古诗词

郭熙山水障子

刘克庄

高为峰岚下涛江,极目森秀涵苍凉。gāo wèi fēng lán xià tāo jiāng,jí mù sēn xiù hán cāng liáng。
始知著色未造极,壹似丑女施铅黄。shǐ zhī zhù sè wèi zào jí,yī shì chǒu nǚ shī qiān huáng。
惊泉骇石聚幽怪,巨楠穹柏蟠老苍。jīng quán hài shí jù yōu guài,jù nán qióng bǎi pán lǎo cāng。
鹿门寺,华子冈,是耶非耶远莫详。lù mén sì,huá zi gāng,shì yé fēi yé yuǎn mò xiáng。
疑闻钟声起晻霭,似有帆影来微茫。yí wén zhōng shēng qǐ àn ǎi,shì yǒu fān yǐng lái wēi máng。
陌穷渡绝雪满坂,驴鞍钓笠分毫芒。mò qióng dù jué xuě mǎn bǎn,lǘ ān diào lì fēn háo máng。
炎曦亭午试展玩,坐觉烟雨生缣缃。yán xī tíng wǔ shì zhǎn wán,zuò jué yān yǔ shēng jiān xiāng。
古来绝艺必名士,俗史辟易安敢当。gǔ lái jué yì bì míng shì,sú shǐ pì yì ān gǎn dāng。
大年脂粉米老狂,先朝仅数燕侍郎。dà nián zhī fěn mǐ lǎo kuáng,xiān cháo jǐn shù yàn shì láng。
吾闻汾阳子,贵购父画一笔不许它人藏。wú wén fén yáng zi,guì gòu fù huà yī bǐ bù xǔ tā rén cáng。
矮屏短轴已可宝,况此四幅垂华堂。ǎi píng duǎn zhóu yǐ kě bǎo,kuàng cǐ sì fú chuí huá táng。
呜呼主人谨护守,神雷鬼电或取将。wū hū zhǔ rén jǐn hù shǒu,shén léi guǐ diàn huò qǔ jiāng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

神君歌十首

刘克庄

乱离无醉者,有则以为祥。luàn lí wú zuì zhě,yǒu zé yǐ wèi xiáng。
惭愧生平世,人人在醉乡。cán kuì shēng píng shì,rén rén zài zuì xiāng。

神君歌十首

刘克庄

鼕鼕街鼓动,寂寂市声稀。dōng dōng jiē gǔ dòng,jì jì shì shēng xī。
祭罢社人散,老巫怀肉归。jì bà shè rén sàn,lǎo wū huái ròu guī。

四月八日三绝

刘克庄

徵在生夫子,摩耶育释迦。zhēng zài shēng fū zi,mó yé yù shì jiā。
人人衣逢掖,个个著袈裟。rén rén yī féng yē,gè gè zhù jiā shā。

四月八日三绝

刘克庄

九龙吐香水,兹事已千秋。jiǔ lóng tǔ xiāng shuǐ,zī shì yǐ qiān qiū。
道是本无垢,年年浴未休。dào shì běn wú gòu,nián nián yù wèi xiū。

四月八日三绝

刘克庄

生曾辞宝位,死却要金棺。shēng céng cí bǎo wèi,sǐ què yào jīn guān。
达士发冷笑,痴人被热瞒。dá shì fā lěng xiào,chī rén bèi rè mán。

采荔子十绝

刘克庄

策杖凌晨出,携筐薄暮归。cè zhàng líng chén chū,xié kuāng báo mù guī。
未知故山荔,何似首阳薇。wèi zhī gù shān lì,hé shì shǒu yáng wēi。

采荔子十绝

刘克庄

一鹤为前导,奚烦绛节哉。yī hè wèi qián dǎo,xī fán jiàng jié zāi。
樵苏私借问,何处地仙来。qiáo sū sī jiè wèn,hé chù dì xiān lái。

采荔子十绝

刘克庄

开国何其忝,笺天未必俞。kāi guó hé qí tiǎn,jiān tiān wèi bì yú。
缴还三百户,换赐一千株。jiǎo hái sān bǎi hù,huàn cì yī qiān zhū。

采荔子十绝

刘克庄

日日烦汤使,年年费火攻。rì rì fán tāng shǐ,nián nián fèi huǒ gōng。
暮龄知艾附,不及荔枝功。mù líng zhī ài fù,bù jí lì zhī gōng。

采荔子十绝

刘克庄

解使冰肠暖,能令玉色腴。jiě shǐ bīng cháng nuǎn,néng lìng yù sè yú。
谁能补丹诀,素女绛罗襦。shuí néng bǔ dān jué,sù nǚ jiàng luó rú。

采荔子十绝

刘克庄

童子偷无怪,先生老尚馋。tóng zi tōu wú guài,xiān shēng lǎo shàng chán。
采时留绝顶,猿鸟要分甘。cǎi shí liú jué dǐng,yuán niǎo yào fēn gān。

采荔子十绝

刘克庄

帝享老臞仙,丹苞实醴泉。dì xiǎng lǎo qú xiān,dān bāo shí lǐ quán。
犹嫌无供帐,赐以锦漫天。yóu xián wú gōng zhàng,cì yǐ jǐn màn tiān。

采荔子十绝

刘克庄

包柚书云尔,分桃传有之。bāo yòu shū yún ěr,fēn táo chuán yǒu zhī。
怜渠生处远,玉食偶然遗。lián qú shēng chù yuǎn,yù shí ǒu rán yí。

采荔子十绝

刘克庄

怀橘悲何及,芸瓜老不任。huái jú bēi hé jí,yún guā lǎo bù rèn。
摘来先庙祭,洒泪向松阴。zhāi lái xiān miào jì,sǎ lèi xiàng sōng yīn。

采荔子十绝

刘克庄

传得上林种,曾于艮岳栽。chuán dé shàng lín zhǒng,céng yú gěn yuè zāi。
吾君无嗜好,不贡一株来。wú jūn wú shì hǎo,bù gòng yī zhū lái。