古诗词

象弈一首呈叶潜仲

刘克庄

小艺无难精,上智有未解。xiǎo yì wú nán jīng,shàng zhì yǒu wèi jiě。
君看橘中戏,妙不出局外。jūn kàn jú zhōng xì,miào bù chū jú wài。
屹然两国立,限以大河界。yì rán liǎng guó lì,xiàn yǐ dà hé jiè。
连营禀中权,四壁设坚械。lián yíng bǐng zhōng quán,sì bì shè jiān xiè。
三十二子者,一一具变态。sān shí èr zi zhě,yī yī jù biàn tài。
先登如挑敌,分布如备塞。xiān dēng rú tiāo dí,fēn bù rú bèi sāi。
尽锐贾吾勇,持重伺彼怠。jǐn ruì jiǎ wú yǒng,chí zhòng cì bǐ dài。
或迟如围莒,或速如入蔡。huò chí rú wéi jǔ,huò sù rú rù cài。
远炮勿虚发,冗卒要精汰。yuǎn pào wù xū fā,rǒng zú yào jīng tài。
负非繇寡少,胜岂系彊大。fù fēi yáo guǎ shǎo,shèng qǐ xì jiàng dà。
昆阳以象奔,陈涛以车败。kūn yáng yǐ xiàng bēn,chén tāo yǐ chē bài。
匹马郭令来,一士汲黯在。pǐ mǎ guō lìng lái,yī shì jí àn zài。
献俘将策勋,得隽众称快。xiàn fú jiāng cè xūn,dé juàn zhòng chēng kuài。
我欲筑坛场,孰可建旗盖。wǒ yù zhù tán chǎng,shú kě jiàn qí gài。
叶侯天机深,临陈识向背。yè hóu tiān jī shēn,lín chén shí xiàng bèi。
纵未及国手,其高亦可对。zòng wèi jí guó shǒu,qí gāo yì kě duì。
狃捷敢饶先,讳输每索再。niǔ jié gǎn ráo xiān,huì shū měi suǒ zài。
宁为握节死,安肯屈膝拜。níng wèi wò jié sǐ,ān kěn qū xī bài。
有时横槊吟,句法尤雄迈。yǒu shí héng shuò yín,jù fǎ yóu xióng mài。
愚虑仅一得,君才乃十倍。yú lǜ jǐn yī dé,jūn cái nǎi shí bèi。
霸图务并弱,兵志贵攻昧。bà tú wù bìng ruò,bīng zhì guì gōng mèi。
虽然屡克获,讵可自侈忲。suī rán lǚ kè huò,jù kě zì chǐ tài。
吕蒙能馘羽,卫瓘足缚艾。lǚ méng néng guó yǔ,wèi guàn zú fù ài。
南师未宜轻,夜半防斫寨。nán shī wèi yí qīng,yè bàn fáng zhuó zhài。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

读邸报二首

刘克庄

并驱华毂适通逵,中路安知判两岐。bìng qū huá gǔ shì tōng kuí,zhōng lù ān zhī pàn liǎng qí。
邪等惟余尤甚者,好官非汝孰为之。xié děng wéi yú yóu shén zhě,hǎo guān fēi rǔ shú wèi zhī。
累臣放逐无还理,陛下英明有寤时。lèi chén fàng zhú wú hái lǐ,bì xià yīng míng yǒu wù shí。
闻向萧山呼渡急,想追前事亦颦眉。wén xiàng xiāo shān hū dù jí,xiǎng zhuī qián shì yì pín méi。

读邸报二首

刘克庄

瑶编对秉初修笔,粉署同携夜直衾。yáo biān duì bǐng chū xiū bǐ,fěn shǔ tóng xié yè zhí qīn。
虎既蒙皮甘搏噬,鹤因疮羽久呻吟。hǔ jì méng pí gān bó shì,hè yīn chuāng yǔ jiǔ shēn yín。
尽归一网机犹浅,横说三纲害最深。jǐn guī yī wǎng jī yóu qiǎn,héng shuō sān gāng hài zuì shēn。
想到鄮山多暇日,轲书毋惜细研寻。xiǎng dào mào shān duō xiá rì,kē shū wú xī xì yán xún。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

幅裂常包割地羞,扫平忽雪戴天雠。fú liè cháng bāo gē dì xiū,sǎo píng hū xuě dài tiān chóu。
穹庐已蹀完颜血,露布新函守绪头。qióng lú yǐ dié wán yán xuè,lù bù xīn hán shǒu xù tóu。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

闻说关河唾掌收,拟为跛子看花游。wén shuō guān hé tuò zhǎng shōu,nǐ wèi bǒ zi kàn huā yóu。
可怜逸少兴公辈,说着中原得许愁。kě lián yì shǎo xīng gōng bèi,shuō zhe zhōng yuán dé xǔ chóu。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

由北图南有混并,自南取北费经营。yóu běi tú nán yǒu hùn bìng,zì nán qǔ běi fèi jīng yíng。
从今束起书生论,啖饭看人致太平。cóng jīn shù qǐ shū shēng lùn,dàn fàn kàn rén zhì tài píng。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

不及生前见虏亡,放翁易箦愤堂堂。bù jí shēng qián jiàn lǔ wáng,fàng wēng yì zé fèn táng táng。
遥知小陆羞时荐,定告王师入洛阳。yáo zhī xiǎo lù xiū shí jiàn,dìng gào wáng shī rù luò yáng。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

少年意气慕横行,不觉蹉跎过一生。shǎo nián yì qì mù héng xíng,bù jué cuō tuó guò yī shēng。
便脱深衣笼窄袖,去参留守看东京。biàn tuō shēn yī lóng zhǎi xiù,qù cān liú shǒu kàn dōng jīng。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

巩洛山川几过兵,汉家初遣使修陵。gǒng luò shān chuān jǐ guò bīng,hàn jiā chū qiǎn shǐ xiū líng。
可无神物呵豺虎,直护香烟到柏城。kě wú shén wù hē chái hǔ,zhí hù xiāng yān dào bǎi chéng。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

苌尤桀点于坚者,勒固奸雄奈虎何。cháng yóu jié diǎn yú jiān zhě,lēi gù jiān xióng nài hǔ hé。
剩制赭袍添曲盖,中原假帝不胜多。shèng zhì zhě páo tiān qū gài,zhōng yuán jiǎ dì bù shèng duō。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

鞠躬解作华人语,辫发来持虏帐书。jū gōng jiě zuò huá rén yǔ,biàn fā lái chí lǔ zhàng shū。
只合索绹牵畜狗,不烦伐鼓享鶢鶋。zhǐ hé suǒ táo qiān chù gǒu,bù fán fá gǔ xiǎng yuán jū。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

倴僝将军约早回,楚材相国更频催。bèn chán jiāng jūn yuē zǎo huí,chǔ cái xiāng guó gèng pín cuī。
江东将相真如虎,去报胡雏莫过来。jiāng dōng jiāng xiāng zhēn rú hǔ,qù bào hú chú mò guò lái。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

全众回军未可非,反旗鸣鼓亦兵机。quán zhòng huí jūn wèi kě fēi,fǎn qí míng gǔ yì bīng jī。
不知三帅扬鞭际,谁为君王殿后归。bù zhī sān shuài yáng biān jì,shuí wèi jūn wáng diàn hòu guī。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

势穷斯变变斯通,局面初更便不同。shì qióng sī biàn biàn sī tōng,jú miàn chū gèng biàn bù tóng。
西北怕他小老子,东南有个太平翁。xī běi pà tā xiǎo lǎo zi,dōng nán yǒu gè tài píng wēng。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

一番旗鼓建行台,勇者投躯富辇财。yī fān qí gǔ jiàn xíng tái,yǒng zhě tóu qū fù niǎn cái。
边将不消横草战,国王只要撒花回。biān jiāng bù xiāo héng cǎo zhàn,guó wáng zhǐ yào sā huā huí。

端嘉杂诗二十首

刘克庄

不妨割肉喂豺狼,和约依然堕渺茫。bù fáng gē ròu wèi chái láng,hé yuē yī rán duò miǎo máng。
未必与吾盟夹谷,且须防彼劫平凉。wèi bì yǔ wú méng jiā gǔ,qiě xū fáng bǐ jié píng liáng。