古诗词

郭熙山水障子

刘克庄

高为峰岚下涛江,极目森秀涵苍凉。gāo wèi fēng lán xià tāo jiāng,jí mù sēn xiù hán cāng liáng。
始知著色未造极,壹似丑女施铅黄。shǐ zhī zhù sè wèi zào jí,yī shì chǒu nǚ shī qiān huáng。
惊泉骇石聚幽怪,巨楠穹柏蟠老苍。jīng quán hài shí jù yōu guài,jù nán qióng bǎi pán lǎo cāng。
鹿门寺,华子冈,是耶非耶远莫详。lù mén sì,huá zi gāng,shì yé fēi yé yuǎn mò xiáng。
疑闻钟声起晻霭,似有帆影来微茫。yí wén zhōng shēng qǐ àn ǎi,shì yǒu fān yǐng lái wēi máng。
陌穷渡绝雪满坂,驴鞍钓笠分毫芒。mò qióng dù jué xuě mǎn bǎn,lǘ ān diào lì fēn háo máng。
炎曦亭午试展玩,坐觉烟雨生缣缃。yán xī tíng wǔ shì zhǎn wán,zuò jué yān yǔ shēng jiān xiāng。
古来绝艺必名士,俗史辟易安敢当。gǔ lái jué yì bì míng shì,sú shǐ pì yì ān gǎn dāng。
大年脂粉米老狂,先朝仅数燕侍郎。dà nián zhī fěn mǐ lǎo kuáng,xiān cháo jǐn shù yàn shì láng。
吾闻汾阳子,贵购父画一笔不许它人藏。wú wén fén yáng zi,guì gòu fù huà yī bǐ bù xǔ tā rén cáng。
矮屏短轴已可宝,况此四幅垂华堂。ǎi píng duǎn zhóu yǐ kě bǎo,kuàng cǐ sì fú chuí huá táng。
呜呼主人谨护守,神雷鬼电或取将。wū hū zhǔ rén jǐn hù shǒu,shén léi guǐ diàn huò qǔ jiāng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

唐子西故居二首

刘克庄

无尽颇纵横,晚方攻蔡京。wú jǐn pǒ zòng héng,wǎn fāng gōng cài jīng。
犹称贤宰相,应为客先生。yóu chēng xián zǎi xiāng,yīng wèi kè xiān shēng。

羊城使者庙

刘克庄

山川殊壮丽,井邑亦繁雄。shān chuān shū zhuàng lì,jǐng yì yì fán xióng。
独有羊城庙,萧然瓦砾中。dú yǒu yáng chéng miào,xiāo rán wǎ lì zhōng。

江南五首

刘克庄

已报行营入,犹夸僣垒坚。yǐ bào xíng yíng rù,yóu kuā tiě lěi jiān。
何曾陵谷变,但见市朝迁。hé céng líng gǔ biàn,dàn jiàn shì cháo qiān。

江南五首

刘克庄

鋹也騃孺子,并蛙徒自尊。chǎng yě ái rú zi,bìng wā tú zì zūn。
如何南武帝,面缚向夷门。rú hé nán wǔ dì,miàn fù xiàng yí mén。

江南五首

刘克庄

具舰逃安往,焚巢溃不支。jù jiàn táo ān wǎng,fén cháo kuì bù zhī。
区区一州力,不足辱王师。qū qū yī zhōu lì,bù zú rǔ wáng shī。

江南五首

刘克庄

宣劝犹疑鸩,龙颜笑引觞。xuān quàn yóu yí zhèn,lóng yán xiào yǐn shāng。
络鞍奉明主,执梃长降王。luò ān fèng míng zhǔ,zhí tǐng zhǎng jiàng wáng。

江南五首

刘克庄

身是假皇帝,国由内太师。shēn shì jiǎ huáng dì,guó yóu nèi tài shī。
伪朝旧宫殿,历历有遗基。wěi cháo jiù gōng diàn,lì lì yǒu yí jī。

药洲四首

刘克庄

非有干时策,聊为避地图。fēi yǒu gàn shí cè,liáo wèi bì dì tú。
昔人补勾漏,老子管仙湖。xī rén bǔ gōu lòu,lǎo zi guǎn xiān hú。

药洲四首

刘克庄

役民如犬马,国破作降俘。yì mín rú quǎn mǎ,guó pò zuò jiàng fú。
往往湖中石,宣和艮岳无。wǎng wǎng hú zhōng shí,xuān hé gěn yuè wú。

药洲四首

刘克庄

怪怪奇奇石,谁能辨丑妍。guài guài qí qí shí,shuí néng biàn chǒu yán。
莫教赞皇见,定辇入平泉。mò jiào zàn huáng jiàn,dìng niǎn rù píng quán。

药洲四首

刘克庄

观寺临湖上,亭台出柳间。guān sì lín hú shàng,tíng tái chū liǔ jiān。
都忘来五岭,将谓在孤山。dōu wàng lái wǔ lǐng,jiāng wèi zài gū shān。

登城五首

刘克庄

尉佗故秦吏,堪执酂侯鞭。wèi tuó gù qín lì,kān zhí cuó hóu biān。
箕踞问使者,吾方帝孰贤。jī jù wèn shǐ zhě,wú fāng dì shú xián。

登城五首

刘克庄

已作南夷长,那为北面臣。yǐ zuò nán yí zhǎng,nà wèi běi miàn chén。
未忘真定冢,毕竟是华人。wèi wàng zhēn dìng zhǒng,bì jìng shì huá rén。

登城五首

刘克庄

汉人称劲粤,累世不加兵。hàn rén chēng jìn yuè,lèi shì bù jiā bīng。
狂卒才三百,如何便缒城。kuáng zú cái sān bǎi,rú hé biàn zhuì chéng。

登城五首

刘克庄

漫费人蒸土,常如物溃堤。màn fèi rén zhēng tǔ,cháng rú wù kuì dī。
傍疑为息壤,下恐有蟠泥。bàng yí wèi xī rǎng,xià kǒng yǒu pán ní。