古诗词

三月十四日陪帅卿出游一首

刘克庄

未出尧山云,既出云徐开。wèi chū yáo shān yún,jì chū yún xú kāi。
君侯与天通,造化力可回。jūn hóu yǔ tiān tōng,zào huà lì kě huí。
驾言访岩扉,群彦森然陪。jià yán fǎng yán fēi,qún yàn sēn rán péi。
旗钺映川原,笳吹喧蒿莱。qí yuè yìng chuān yuán,jiā chuī xuān hāo lái。
扫石坐夷旷,扪葛窥崔嵬。sǎo shí zuò yí kuàng,mén gé kuī cuī wéi。
訾洲久芜没,草树皆新培。zī zhōu jiǔ wú méi,cǎo shù jiē xīn péi。
范张数君子,遗刻苍藓埋。fàn zhāng shù jūn zi,yí kè cāng xiǎn mái。
方羊不忍去,返照明千崖。fāng yáng bù rěn qù,fǎn zhào míng qiān yá。
沙禽就栖宿,彩鹢犹溯洄。shā qín jiù qī sù,cǎi yì yóu sù huí。
眷焉宇宙间,此乐何常哉。juàn yān yǔ zhòu jiān,cǐ lè hé cháng zāi。
邺都会应刘,梁园命邹枚。yè dōu huì yīng liú,liáng yuán mìng zōu méi。
主公富贵人,襟抱尤雄猜。zhǔ gōng fù guì rén,jīn bào yóu xióng cāi。
当年篇翰存,往往邻俳谐。dāng nián piān hàn cún,wǎng wǎng lín pái xié。
英英大都督,羔雁招遗才。yīng yīng dà dōu dū,gāo yàn zhāo yí cái。
云烟生妙笔,冰雪悬灵台。yún yān shēng miào bǐ,bīng xuě xuán líng tái。
况复是夕霁,素魄海上来。kuàng fù shì xī jì,sù pò hǎi shàng lái。
一碧九万里,空洞无纤埃。yī bì jiǔ wàn lǐ,kōng dòng wú xiān āi。
临风惜饮量,孤负黄金罍。lín fēng xī yǐn liàng,gū fù huáng jīn léi。
座中尽文豪,授简奚徘徊。zuò zhōng jǐn wén háo,shòu jiǎn xī pái huái。
吾诗固拙速,聊为石生媒。wú shī gù zhuō sù,liáo wèi shí shēng méi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

空村

刘克庄

弃置在空村,浮名岂复论。qì zhì zài kōng cūn,fú míng qǐ fù lùn。
因思戎服窄,方悟缊袍尊。yīn sī róng fú zhǎi,fāng wù yūn páo zūn。
城远鸡司晓,家贫犬守阍。chéng yuǎn jī sī xiǎo,jiā pín quǎn shǒu hūn。
常怜刘越石,辛苦戍并门。cháng lián liú yuè shí,xīn kǔ shù bìng mén。

晚出

刘克庄

晚出别村干,夜深徒步归。wǎn chū bié cūn gàn,yè shēn tú bù guī。
饭犹悬早稼,衣尚在邻机。fàn yóu xuán zǎo jià,yī shàng zài lín jī。
关塞秋防急,田园岁入微。guān sāi qiū fáng jí,tián yuán suì rù wēi。
喟然投耒叹,事事与心违。kuì rán tóu lěi tàn,shì shì yǔ xīn wéi。

夏夜

刘克庄

热极不可度,起行林影中。rè jí bù kě dù,qǐ xíng lín yǐng zhōng。
开窗需过月,移簟就来风。kāi chuāng xū guò yuè,yí diàn jiù lái fēng。
豪鼠喧深夜,高蝉响半空。háo shǔ xuān shēn yè,gāo chán xiǎng bàn kōng。
永言时物变,露已湿莎丛。yǒng yán shí wù biàn,lù yǐ shī shā cóng。

郊坰

刘克庄

所住在郊坰,田园事遍经。suǒ zhù zài jiāo jiōng,tián yuán shì biàn jīng。
浅沟晴后塞,高垄雨馀青。qiǎn gōu qíng hòu sāi,gāo lǒng yǔ yú qīng。
屋润邻翁富,祠新社鬼灵。wū rùn lín wēng fù,cí xīn shè guǐ líng。
南州无酒禁,十户九旗亭。nán zhōu wú jiǔ jìn,shí hù jiǔ qí tíng。

有兴

刘克庄

有兴驾柴车,无心起草庐。yǒu xīng jià chái chē,wú xīn qǐ cǎo lú。
浅倾家酿酒,细读手抄书。qiǎn qīng jiā niàng jiǔ,xì dú shǒu chāo shū。
门巷慵耘草,园篱课种蔬。mén xiàng yōng yún cǎo,yuán lí kè zhǒng shū。
虽非黄叔度,未易得亲疏。suī fēi huáng shū dù,wèi yì dé qīn shū。

宿庄家二首

刘克庄

初秋风露变,偶出憩庄家。chū qiū fēng lù biàn,ǒu chū qì zhuāng jiā。
原稼无全穗,陂荷有晚花。yuán jià wú quán suì,bēi hé yǒu wǎn huā。
疏钟逾涧响,微月转林斜。shū zhōng yú jiàn xiǎng,wēi yuè zhuǎn lín xié。
邻媪头如雪,灯前自绩麻。lín ǎo tóu rú xuě,dēng qián zì jì má。

宿庄家二首

刘克庄

茅茨迷诘曲,度谷复逾陂。máo cí mí jí qū,dù gǔ fù yú bēi。
世上事如许,山中人不知。shì shàng shì rú xǔ,shān zhōng rén bù zhī。
牛羊晴卧野,鹅鹜晚归池。niú yáng qíng wò yě,é wù wǎn guī chí。
粗识为农意,秋输每及时。cū shí wèi nóng yì,qiū shū měi jí shí。

郊行

刘克庄

一雨饯残热,忻然思杖藜。yī yǔ jiàn cán rè,xīn rán sī zhàng lí。
野田沙鹳立,古木庙鸦啼。yě tián shā guàn lì,gǔ mù miào yā tí。
失仆行迷路,逢樵负过溪。shī pū xíng mí lù,féng qiáo fù guò xī。
独游吾有趣,何必问栖栖。dú yóu wú yǒu qù,hé bì wèn qī qī。

牢落

刘克庄

牢落吾何恨,先贤未免穷。láo luò wú hé hèn,xiān xián wèi miǎn qióng。
宁为田舍子,不作国师公。níng wèi tián shě zi,bù zuò guó shī gōng。
萤影穿窗隙,蛩声出壁中。yíng yǐng chuān chuāng xì,qióng shēng chū bì zhōng。
残书殊有味,读到角吹终。cán shū shū yǒu wèi,dú dào jiǎo chuī zhōng。

棕冠

刘克庄

羽士过门卖,新翻样愈奇。yǔ shì guò mén mài,xīn fān yàng yù qí。
坚如龟屋制,精似鹿胎为。jiān rú guī wū zhì,jīng shì lù tāi wèi。
邛杖扶相称,唐衣戴最宜。qióng zhàng fú xiāng chēng,táng yī dài zuì yí。
笑他蝉冕客,忧畏白须眉。xiào tā chán miǎn kè,yōu wèi bái xū méi。

方寺丞招宿瀑上不果

刘克庄

久与瀑泉疏,劳公下檄书。jiǔ yǔ pù quán shū,láo gōng xià xí shū。
极知居陋巷,不似宿精庐。jí zhī jū lòu xiàng,bù shì sù jīng lú。
奴客辞看犊,邻人畏借驴。nú kè cí kàn dú,lín rén wèi jiè lǘ。
何时儿子壮,聊为举篮舆。hé shí ér zi zhuàng,liáo wèi jǔ lán yú。

野望

刘克庄

稍有西风起,孤筇挟自随。shāo yǒu xī fēng qǐ,gū qióng xié zì suí。
名山多著寺,古木必为祠。míng shān duō zhù sì,gǔ mù bì wèi cí。
鸟过投林急,樵归度嶂迟。niǎo guò tóu lín jí,qiáo guī dù zhàng chí。
相寻惟有月,搔首待移时。xiāng xún wéi yǒu yuè,sāo shǒu dài yí shí。

怀李敬子

刘克庄

此士今徐孺,柴扉肯妄开。cǐ shì jīn xú rú,chái fēi kěn wàng kāi。
空闻羔雁去,不见凤麟来。kōng wén gāo yàn qù,bù jiàn fèng lín lái。
庐阜寻僧出,东湖赴讲回。lú fù xún sēng chū,dōng hú fù jiǎng huí。
何由操杖屦,林下再相陪。hé yóu cāo zhàng jù,lín xià zài xiāng péi。

闲居即事

刘克庄

性偶安林薮,元非慕独清。xìng ǒu ān lín sǒu,yuán fēi mù dú qīng。
米从仁祖乞,粟是伯夷耕。mǐ cóng rén zǔ qǐ,sù shì bó yí gēng。
废井通邻汲,深墙隔市声。fèi jǐng tōng lín jí,shēn qiáng gé shì shēng。
却因虚澹极,亦自觉身轻。què yīn xū dàn jí,yì zì jué shēn qīng。

贫病

刘克庄

默默守柴荆,人间事颇更。mò mò shǒu chái jīng,rén jiān shì pǒ gèng。
病方知养性,贫始欲谋生。bìng fāng zhī yǎng xìng,pín shǐ yù móu shēng。
尚有狂奴态,元无老婢声。shàng yǒu kuáng nú tài,yuán wú lǎo bì shēng。
迩来尘虑尽,勿怪小诗清。ěr lái chén lǜ jǐn,wù guài xiǎo shī qīng。