古诗词

吊锦鸡一首呈叶任道

刘克庄

炎州产文鸡,毛羽固天禀。yán zhōu chǎn wén jī,máo yǔ gù tiān bǐng。
朱丹饰尾距,彩绣错衿衽。zhū dān shì wěi jù,cǎi xiù cuò jīn rèn。
主人极珍怜,龠合分俸廪。zhǔ rén jí zhēn lián,yuè hé fēn fèng lǐn。
置诸后园中,小奴司啄饮。zhì zhū hòu yuán zhōng,xiǎo nú sī zhuó yǐn。
地荒笼栅疏,客见辄危懔。dì huāng lóng zhà shū,kè jiàn zhé wēi lǐn。
点狸出没精,豪鼠窥伺稔。diǎn lí chū méi jīng,háo shǔ kuī cì rěn。
谅垂彼馋涎,或瞯君高枕。liàng chuí bǐ chán xián,huò xián jūn gāo zhěn。
骇机中夕发,果以毙来谂。hài jī zhōng xī fā,guǒ yǐ bì lái shěn。
裂冠首立碎,啮嗉声已噤。liè guān shǒu lì suì,niè sù shēng yǐ jìn。
酷哉三尺喙,残此一段锦。kù zāi sān chǐ huì,cán cǐ yī duàn jǐn。
长嗟命瘗埋,讵忍付烹饪。zhǎng jiē mìng yì mái,jù rěn fù pēng rèn。
始为文采累,终欠智虑审。shǐ wèi wén cǎi lèi,zhōng qiàn zhì lǜ shěn。
老瞒戕孔公,千载愤凛凛。lǎo mán qiāng kǒng gōng,qiān zài fèn lǐn lǐn。
黄祖杀处士,粗暴犯流品。huáng zǔ shā chù shì,cū bào fàn liú pǐn。
况兹毒鸷物,尤索防闲甚。kuàng zī dú zhì wù,yóu suǒ fáng xián shén。
善视双翠衣,夜凉勿嗜寝。shàn shì shuāng cuì yī,yè liáng wù shì qǐn。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

杂兴十首

刘克庄

早持坚白论,晚踏软红尘。zǎo chí jiān bái lùn,wǎn tà ruǎn hóng chén。
明逸并夷甫,初终似二人。míng yì bìng yí fǔ,chū zhōng shì èr rén。

杂兴十首

刘克庄

地逼难容足,天低碍举头。dì bī nán róng zú,tiān dī ài jǔ tóu。
那堪去梯子,谁肯上高楼。nà kān qù tī zi,shuí kěn shàng gāo lóu。

杂兴十首

刘克庄

不肯弹冠起,俄从折简招。bù kěn dàn guān qǐ,é cóng zhé jiǎn zhāo。
虽然舐丹药,未免悔青苗。suī rán shì dān yào,wèi miǎn huǐ qīng miáo。

杂兴十首

刘克庄

做了高官职,双眉皱不开。zuò le gāo guān zhí,shuāng méi zhòu bù kāi。
譬如三日妇,锦袜著珠鞋。pì rú sān rì fù,jǐn wà zhù zhū xié。

杂兴十首

刘克庄

开阁何其盛,行边寝已疏。kāi gé hé qí shèng,xíng biān qǐn yǐ shū。
绕床弹指叹,六丈圣人欤。rào chuáng dàn zhǐ tàn,liù zhàng shèng rén yú。

杂兴十首

刘克庄

典领天书使,修崇昭应祠。diǎn lǐng tiān shū shǐ,xiū chóng zhāo yīng cí。
可怜有遗恨,殓不得髡缁。kě lián yǒu yí hèn,liàn bù dé kūn zī。

杂兴十首

刘克庄

专报熙丰怨,宁论爵齿高。zhuān bào xī fēng yuàn,níng lùn jué chǐ gāo。
可怜五朝老,双泪落斋旄。kě lián wǔ cháo lǎo,shuāng lèi luò zhāi máo。

杂兴十首

刘克庄

扰扰多群蚁,冥冥有几鸿。rǎo rǎo duō qún yǐ,míng míng yǒu jǐ hóng。
蜀公陵下语,竟免入碑中。shǔ gōng líng xià yǔ,jìng miǎn rù bēi zhōng。

杂兴十首

刘克庄

策免身常佚,登庸貌转癯。cè miǎn shēn cháng yì,dēng yōng mào zhuǎn qú。
富公忘杖起,迂叟要人扶。fù gōng wàng zhàng qǐ,yū sǒu yào rén fú。

刘克庄

□□□鸣夏,高秋响激空。míng xià,gāo qiū xiǎng jī kōng。
翼虽映华冕,身自闭雕笼。yì suī yìng huá miǎn,shēn zì bì diāo lóng。

刘克庄

庄周言达理,吾以蝶为优。zhuāng zhōu yán dá lǐ,wú yǐ dié wèi yōu。
无想亦无梦,有身长有愁。wú xiǎng yì wú mèng,yǒu shēn zhǎng yǒu chóu。

刘克庄

昔人怀故主,季世绝贫交。xī rén huái gù zhǔ,jì shì jué pín jiāo。
汝胜炎凉者,年年归旧巢。rǔ shèng yán liáng zhě,nián nián guī jiù cháo。

刘克庄

呼童扫蚁子,勿上法堂阶。hū tóng sǎo yǐ zi,wù shàng fǎ táng jiē。
渠出卖厅角,云参妙喜来。qú chū mài tīng jiǎo,yún cān miào xǐ lái。

叙伦五言二十首

刘克庄

杞辱中丞世,歆臣二姓廷。qǐ rǔ zhōng chéng shì,xīn chén èr xìng tíng。
如何出腹子,反不以螟蛉。rú hé chū fù zi,fǎn bù yǐ míng líng。

叙伦五言二十首

刘克庄

千古灵胥怒,惟知有伍奢。qiān gǔ líng xū nù,wéi zhī yǒu wǔ shē。
安知崇伯子,北面事重华。ān zhī chóng bó zi,běi miàn shì zhòng huá。