古诗词

三月十四日陪帅卿出游一首

刘克庄

未出尧山云,既出云徐开。wèi chū yáo shān yún,jì chū yún xú kāi。
君侯与天通,造化力可回。jūn hóu yǔ tiān tōng,zào huà lì kě huí。
驾言访岩扉,群彦森然陪。jià yán fǎng yán fēi,qún yàn sēn rán péi。
旗钺映川原,笳吹喧蒿莱。qí yuè yìng chuān yuán,jiā chuī xuān hāo lái。
扫石坐夷旷,扪葛窥崔嵬。sǎo shí zuò yí kuàng,mén gé kuī cuī wéi。
訾洲久芜没,草树皆新培。zī zhōu jiǔ wú méi,cǎo shù jiē xīn péi。
范张数君子,遗刻苍藓埋。fàn zhāng shù jūn zi,yí kè cāng xiǎn mái。
方羊不忍去,返照明千崖。fāng yáng bù rěn qù,fǎn zhào míng qiān yá。
沙禽就栖宿,彩鹢犹溯洄。shā qín jiù qī sù,cǎi yì yóu sù huí。
眷焉宇宙间,此乐何常哉。juàn yān yǔ zhòu jiān,cǐ lè hé cháng zāi。
邺都会应刘,梁园命邹枚。yè dōu huì yīng liú,liáng yuán mìng zōu méi。
主公富贵人,襟抱尤雄猜。zhǔ gōng fù guì rén,jīn bào yóu xióng cāi。
当年篇翰存,往往邻俳谐。dāng nián piān hàn cún,wǎng wǎng lín pái xié。
英英大都督,羔雁招遗才。yīng yīng dà dōu dū,gāo yàn zhāo yí cái。
云烟生妙笔,冰雪悬灵台。yún yān shēng miào bǐ,bīng xuě xuán líng tái。
况复是夕霁,素魄海上来。kuàng fù shì xī jì,sù pò hǎi shàng lái。
一碧九万里,空洞无纤埃。yī bì jiǔ wàn lǐ,kōng dòng wú xiān āi。
临风惜饮量,孤负黄金罍。lín fēng xī yǐn liàng,gū fù huáng jīn léi。
座中尽文豪,授简奚徘徊。zuò zhōng jǐn wén háo,shòu jiǎn xī pái huái。
吾诗固拙速,聊为石生媒。wú shī gù zhuō sù,liáo wèi shí shēng méi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

丁宽与易俱东去,神秀离禅作北宗。dīng kuān yǔ yì jù dōng qù,shén xiù lí chán zuò běi zōng。
天恐孤山无种子,一枝分擘付寒翁。tiān kǒng gū shān wú zhǒng zi,yī zhī fēn bāi fù hán wēng。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

有香影处即追攀,岂必西湖水月间。yǒu xiāng yǐng chù jí zhuī pān,qǐ bì xī hú shuǐ yuè jiān。
若问何人传此诀,后村翁授小孤山。ruò wèn hé rén chuán cǐ jué,hòu cūn wēng shòu xiǎo gū shān。

梅花十绝答石塘二林

刘克庄

翁与梅花即主宾,月中缟袂对乌巾。wēng yǔ méi huā jí zhǔ bīn,yuè zhōng gǎo mèi duì wū jīn。
不知卫玠何为者,举世推他作玉人。bù zhī wèi jiè hé wèi zhě,jǔ shì tuī tā zuò yù rén。

二叠

刘克庄

晚作园翁自荷锄,春风那肯到吾庐。wǎn zuò yuán wēng zì hé chú,chūn fēng nà kěn dào wú lú。
且须怜意著芳洁,才说和羹俗了渠。qiě xū lián yì zhù fāng jié,cái shuō hé gēng sú le qú。

二叠

刘克庄

生在荒山野水傍,可曾倚市更窥墙。shēng zài huāng shān yě shuǐ bàng,kě céng yǐ shì gèng kuī qiáng。
幽妍丑杀施朱女,高洁贤于傅粉郎。yōu yán chǒu shā shī zhū nǚ,gāo jié xián yú fù fěn láng。

二叠

刘克庄

汉魏诸贤韵已卑,六朝人物复何为。hàn wèi zhū xián yùn yǐ bēi,liù cháo rén wù fù hé wèi。
平生老子羞由径,不识虫儿与玉儿。píng shēng lǎo zi xiū yóu jìng,bù shí chóng ér yǔ yù ér。

二叠

刘克庄

浮休叹柳斫为薪,子美怜梅傍战尘。fú xiū tàn liǔ zhuó wèi xīn,zi měi lián méi bàng zhàn chén。
只愿玉关烽燧息,老身长作看花人。zhǐ yuàn yù guān fēng suì xī,lǎo shēn zhǎng zuò kàn huā rén。

二叠

刘克庄

环子丽华皆已美,谪仙狎客两堪悲。huán zi lì huá jiē yǐ měi,zhé xiān xiá kè liǎng kān bēi。
悬知千载难湔洗,留下沉香结绮诗。xuán zhī qiān zài nán jiān xǐ,liú xià chén xiāng jié qǐ shī。

二叠

刘克庄

百卉凋零独凛然,谷风栗烈涧冰坚。bǎi huì diāo líng dú lǐn rán,gǔ fēng lì liè jiàn bīng jiān。
阴山餐雪有臣节,中野履霜无母怜。yīn shān cān xuě yǒu chén jié,zhōng yě lǚ shuāng wú mǔ lián。

二叠

刘克庄

暮年鼻塞等薰莸,高摘浓薰两罢休。mù nián bí sāi děng xūn yóu,gāo zhāi nóng xūn liǎng bà xiū。
奴折长枝汲薪水,老夫不复置香篝。nú zhé zhǎng zhī jí xīn shuǐ,lǎo fū bù fù zhì xiāng gōu。

二叠

刘克庄

看来天地萃精英,占断人间一味清。kàn lái tiān dì cuì jīng yīng,zhàn duàn rén jiān yī wèi qīng。
唤作花王应不忝,未应但做水仙兄。huàn zuò huā wáng yīng bù tiǎn,wèi yīng dàn zuò shuǐ xiān xiōng。

二叠

刘克庄

呕出心肝撚短髭,篱边沙际动移时。ǒu chū xīn gān niǎn duǎn zī,lí biān shā jì dòng yí shí。
獠奴窃笑翁迂阔,因斫梅诗忘午炊。liáo nú qiè xiào wēng yū kuò,yīn zhuó méi shī wàng wǔ chuī。

二叠

刘克庄

锦囊玉笛昔追从,度曲联诗雪月中。jǐn náng yù dí xī zhuī cóng,dù qū lián shī xuě yuè zhōng。
老对梅花无意味,欠诗欠笛欠花翁。lǎo duì méi huā wú yì wèi,qiàn shī qiàn dí qiàn huā wēng。

三叠

刘克庄

唐时才子总能诗,张祜轻狂李益痴。táng shí cái zi zǒng néng shī,zhāng hù qīng kuáng lǐ yì chī。
管甚三姨偷玉笛,诳他小玉写乌丝。guǎn shén sān yí tōu yù dí,kuáng tā xiǎo yù xiě wū sī。

三叠

刘克庄

银烛千枝插树头,烛光花气半空浮。yín zhú qiān zhī chā shù tóu,zhú guāng huā qì bàn kōng fú。
人间富贵真珠室,天上通明白玉楼。rén jiān fù guì zhēn zhū shì,tiān shàng tōng míng bái yù lóu。