古诗词

癸水亭观荷花一首

刘克庄

执热屏人事,偃卧慵巾裳。zhí rè píng rén shì,yǎn wò yōng jīn shang。
过门二三友,失喜跣下床。guò mén èr sān yǒu,shī xǐ xiǎn xià chuáng。
鸣驺出华陌,联辔遵野塘。míng zōu chū huá mò,lián pèi zūn yě táng。
崇轩俯万荷,濯濯涵波光。chóng xuān fǔ wàn hé,zhuó zhuó hán bō guāng。
都忘瘴海中,疑堕玉井傍。dōu wàng zhàng hǎi zhōng,yí duò yù jǐng bàng。
远无膏粉气,近有冰雪凉。yuǎn wú gāo fěn qì,jìn yǒu bīng xuě liáng。
制叶可以衣,采菂可以尝。zhì yè kě yǐ yī,cǎi dì kě yǐ cháng。
离骚谱灵草,品尔列众芳。lí sāo pǔ líng cǎo,pǐn ěr liè zhòng fāng。
似曾识三闾,安肯肖六郎。shì céng shí sān lǘ,ān kěn xiào liù láng。
词人更儇薄,比咏犹妃嫱。cí rén gèng xuān báo,bǐ yǒng yóu fēi qiáng。
曷不观兹华,意色和而庄。hé bù guān zī huá,yì sè hé ér zhuāng。
风吹月露洗,岂若冶与倡。fēng chuī yuè lù xǐ,qǐ ruò yě yǔ chàng。
众方慕绝艳,谁能参微香。zhòng fāng mù jué yàn,shuí néng cān wēi xiāng。
余诗纵枯淡,一扫时世妆。yú shī zòng kū dàn,yī sǎo shí shì zhuāng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

寒食清明十首

刘克庄

向来称閤老,归去作园翁。xiàng lái chēng gé lǎo,guī qù zuò yuán wēng。
须发已华皓,紫薇药应红。xū fā yǐ huá hào,zǐ wēi yào yīng hóng。

寒食清明十首

刘克庄

村酒家家熟,溪船处处通。cūn jiǔ jiā jiā shú,xī chuán chù chù tōng。
香山妄分别,学士与谁翁。xiāng shān wàng fēn bié,xué shì yǔ shuí wēng。

寒食清明十首

刘克庄

轻薄坠鞭子,清狂谒水生。qīng báo zhuì biān zi,qīng kuáng yè shuǐ shēng。
如何唐老杜,也作丽人行。rú hé táng lǎo dù,yě zuò lì rén xíng。

春旱

刘克庄

秧愁晴暴死,花怕雨摧残。yāng chóu qíng bào sǐ,huā pà yǔ cuī cán。
野老非常惧,天公不自安。yě lǎo fēi cháng jù,tiān gōng bù zì ān。

春旱

刘克庄

乐岁何尝饱,春阴忽又晴。lè suì hé cháng bǎo,chūn yīn hū yòu qíng。
一之其可再,四者每难并。yī zhī qí kě zài,sì zhě měi nán bìng。

春旱

刘克庄

雨似黄流决,云如黑汁翻。yǔ shì huáng liú jué,yún rú hēi zhī fān。
未言丰九扈,已觉饱千村。wèi yán fēng jiǔ hù,yǐ jué bǎo qiān cūn。

春旱

刘克庄

周匝荒原遍,延缘断港通。zhōu zā huāng yuán biàn,yán yuán duàn gǎng tōng。
马鬃渠有力,龙骨尔何功。mǎ zōng qú yǒu lì,lóng gǔ ěr hé gōng。

春旱

刘克庄

鲑菜馌耕者,鸡豚赛社公。guī cài yè gēng zhě,jī tún sài shè gōng。
不闻车轧轧,但见鼓鼕鼕。bù wén chē yà yà,dàn jiàn gǔ dōng dōng。

北苑一首

刘克庄

舂汲常分任,巾篝久服勤。chōng jí cháng fēn rèn,jīn gōu jiǔ fú qín。
汝何惭络秀,吾自志朝云。rǔ hé cán luò xiù,wú zì zhì cháo yún。

北苑一首

刘克庄

客送西州路,儿封北苑坟。kè sòng xī zhōu lù,ér fēng běi yuàn fén。
凄凉蒿里挽,未必九泉闻。qī liáng hāo lǐ wǎn,wèi bì jiǔ quán wén。

即事

刘克庄

医书攻百病,惟有老难医。yī shū gōng bǎi bìng,wéi yǒu lǎo nán yī。
雾眼朱成碧,霜颠涅不缁。wù yǎn zhū chéng bì,shuāng diān niè bù zī。

即事

刘克庄

炎凉苍狗变,光景白驹驰。yán liáng cāng gǒu biàn,guāng jǐng bái jū chí。
忽见镜中者,惊询汝是谁。hū jiàn jìng zhōng zhě,jīng xún rǔ shì shuí。

中秋大风雨五绝

刘克庄

车唤阿香推,情知雨必雷。chē huàn ā xiāng tuī,qíng zhī yǔ bì léi。
不干巽二事,也伴阿姨来。bù gàn xùn èr shì,yě bàn ā yí lái。

中秋大风雨五绝

刘克庄

好客期难至,清欢拟即差。hǎo kè qī nán zhì,qīng huān nǐ jí chà。
不逢□□镜,何处觅金蟆。bù féng jìng,hé chù mì jīn má。

中秋大风雨五绝

刘克庄

诏岁银袍盛,头场玉鉴明。zhào suì yín páo shèng,tóu chǎng yù jiàn míng。
妃灵如有助,娥老尚多情。fēi líng rú yǒu zhù,é lǎo shàng duō qíng。