古诗词

三月十四日陪帅卿出游一首

刘克庄

未出尧山云,既出云徐开。wèi chū yáo shān yún,jì chū yún xú kāi。
君侯与天通,造化力可回。jūn hóu yǔ tiān tōng,zào huà lì kě huí。
驾言访岩扉,群彦森然陪。jià yán fǎng yán fēi,qún yàn sēn rán péi。
旗钺映川原,笳吹喧蒿莱。qí yuè yìng chuān yuán,jiā chuī xuān hāo lái。
扫石坐夷旷,扪葛窥崔嵬。sǎo shí zuò yí kuàng,mén gé kuī cuī wéi。
訾洲久芜没,草树皆新培。zī zhōu jiǔ wú méi,cǎo shù jiē xīn péi。
范张数君子,遗刻苍藓埋。fàn zhāng shù jūn zi,yí kè cāng xiǎn mái。
方羊不忍去,返照明千崖。fāng yáng bù rěn qù,fǎn zhào míng qiān yá。
沙禽就栖宿,彩鹢犹溯洄。shā qín jiù qī sù,cǎi yì yóu sù huí。
眷焉宇宙间,此乐何常哉。juàn yān yǔ zhòu jiān,cǐ lè hé cháng zāi。
邺都会应刘,梁园命邹枚。yè dōu huì yīng liú,liáng yuán mìng zōu méi。
主公富贵人,襟抱尤雄猜。zhǔ gōng fù guì rén,jīn bào yóu xióng cāi。
当年篇翰存,往往邻俳谐。dāng nián piān hàn cún,wǎng wǎng lín pái xié。
英英大都督,羔雁招遗才。yīng yīng dà dōu dū,gāo yàn zhāo yí cái。
云烟生妙笔,冰雪悬灵台。yún yān shēng miào bǐ,bīng xuě xuán líng tái。
况复是夕霁,素魄海上来。kuàng fù shì xī jì,sù pò hǎi shàng lái。
一碧九万里,空洞无纤埃。yī bì jiǔ wàn lǐ,kōng dòng wú xiān āi。
临风惜饮量,孤负黄金罍。lín fēng xī yǐn liàng,gū fù huáng jīn léi。
座中尽文豪,授简奚徘徊。zuò zhōng jǐn wén háo,shòu jiǎn xī pái huái。
吾诗固拙速,聊为石生媒。wú shī gù zhuō sù,liáo wèi shí shēng méi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

杂咏一百首苌弘

刘克庄

当时三晋地,已有圣人生。dāng shí sān jìn dì,yǐ yǒu shèng rén shēng。
不晓河汾氏,为隋策太平。bù xiǎo hé fén shì,wèi suí cè tài píng。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

弃甲争先去,收兵殿后回。qì jiǎ zhēng xiān qù,shōu bīng diàn hòu huí。
但云马不进,应自圣门来。dàn yún mǎ bù jìn,yīng zì shèng mén lái。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

数战数败北,宁非将略疏。shù zhàn shù bài běi,níng fēi jiāng lüè shū。
收功一匕首,安用读兵书。shōu gōng yī bǐ shǒu,ān yòng dú bīng shū。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

浪说三遗矢,犹堪一据鞍。làng shuō sān yí shǐ,yóu kān yī jù ān。
君王不自试,耳目信人难。jūn wáng bù zì shì,ěr mù xìn rén nán。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

说客为秦谍,君王信郭开。shuō kè wèi qín dié,jūn wáng xìn guō kāi。
向令名将在,兵得到丛台。xiàng lìng míng jiāng zài,bīng dé dào cóng tái。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

太息臣无罪,胡为伏剑铓。tài xī chén wú zuì,hú wèi fú jiàn máng。
悲哉四十万,宁不诉苍苍。bēi zāi sì shí wàn,níng bù sù cāng cāng。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

绝漠功虽大,长城怨亦深。jué mò gōng suī dà,zhǎng chéng yuàn yì shēn。
但知伤地脉,不悟失人心。dàn zhī shāng dì mài,bù wù shī rén xīn。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

塞外传烽急,云中调守难。sāi wài chuán fēng jí,yún zhōng diào shǒu nán。
谁为帝言者,白发老郎官。shuí wèi dì yán zhě,bái fā lǎo láng guān。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

飞将无时命,庸奴有战勋。fēi jiāng wú shí mìng,yōng nú yǒu zhàn xūn。
谁怜老卫尉,身属大将军。shuí lián lǎo wèi wèi,shēn shǔ dà jiāng jūn。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

土室不堪处,其如瘴毒何。tǔ shì bù kān chù,qí rú zhàng dú hé。
莫年款段马,有愧少游多。mò nián kuǎn duàn mǎ,yǒu kuì shǎo yóu duō。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

除却祖生外,馀皆在下风。chú què zǔ shēng wài,yú jiē zài xià fēng。
老奴口耳小,安得肖司空。lǎo nú kǒu ěr xiǎo,ān dé xiào sī kōng。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

不能战涿鹿,聊复隐崆峒。bù néng zhàn zhuō lù,liáo fù yǐn kōng dòng。
挥手谢轩帝,毋烦顺下风。huī shǒu xiè xuān dì,wú fán shùn xià fēng。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

活得如彭老,忧愁八百春。huó dé rú péng lǎo,yōu chóu bā bǎi chūn。
频为哭殇叟,屡作悼亡人。pín wèi kū shāng sǒu,lǚ zuò dào wáng rén。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

了不见矜色,晬然真德容。le bù jiàn jīn sè,zuì rán zhēn dé róng。
先生新沐发,弟子叹犹龙。xiān shēng xīn mù fā,dì zi tàn yóu lóng。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

肉身无羽翼,那有许神通。ròu shēn wú yǔ yì,nà yǒu xǔ shén tōng。
会得泠然意,人人可御风。huì dé líng rán yì,rén rén kě yù fēng。