古诗词

象弈一首呈叶潜仲

刘克庄

小艺无难精,上智有未解。xiǎo yì wú nán jīng,shàng zhì yǒu wèi jiě。
君看橘中戏,妙不出局外。jūn kàn jú zhōng xì,miào bù chū jú wài。
屹然两国立,限以大河界。yì rán liǎng guó lì,xiàn yǐ dà hé jiè。
连营禀中权,四壁设坚械。lián yíng bǐng zhōng quán,sì bì shè jiān xiè。
三十二子者,一一具变态。sān shí èr zi zhě,yī yī jù biàn tài。
先登如挑敌,分布如备塞。xiān dēng rú tiāo dí,fēn bù rú bèi sāi。
尽锐贾吾勇,持重伺彼怠。jǐn ruì jiǎ wú yǒng,chí zhòng cì bǐ dài。
或迟如围莒,或速如入蔡。huò chí rú wéi jǔ,huò sù rú rù cài。
远炮勿虚发,冗卒要精汰。yuǎn pào wù xū fā,rǒng zú yào jīng tài。
负非繇寡少,胜岂系彊大。fù fēi yáo guǎ shǎo,shèng qǐ xì jiàng dà。
昆阳以象奔,陈涛以车败。kūn yáng yǐ xiàng bēn,chén tāo yǐ chē bài。
匹马郭令来,一士汲黯在。pǐ mǎ guō lìng lái,yī shì jí àn zài。
献俘将策勋,得隽众称快。xiàn fú jiāng cè xūn,dé juàn zhòng chēng kuài。
我欲筑坛场,孰可建旗盖。wǒ yù zhù tán chǎng,shú kě jiàn qí gài。
叶侯天机深,临陈识向背。yè hóu tiān jī shēn,lín chén shí xiàng bèi。
纵未及国手,其高亦可对。zòng wèi jí guó shǒu,qí gāo yì kě duì。
狃捷敢饶先,讳输每索再。niǔ jié gǎn ráo xiān,huì shū měi suǒ zài。
宁为握节死,安肯屈膝拜。níng wèi wò jié sǐ,ān kěn qū xī bài。
有时横槊吟,句法尤雄迈。yǒu shí héng shuò yín,jù fǎ yóu xióng mài。
愚虑仅一得,君才乃十倍。yú lǜ jǐn yī dé,jūn cái nǎi shí bèi。
霸图务并弱,兵志贵攻昧。bà tú wù bìng ruò,bīng zhì guì gōng mèi。
虽然屡克获,讵可自侈忲。suī rán lǚ kè huò,jù kě zì chǐ tài。
吕蒙能馘羽,卫瓘足缚艾。lǚ méng néng guó yǔ,wèi guàn zú fù ài。
南师未宜轻,夜半防斫寨。nán shī wèi yí qīng,yè bàn fáng zhuó zhài。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

大行皇帝挽诗六首

刘克庄

自惜孤寒士,栖栖到老休。zì xī gū hán shì,qī qī dào lǎo xiū。
生前浩然弃,殁后所忠求。shēng qián hào rán qì,mò hòu suǒ zhōng qiú。
臣草金鸡赦,帝临丹凤楼。chén cǎo jīn jī shè,dì lín dān fèng lóu。
追怀稀阔遇,恨不杀身酬。zhuī huái xī kuò yù,hèn bù shā shēn chóu。

大行皇帝挽诗六首

刘克庄

英鉴高千古,名尤不假人。yīng jiàn gāo qiān gǔ,míng yóu bù jiǎ rén。
周惟十夫哲,汉止一儒醇。zhōu wéi shí fū zhé,hàn zhǐ yī rú chún。
圣笔严褒贬,臣材岂拟伦。shèng bǐ yán bāo biǎn,chén cái qǐ nǐ lún。
骊珠六十九,谁谓橐中贫。lí zhū liù shí jiǔ,shuí wèi tuó zhōng pín。

挽高孺人

刘克庄

溯源高适谱,作媲郑虔家。sù yuán gāo shì pǔ,zuò pì zhèng qián jiā。
贤子搴丹桂,高才补白华。xián zi qiān dān guì,gāo cái bǔ bái huá。
病犹观冕辂,没不待笄珈。bìng yóu guān miǎn lù,méi bù dài jī jiā。
阡表堪传远,何须挽诔加。qiān biǎo kān chuán yuǎn,hé xū wǎn lěi jiā。

送陈监簿造朝

刘克庄

君昔闲三纪,朝今聚众贤。jūn xī xián sān jì,cháo jīn jù zhòng xián。
居然峙鸾鹄,不似袭貂蝉。jū rán zhì luán gǔ,bù shì xí diāo chán。
训俭无钗泽,遗忠有笏传。xùn jiǎn wú chāi zé,yí zhōng yǒu hù chuán。
将何告明主,事事法隆乾。jiāng hé gào míng zhǔ,shì shì fǎ lóng qián。

挽林德遇主学

刘克庄

摛掞多新意,研寻最苦心。chī shàn duō xīn yì,yán xún zuì kǔ xīn。
可怜策名晚,谁遣读书深。kě lián cè míng wǎn,shuí qiǎn dú shū shēn。
兄老悲长枕,妻贤敛短衾。xiōng lǎo bēi zhǎng zhěn,qī xián liǎn duǎn qīn。
近书犹未答,展玩一沾襟。jìn shū yóu wèi dá,zhǎn wán yī zhān jīn。

题陈复祖节推留远斋

刘克庄

曾读蔡公诗,夫君志可知。céng dú cài gōng shī,fū jūn zhì kě zhī。
试看鸾铩翼,岂若豹留皮。shì kàn luán shā yì,qǐ ruò bào liú pí。
寒柏无阳艳,朝花有夕披。hán bǎi wú yáng yàn,cháo huā yǒu xī pī。
长公真样子,何必远求师。zhǎng gōng zhēn yàng zi,hé bì yuǎn qiú shī。

左目

刘克庄

已盲犹赤痛,久不出鸡窠。yǐ máng yóu chì tòng,jiǔ bù chū jī kē。
丹荔曾遗毒,青灯亦一魔。dān lì céng yí dú,qīng dēng yì yī mó。
抛书无味甚,节腹柰馋何。pāo shū wú wèi shén,jié fù nài chán hé。
二癖依然在,徒劳问眼科。èr pǐ yī rán zài,tú láo wèn yǎn kē。

风雨凉甚一首

刘克庄

淅淅吹庭树,铮铮溅瓦沟。xī xī chuī tíng shù,zhēng zhēng jiàn wǎ gōu。
乍除秦酷吏,重见晋清流。zhà chú qín kù lì,zhòng jiàn jìn qīng liú。
山有月行脚,溪无风打头。shān yǒu yuè xíng jiǎo,xī wú fēng dǎ tóu。
不知楚台客,何以说悲秋。bù zhī chǔ tái kè,hé yǐ shuō bēi qiū。

挽吴茂新侍郎三首

刘克庄

□□乘骢马,安能作噤乌。chéng cōng mǎ,ān néng zuò jìn wū。
去因攻潞国,来又荐君谟。qù yīn gōng lù guó,lái yòu jiàn jūn mó。
□□延英疏,丹青洛社图。yán yīng shū,dān qīng luò shè tú。
呜呼传不朽,犹足警奸谀。wū hū chuán bù xiǔ,yóu zú jǐng jiān yú。

挽吴茂新侍郎三首

刘克庄

□先□皇志,公除法从真。xiān huáng zhì,gōng chú fǎ cóng zhēn。
玉楼要新记,铁壁夺全人。yù lóu yào xīn jì,tiě bì duó quán rén。
宿草俄封墓,柔蒲谩裹轮。sù cǎo é fēng mù,róu pú mán guǒ lún。
岂无南董氏,奋笔传名臣。qǐ wú nán dǒng shì,fèn bǐ chuán míng chén。

挽吴茂新侍郎三首

刘克庄

衰老归休矣,公曾怂恿之。shuāi lǎo guī xiū yǐ,gōng céng sǒng yǒng zhī。
门无今雨客,笥有隔年诗。mén wú jīn yǔ kè,sì yǒu gé nián shī。
友课招魂些,儿徵积善碑。yǒu kè zhāo hún xiē,ér zhēng jī shàn bēi。
白头哭同社,心折可胜悲。bái tóu kū tóng shè,xīn zhé kě shèng bēi。

挽赵孺人

刘克庄

婉娈宗姬性,坚贞烈士肠。wǎn luán zōng jī xìng,jiān zhēn liè shì cháng。
簪蒿安隐约,画荻训偏傍。zān hāo ān yǐn yuē,huà dí xùn piān bàng。
防墓夫同穴,泷阡子表冈。fáng mù fū tóng xué,lóng qiān zi biǎo gāng。
夫人真范母,那得不生滂。fū rén zhēn fàn mǔ,nà dé bù shēng pāng。

挽程孺人

刘克庄

七诫尤纯备,三从总吉祥。qī jiè yóu chún bèi,sān cóng zǒng jí xiáng。
良人今绮季,美子古黄香。liáng rén jīn qǐ jì,měi zi gǔ huáng xiāng。
花引归西竺,萱疑在北堂。huā yǐn guī xī zhú,xuān yí zài běi táng。
恨余彤管拙,哀诔不能扬。hèn yú tóng guǎn zhuō,āi lěi bù néng yáng。

挽黄安人

刘克庄

嫁作儒家妇,韶颜已守孀。jià zuò rú jiā fù,sháo yán yǐ shǒu shuāng。
夫穷于仲子,儿胜似元方。fū qióng yú zhòng zi,ér shèng shì yuán fāng。
陶母将迎养,庞妻忽坐亡。táo mǔ jiāng yíng yǎng,páng qī hū zuò wáng。
吾衰不能诔,短些谩凄凉。wú shuāi bù néng lěi,duǎn xiē mán qī liáng。

挽惠安林丞

刘克庄

策名迫榆景,谢病去松厅。cè míng pò yú jǐng,xiè bìng qù sōng tīng。
博取儒先说,尤深道德经。bó qǔ rú xiān shuō,yóu shēn dào dé jīng。
族通艾轩谱,葬得竹溪铭。zú tōng ài xuān pǔ,zàng dé zhú xī míng。
愁绝蟆陵路,哀笳不忍听。chóu jué má líng lù,āi jiā bù rěn tīng。