古诗词

郭熙山水障子

刘克庄

高为峰岚下涛江,极目森秀涵苍凉。gāo wèi fēng lán xià tāo jiāng,jí mù sēn xiù hán cāng liáng。
始知著色未造极,壹似丑女施铅黄。shǐ zhī zhù sè wèi zào jí,yī shì chǒu nǚ shī qiān huáng。
惊泉骇石聚幽怪,巨楠穹柏蟠老苍。jīng quán hài shí jù yōu guài,jù nán qióng bǎi pán lǎo cāng。
鹿门寺,华子冈,是耶非耶远莫详。lù mén sì,huá zi gāng,shì yé fēi yé yuǎn mò xiáng。
疑闻钟声起晻霭,似有帆影来微茫。yí wén zhōng shēng qǐ àn ǎi,shì yǒu fān yǐng lái wēi máng。
陌穷渡绝雪满坂,驴鞍钓笠分毫芒。mò qióng dù jué xuě mǎn bǎn,lǘ ān diào lì fēn háo máng。
炎曦亭午试展玩,坐觉烟雨生缣缃。yán xī tíng wǔ shì zhǎn wán,zuò jué yān yǔ shēng jiān xiāng。
古来绝艺必名士,俗史辟易安敢当。gǔ lái jué yì bì míng shì,sú shǐ pì yì ān gǎn dāng。
大年脂粉米老狂,先朝仅数燕侍郎。dà nián zhī fěn mǐ lǎo kuáng,xiān cháo jǐn shù yàn shì láng。
吾闻汾阳子,贵购父画一笔不许它人藏。wú wén fén yáng zi,guì gòu fù huà yī bǐ bù xǔ tā rén cáng。
矮屏短轴已可宝,况此四幅垂华堂。ǎi píng duǎn zhóu yǐ kě bǎo,kuàng cǐ sì fú chuí huá táng。
呜呼主人谨护守,神雷鬼电或取将。wū hū zhǔ rén jǐn hù shǒu,shén léi guǐ diàn huò qǔ jiāng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

谒墓五首

刘克庄

尼父常言讳徵在,释迦说法向摩耶。ní fù cháng yán huì zhēng zài,shì jiā shuō fǎ xiàng mó yé。
僧伽端的□□姓,络秀何须有外家。sēng gā duān de xìng,luò xiù hé xū yǒu wài jiā。

谒墓五首

刘克庄

先君遗令有馀哀,自扫苍苔酹一杯。xiān jūn yí lìng yǒu yú āi,zì sǎo cāng tái lèi yī bēi。
八十孤孙头尽白,未知更得几回来。bā shí gū sūn tóu jǐn bái,wèi zhī gèng dé jǐ huí lái。

谒墓五首

刘克庄

庵里僧应行脚去,龛中佛也为眉颦。ān lǐ sēng yīng xíng jiǎo qù,kān zhōng fú yě wèi méi pín。
炎炎昔有□□者,寂寂今无上冢人。yán yán xī yǒu zhě,jì jì jīn wú shàng zhǒng rén。

谒墓五首

刘克庄

鬓毛雪尽难重绿,烧地春来又再青。bìn máo xuě jǐn nán zhòng lǜ,shāo dì chūn lái yòu zài qīng。
但出郭门行十里,新丘大半是余铭。dàn chū guō mén xíng shí lǐ,xīn qiū dà bàn shì yú míng。

不寝二首

刘克庄

蘧蘧据槁元无寐,栩栩穿花不识愁。qú qú jù gǎo yuán wú mèi,xǔ xǔ chuān huā bù shí chóu。
老子定中曾看破,宁为蝴蝶勿为周。lǎo zi dìng zhōng céng kàn pò,níng wèi hú dié wù wèi zhōu。

不寝二首

刘克庄

三杯攻散愁肠易,百岁频开笑口难。sān bēi gōng sàn chóu cháng yì,bǎi suì pín kāi xiào kǒu nán。
谁与南柯太守说,黄粱未熟且追欢。shuí yǔ nán kē tài shǒu shuō,huáng liáng wèi shú qiě zhuī huān。

杜鹃问答二首

刘克庄

昔南使粤北防秋,闻汝啼声悔远游。xī nán shǐ yuè běi fáng qiū,wén rǔ tí shēng huǐ yuǎn yóu。
我忆故乡归久矣,君归未得使人愁。wǒ yì gù xiāng guī jiǔ yǐ,jūn guī wèi dé shǐ rén chóu。

杜鹃问答二首

刘克庄

云安万里一禽微,翅短安能远奋飞。yún ān wàn lǐ yī qín wēi,chì duǎn ān néng yuǎn fèn fēi。
帝放还山君有福,虏犹戍蜀我安归。dì fàng hái shān jūn yǒu fú,lǔ yóu shù shǔ wǒ ān guī。

莺粟

刘克庄

初疑邻女施朱染,又似宫嫔剪彩成。chū yí lín nǚ shī zhū rǎn,yòu shì gōng pín jiǎn cǎi chéng。
白白红红千万朵,不如雪外一枝横。bái bái hóng hóng qiān wàn duǒ,bù rú xuě wài yī zhī héng。

和徐总管雨山堂一首

刘克庄

趁韵哦诗老未工,不如总角口吹葱。chèn yùn ó shī lǎo wèi gōng,bù rú zǒng jiǎo kǒu chuī cōng。
载辎车里输伊辈,对画屏前要此翁。zài zī chē lǐ shū yī bèi,duì huà píng qián yào cǐ wēng。

读秦纪七绝

刘克庄

黔首死于城者众,杞梁身直一微尘。qián shǒu sǐ yú chéng zhě zhòng,qǐ liáng shēn zhí yī wēi chén。
不知当日征入妇,亲送寒衣有几人。bù zhī dāng rì zhēng rù fù,qīn sòng hán yī yǒu jǐ rén。

读秦纪七绝

刘克庄

匈奴驱向长城外,当日蒙恬计未非。xiōng nú qū xiàng zhǎng chéng wài,dāng rì méng tián jì wèi fēi。
欲被筑城夫冷笑,辒凉车载鲍鱼归。yù bèi zhù chéng fū lěng xiào,wēn liáng chē zài bào yú guī。

读秦纪七绝

刘克庄

秦贱儒冠贵鞅斯,士生此际命如丝。qín jiàn rú guān guì yāng sī,shì shēng cǐ jì mìng rú sī。
可怜聚议骊山下,骈首趋坑尚未知。kě lián jù yì lí shān xià,pián shǒu qū kēng shàng wèi zhī。

读秦纪七绝

刘克庄

人所难言敢纳忠,祖龙虽暴却英雄。rén suǒ nán yán gǎn nà zhōng,zǔ lóng suī bào què yīng xióng。
同时见者皆齑粉,肯活茅焦沸鼎中。tóng shí jiàn zhě jiē jī fěn,kěn huó máo jiāo fèi dǐng zhōng。

读秦纪七绝

刘克庄

怒发君山俄见赤,威驱海石亦遭鞭。nù fā jūn shān é jiàn chì,wēi qū hǎi shí yì zāo biān。
儒生曰山东无盗,方士云海中有仙。rú shēng yuē shān dōng wú dào,fāng shì yún hǎi zhōng yǒu xiān。