huáng jīn léi。
座中尽文豪,授简奚徘徊。zuò zhōng jǐn wén háo,shòu jiǎn xī pái huái。
吾诗固拙速,聊为石生媒。wú shī gù zhuō sù,liáo wèi shí shēng méi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

次韵君节秘书三首

刘克庄

甫登鳌顶浩然归,岂是区区较粟薇。fǔ dēng áo dǐng hào rán guī,qǐ shì qū qū jiào sù wēi。
纵使吠声杂尧桀,可无直笔辨聃非。zòng shǐ fèi shēng zá yáo jié,kě wú zhí bǐ biàn dān fēi。
雷音首占第一义,黛色终当四十围。léi yīn shǒu zhàn dì yī yì,dài sè zhōng dāng sì shí wéi。
想见朝阳鸣未已,在岐山下莫高飞。xiǎng jiàn cháo yáng míng wèi yǐ,zài qí shān xià mò gāo fēi。

次韵君节秘书三首

刘克庄

又从天禄閤中归,厌太官羊忆苦薇。yòu cóng tiān lù gé zhōng guī,yàn tài guān yáng yì kǔ wēi。
伋瑗昌言忧国事,永钦沽直暴君非。jí yuàn chāng yán yōu guó shì,yǒng qīn gū zhí bào jūn fēi。
贵人高爵悬金印,狎客闲情减带围。guì rén gāo jué xuán jīn yìn,xiá kè xián qíng jiǎn dài wéi。
独有冥鸿惜毛羽,刺天未肯羡群飞。dú yǒu míng hóng xī máo yǔ,cì tiān wèi kěn xiàn qún fēi。

次韵君节秘书三首

刘克庄

宁作青袍朝士归,烹羔未必胜羹薇。níng zuò qīng páo cháo shì guī,pēng gāo wèi bì shèng gēng wēi。
易贪尘世好官职,难泯人心真是非。yì tān chén shì hǎo guān zhí,nán mǐn rén xīn zhēn shì fēi。
战士未收青野骨,将军谁报白登围。zhàn shì wèi shōu qīng yě gǔ,jiāng jūn shuí bào bái dēng wéi。
可怜鸠鴳藩篱下,岂识垂天翼怒飞。kě lián jiū yàn fān lí xià,qǐ shí chuí tiān yì nù fēi。

醉笔一首

刘克庄

满插花黄沃巨杯,一丝不遣挂襟怀。mǎn chā huā huáng wò jù bēi,yī sī bù qiǎn guà jīn huái。
若非供奉仙重谪,必是玄真子再来。ruò fēi gōng fèng xiān zhòng zhé,bì shì xuán zhēn zi zài lái。
有妓分甘徒自臭,无奴负锸也须埋。yǒu jì fēn gān tú zì chòu,wú nú fù chā yě xū mái。
平生不喜名浮实,佳传何消上曲台。píng shēng bù xǐ míng fú shí,jiā chuán hé xiāo shàng qū tái。

次韵林太渊二首

刘克庄

齿宿何妨意尚新,向来误认假为真。chǐ sù hé fáng yì shàng xīn,xiàng lái wù rèn jiǎ wèi zhēn。
漏名左相门首客,占籍愚公谷里人。lòu míng zuǒ xiāng mén shǒu kè,zhàn jí yú gōng gǔ lǐ rén。
上知岂无千虑失,下官惟有两眉颦。shàng zhī qǐ wú qiān lǜ shī,xià guān wéi yǒu liǎng méi pín。
史臣传与颂台谥,未抵杯中物切身。shǐ chén chuán yǔ sòng tái shì,wèi dǐ bēi zhōng wù qiè shēn。

次韵林太渊二首

刘克庄

时贤多以刻为明,抚字催科鲜并行。shí xián duō yǐ kè wèi míng,fǔ zì cuī kē xiān bìng xíng。
闻旧吏民皆向化,喜新令尹不求赢。wén jiù lì mín jiē xiàng huà,xǐ xīn lìng yǐn bù qiú yíng。
察帘外事非中道,立路傍碑亦近名。chá lián wài shì fēi zhōng dào,lì lù bàng bēi yì jìn míng。
莫比寻常贵公子,长官清若一书生。mò bǐ xún cháng guì gōng zi,zhǎng guān qīng ruò yī shū shēng。

送胡石璧帅广西二首

刘克庄

制难由来在一贤,青冥鈇钺授中权。zhì nán yóu lái zài yī xián,qīng míng fū yuè shòu zhōng quán。
汉家固已收群策,胡运何曾有百年。hàn jiā gù yǐ shōu qún cè,hú yùn hé céng yǒu bǎi nián。
不待焦头蒙上赏,莫云斡腹是虚传。bù dài jiāo tóu méng shàng shǎng,mò yún wò fù shì xū chuán。
提封五筦包鲸浸,黎母山犹在次边。tí fēng wǔ guǎn bāo jīng jìn,lí mǔ shān yóu zài cì biān。

送胡石璧帅广西二首

刘克庄

此段君王付托谁,明公身可荷安危。cǐ duàn jūn wáng fù tuō shuí,míng gōng shēn kě hé ān wēi。
常游簪带春携客,忽夺昆仑夜出奇。cháng yóu zān dài chūn xié kè,hū duó kūn lún yè chū qí。
忠定罢兵才建绍,襄公讨叛止邕宜。zhōng dìng bà bīng cái jiàn shào,xiāng gōng tǎo pàn zhǐ yōng yí。
腐儒虽惫如同载,堪稿平蛮第二碑。fǔ rú suī bèi rú tóng zài,kān gǎo píng mán dì èr bēi。

迎候林德辅帅参一首

刘克庄

西野约余同荐祢,六丁力尽不能留。xī yě yuē yú tóng jiàn mí,liù dīng lì jǐn bù néng liú。
霜蹄屡蹶追风骠,皓首还登载月舟。shuāng tí lǚ jué zhuī fēng biāo,hào shǒu hái dēng zài yuè zhōu。
伊昔士元曾别驾,即今子美尚参谋。yī xī shì yuán céng bié jià,jí jīn zi měi shàng cān móu。
浮荣膜外何须较,且可归来秉烛游。fú róng mó wài hé xū jiào,qiě kě guī lái bǐng zhú yóu。

感昔

刘克庄

曾见弘文馆盛开,难将汗脚涴金台。céng jiàn hóng wén guǎn shèng kāi,nán jiāng hàn jiǎo wò jīn tái。
搜山不见之推出,入海难呼太白来。sōu shān bù jiàn zhī tuī chū,rù hǎi nán hū tài bái lái。
士各自媒谁待聘,世皆欲杀少怜才。shì gè zì méi shuí dài pìn,shì jiē yù shā shǎo lián cái。
空存先帝昭回笔,永閟巾箱不忍开。kōng cún xiān dì zhāo huí bǐ,yǒng bì jīn xiāng bù rěn kāi。

答学者

刘克庄

自古名家岂偶然,虽游于艺必精专。zì gǔ míng jiā qǐ ǒu rán,suī yóu yú yì bì jīng zhuān。
经生各守单传旧,国弈常争一著先。jīng shēng gè shǒu dān chuán jiù,guó yì cháng zhēng yī zhù xiān。
马老于行知向导,鹄腾而上睹方圆。mǎ lǎo yú xíng zhī xiàng dǎo,gǔ téng ér shàng dǔ fāng yuán。
殷勤寄语同袍者,努力磨教铁砚穿。yīn qín jì yǔ tóng páo zhě,nǔ lì mó jiào tiě yàn chuān。

南唐一首

刘克庄

建隆事得之遗老,畴昔曾参野史看。jiàn lóng shì dé zhī yí lǎo,chóu xī céng cān yě shǐ kàn。
后阁夜犹歌玉树,陈桥日已涌金盘。hòu gé yè yóu gē yù shù,chén qiáo rì yǐ yǒng jīn pán。
可怜李主归朝晚,专靠江神立国难。kě lián lǐ zhǔ guī cháo wǎn,zhuān kào jiāng shén lì guó nán。
谁道齐兵当十万,一身杌隉不能安。shuí dào qí bīng dāng shí wàn,yī shēn wù niè bù néng ān。

古意

刘克庄

吾夫子喜称遗逸,太史公亦传滑稽。wú fū zi xǐ chēng yí yì,tài shǐ gōng yì chuán huá jī。
尧帝杯曾逊巢许,武王粟不饱夷齐。yáo dì bēi céng xùn cháo xǔ,wǔ wáng sù bù bǎo yí qí。
拾来穗即万钟禄,采下薇堪百瓮齑。shí lái suì jí wàn zhōng lù,cǎi xià wēi kān bǎi wèng jī。
不是狂言大无当,闻之啮缺与王倪。bù shì kuáng yán dà wú dāng,wén zhī niè quē yǔ wáng ní。

用韵题卓刑部乐山楼

刘克庄

城里惟楼尽见山,使君小筑可三间。chéng lǐ wéi lóu jǐn jiàn shān,shǐ jūn xiǎo zhù kě sān jiān。
弓旌招莫返长往,炉灶坏方求大还。gōng jīng zhāo mò fǎn zhǎng wǎng,lú zào huài fāng qiú dà hái。
及菊未荒归栗里,有芝堪茹老商颜。jí jú wèi huāng guī lì lǐ,yǒu zhī kān rú lǎo shāng yán。
鹤书曾赚幽人出,只恐先生又予环。hè shū céng zhuàn yōu rén chū,zhǐ kǒng xiān shēng yòu yǔ huán。

蝶庵一首

刘克庄

万里求师脚力顽,可怜无药驻童颜。wàn lǐ qiú shī jiǎo lì wán,kě lián wú yào zhù tóng yán。
游梁曾在邹枚右,反鲁安能季孟间。yóu liáng céng zài zōu méi yòu,fǎn lǔ ān néng jì mèng jiān。
但见堆金守郿坞,未闻全璧出函关。dàn jiàn duī jīn shǒu méi wù,wèi wén quán bì chū hán guān。
尧如天大逃焉往,莫费巢由自买山。yáo rú tiān dà táo yān wǎng,mò fèi cháo yóu zì mǎi shān。