古诗词

辰山

刘克庄

一峰叠三洞,乃似弘景楼。yī fēng dié sān dòng,nǎi shì hóng jǐng lóu。
下洞初俯入,藓室寒飕飕。xià dòng chū fǔ rù,xiǎn shì hán sōu sōu。
中洞忽跃出,有径通玄幽。zhōng dòng hū yuè chū,yǒu jìng tōng xuán yōu。
豁然崖谷判,万态谁鑴锼。huō rán yá gǔ pàn,wàn tài shuí xī sōu。
或如植宝幢,或如缀珠旒。huò rú zhí bǎo chuáng,huò rú zhuì zhū liú。
或如鲲鲸飞,或如龙麟游。huò rú kūn jīng fēi,huò rú lóng lín yóu。
石桥状天台,木栈疑蜀州。shí qiáo zhuàng tiān tái,mù zhàn yí shǔ zhōu。
稍憩大士岩,遂经羽人丘。shāo qì dà shì yán,suì jīng yǔ rén qiū。
力穷至上洞,身载云气浮。lì qióng zhì shàng dòng,shēn zài yún qì fú。
未毕山水缘,勉为尘世留。wèi bì shān shuǐ yuán,miǎn wèi chén shì liú。
平生避地心,兹焉宜菟裘。píng shēng bì dì xīn,zī yān yí tú qiú。
长斧樵青壁,短蓑耘绿畴。zhǎng fǔ qiáo qīng bì,duǎn suō yún lǜ chóu。
独恨汲路远,溪涧皆背流。dú hèn jí lù yuǎn,xī jiàn jiē bèi liú。
会当逢异人,卓锡成灵湫。huì dāng féng yì rén,zhuó xī chéng líng jiǎo。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

杂兴十首

刘克庄

早持坚白论,晚踏软红尘。zǎo chí jiān bái lùn,wǎn tà ruǎn hóng chén。
明逸并夷甫,初终似二人。míng yì bìng yí fǔ,chū zhōng shì èr rén。

杂兴十首

刘克庄

地逼难容足,天低碍举头。dì bī nán róng zú,tiān dī ài jǔ tóu。
那堪去梯子,谁肯上高楼。nà kān qù tī zi,shuí kěn shàng gāo lóu。

杂兴十首

刘克庄

不肯弹冠起,俄从折简招。bù kěn dàn guān qǐ,é cóng zhé jiǎn zhāo。
虽然舐丹药,未免悔青苗。suī rán shì dān yào,wèi miǎn huǐ qīng miáo。

杂兴十首

刘克庄

做了高官职,双眉皱不开。zuò le gāo guān zhí,shuāng méi zhòu bù kāi。
譬如三日妇,锦袜著珠鞋。pì rú sān rì fù,jǐn wà zhù zhū xié。

杂兴十首

刘克庄

开阁何其盛,行边寝已疏。kāi gé hé qí shèng,xíng biān qǐn yǐ shū。
绕床弹指叹,六丈圣人欤。rào chuáng dàn zhǐ tàn,liù zhàng shèng rén yú。

杂兴十首

刘克庄

典领天书使,修崇昭应祠。diǎn lǐng tiān shū shǐ,xiū chóng zhāo yīng cí。
可怜有遗恨,殓不得髡缁。kě lián yǒu yí hèn,liàn bù dé kūn zī。

杂兴十首

刘克庄

专报熙丰怨,宁论爵齿高。zhuān bào xī fēng yuàn,níng lùn jué chǐ gāo。
可怜五朝老,双泪落斋旄。kě lián wǔ cháo lǎo,shuāng lèi luò zhāi máo。

杂兴十首

刘克庄

扰扰多群蚁,冥冥有几鸿。rǎo rǎo duō qún yǐ,míng míng yǒu jǐ hóng。
蜀公陵下语,竟免入碑中。shǔ gōng líng xià yǔ,jìng miǎn rù bēi zhōng。

杂兴十首

刘克庄

策免身常佚,登庸貌转癯。cè miǎn shēn cháng yì,dēng yōng mào zhuǎn qú。
富公忘杖起,迂叟要人扶。fù gōng wàng zhàng qǐ,yū sǒu yào rén fú。

刘克庄

□□□鸣夏,高秋响激空。míng xià,gāo qiū xiǎng jī kōng。
翼虽映华冕,身自闭雕笼。yì suī yìng huá miǎn,shēn zì bì diāo lóng。

刘克庄

庄周言达理,吾以蝶为优。zhuāng zhōu yán dá lǐ,wú yǐ dié wèi yōu。
无想亦无梦,有身长有愁。wú xiǎng yì wú mèng,yǒu shēn zhǎng yǒu chóu。

刘克庄

昔人怀故主,季世绝贫交。xī rén huái gù zhǔ,jì shì jué pín jiāo。
汝胜炎凉者,年年归旧巢。rǔ shèng yán liáng zhě,nián nián guī jiù cháo。

刘克庄

呼童扫蚁子,勿上法堂阶。hū tóng sǎo yǐ zi,wù shàng fǎ táng jiē。
渠出卖厅角,云参妙喜来。qú chū mài tīng jiǎo,yún cān miào xǐ lái。

叙伦五言二十首

刘克庄

杞辱中丞世,歆臣二姓廷。qǐ rǔ zhōng chéng shì,xīn chén èr xìng tíng。
如何出腹子,反不以螟蛉。rú hé chū fù zi,fǎn bù yǐ míng líng。

叙伦五言二十首

刘克庄

千古灵胥怒,惟知有伍奢。qiān gǔ líng xū nù,wéi zhī yǒu wǔ shē。
安知崇伯子,北面事重华。ān zhī chóng bó zi,běi miàn shì zhòng huá。