古诗词

五月二十七日游诸洞

刘克庄

来南百虑拙,所得惟幽寻。lái nán bǎi lǜ zhuō,suǒ dé wéi yōu xún。
矧余玉雪友,共此丘壑心。shěn yú yù xuě yǒu,gòng cǐ qiū hè xīn。
江亭俯虚旷,穴室穷邃深。jiāng tíng fǔ xū kuàng,xué shì qióng suì shēn。
是时薄雨收,白霭笼青岑。shì shí báo yǔ shōu,bái ǎi lóng qīng cén。
弃筇追野步,却扇开风襟。qì qióng zhuī yě bù,què shàn kāi fēng jīn。
炎方岂必好,差远鼙鼓音。yán fāng qǐ bì hǎo,chà yuǎn pí gǔ yīn。
且愿海道清,莫问神州沉。qiě yuàn hǎi dào qīng,mò wèn shén zhōu chén。
徘徊惜景短,留滞畏老侵。pái huái xī jǐng duǎn,liú zhì wèi lǎo qīn。
昨游感莺哢,今至闻蝉吟。zuó yóu gǎn yīng lòng,jīn zhì wén chán yín。
常恐官事絷,佳日妨登临。cháng kǒng guān shì zhí,jiā rì fáng dēng lín。
譬如逃学儿,汲汲贪寸阴。pì rú táo xué ér,jí jí tān cùn yīn。
何因释胶扰,把臂偕入林。hé yīn shì jiāo rǎo,bǎ bì xié rù lín。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

岁除即事十首

刘克庄

草市芳菲节,柴门寂寞滨。cǎo shì fāng fēi jié,chái mén jì mò bīn。
桃符聊塞白,免谤作诗人。táo fú liáo sāi bái,miǎn bàng zuò shī rén。

岁除即事十首

刘克庄

瘦骨春衫薄,华颠彩胜垂。shòu gǔ chūn shān báo,huá diān cǎi shèng chuí。
菱花应窃笑,妆束不相宜。líng huā yīng qiè xiào,zhuāng shù bù xiāng yí。

锦孙

刘克庄

胎发落居后,屠苏饮最先。tāi fā luò jū hòu,tú sū yǐn zuì xiān。
眉间八十字,愿汝过翁年。méi jiān bā shí zì,yuàn rǔ guò wēng nián。

葵女

刘克庄

早惠能言者,前生结习馀。zǎo huì néng yán zhě,qián shēng jié xí yú。
吾闻伏生女,口授古尚书。wú wén fú shēng nǚ,kǒu shòu gǔ shàng shū。

短章二首

刘克庄

少日喜累句,暮年多短章。shǎo rì xǐ lèi jù,mù nián duō duǎn zhāng。
假令重盛壮,展拓不能长。jiǎ lìng zhòng shèng zhuàng,zhǎn tuò bù néng zhǎng。

短章二首

刘克庄

衰残齿易宿,陈腐意难新。shuāi cán chǐ yì sù,chén fǔ yì nán xīn。
安知痴老子,非复旧词臣。ān zhī chī lǎo zi,fēi fù jiù cí chén。

时事

刘克庄

问讯班春守,牢辞馈岁人。wèn xùn bān chūn shǒu,láo cí kuì suì rén。
翁年十分老,时事一番新。wēng nián shí fēn lǎo,shí shì yī fān xīn。

二吕

刘克庄

韩吕真乔木,蟠根与国同。hán lǚ zhēn qiáo mù,pán gēn yǔ guó tóng。
伯泰太史氏,子约大愚公。bó tài tài shǐ shì,zi yuē dà yú gōng。

范雎魏齐

刘克庄

士固不可辱,人殊未易知。shì gù bù kě rǔ,rén shū wèi yì zhī。
元来座上客,不及箦中尸。yuán lái zuò shàng kè,bù jí zé zhōng shī。

瓜李

刘克庄

蝇及瓜勿啖,螬食李何妨。yíng jí guā wù dàn,cáo shí lǐ hé fáng。
苦淡谁知味,甘鲜或腐肠。kǔ dàn shuí zhī wèi,gān xiān huò fǔ cháng。

盘龙栾大

刘克庄

豪杰争鹅炙,神仙食马肝。háo jié zhēng é zhì,shén xiān shí mǎ gān。
岂知有薇蕨,布满首阳山。qǐ zhī yǒu wēi jué,bù mǎn shǒu yáng shān。

诸侯客

刘克庄

犬吠鸡鸣者,皆为席上珍。quǎn fèi jī míng zhě,jiē wèi xí shàng zhēn。
如何弹铗客,亦有窃弓人。rú hé dàn jiá kè,yì yǒu qiè gōng rén。

岁除前一日

刘克庄

暮年心胆怯,临履极兢兢。mù nián xīn dǎn qiè,lín lǚ jí jīng jīng。
已被梅花恼,时为爆竹惊。yǐ bèi méi huā nǎo,shí wèi bào zhú jīng。

梅妃

刘克庄

箫能妻弄玉,琴可挑文君。xiāo néng qī nòng yù,qín kě tiāo wén jūn。
吹彻宁哥笛,梅妃未必闻。chuī chè níng gē dí,méi fēi wèi bì wén。

广列女四首其二

刘克庄

不肯一钱分,贤哉父诲言。bù kěn yī qián fēn,xián zāi fù huì yán。
奈何伯喈女,有愧卓王孙。nài hé bó jiē nǚ,yǒu kuì zhuó wáng sūn。