古诗词

关仝骤雨图

刘克庄

四山昏昏如泼墨,行人对面不相觌。sì shān hūn hūn rú pō mò,xíng rén duì miàn bù xiāng dí。
凄乎太阴布肃杀,闇然混沌未开辟。qī hū tài yīn bù sù shā,àn rán hùn dùn wèi kāi pì。
千丈拿空蛰龙起,一声破柱春雷疾。qiān zhàng ná kōng zhé lóng qǐ,yī shēng pò zhù chūn léi jí。
我疑人间瓠子决,或是天上银河溢。wǒ yí rén jiān hù zi jué,huò shì tiān shàng yín hé yì。
异哉烟霏变态中,山川墟市明历历。yì zāi yān fēi biàn tài zhōng,shān chuān xū shì míng lì lì。
茅寮竹寺互掩映,疏舂残磬渺愁寂。máo liáo zhú sì hù yǎn yìng,shū chōng cán qìng miǎo chóu jì。
叟提鱼出寒裂面,童叱牛归泥没膝。sǒu tí yú chū hán liè miàn,tóng chì niú guī ní méi xī。
羊肠峻坂去天尺,驴饥仆瘦行安适。yáng cháng jùn bǎn qù tiān chǐ,lǘ jī pū shòu xíng ān shì。
林僧卸笠窘回步,海商抛碇忧形色。lín sēng xiè lì jiǒng huí bù,hǎi shāng pāo dìng yōu xíng sè。
纵览鲲鹏信奇伟,戏看凫雁亦萧瑟。zòng lǎn kūn péng xìn qí wěi,xì kàn fú yàn yì xiāo sè。
乃知画妙与天通,模写万殊由寸笔。nǎi zhī huà miào yǔ tiān tōng,mó xiě wàn shū yóu cùn bǐ。
大而海岳既尽包,细如针粟皆可识。dà ér hǎi yuè jì jǐn bāo,xì rú zhēn sù jiē kě shí。
向来关生何似人,想见丘壑横胸臆。xiàng lái guān shēng hé shì rén,xiǎng jiàn qiū hè héng xiōng yì。
呜呼使移此手为文章,岂不擅场称巨擘。wū hū shǐ yí cǐ shǒu wèi wén zhāng,qǐ bù shàn chǎng chēng jù bāi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

杂题

刘克庄

父魄下沉渊,儿声上彻天。fù pò xià chén yuān,ér shēng shàng chè tiān。
向令逢孔氏,是亦女参骞。xiàng lìng féng kǒng shì,shì yì nǚ cān qiān。

杂题

刘克庄

淑妃寒食语,千载尚堪哀。shū fēi hán shí yǔ,qiān zài shàng kān āi。
不念同光帝,□□□□□。bù niàn tóng guāng dì,。

杂题

刘克庄

刘季开基主,周昌托子臣。liú jì kāi jī zhǔ,zhōu chāng tuō zi chén。
不能活如意,何况戚夫人。bù néng huó rú yì,hé kuàng qī fū rén。

竹溪惠白鹇三绝

刘克庄

白雪通身洁,丹砂傅顶红。bái xuě tōng shēn jié,dān shā fù dǐng hóng。
赠余有深意,志义与闲通。zèng yú yǒu shēn yì,zhì yì yǔ xián tōng。

竹溪惠白鹇三绝

刘克庄

鹦鹉鹪鹩赋,鹇宁愧二虫。yīng wǔ jiāo liáo fù,xián níng kuì èr chóng。
吾衰边幅窘,姑置小池中。wú shuāi biān fú jiǒng,gū zhì xiǎo chí zhōng。

竹溪惠白鹇三绝

刘克庄

世有殊尤物,天悭赋咏才。shì yǒu shū yóu wù,tiān qiān fù yǒng cái。
恨渠生较晚,不及见邹枚。hèn qú shēng jiào wǎn,bù jí jiàn zōu méi。

种莲一首

刘克庄

姝丽如同产,朱铅各异施。shū lì rú tóng chǎn,zhū qiān gè yì shī。
吾方参素女,渠自比□□。wú fāng cān sù nǚ,qú zì bǐ。

景定初元即事十首

刘克庄

祲扫青山峡,功高赤壁矶。jìn sǎo qīng shān xiá,gōng gāo chì bì jī。
只宜奉头窜,莫待剖羓归。zhǐ yí fèng tóu cuàn,mò dài pōu bā guī。

景定初元即事十首

刘克庄

粝食忧民瘠,茅庐念士寒。lì shí yōu mín jí,máo lú niàn shì hán。
一生怜此老,错把两眉攒。yī shēng lián cǐ lǎo,cuò bǎ liǎng méi zǎn。

景定初元即事十首

刘克庄

诸老云台上,人人画一筹。zhū lǎo yún tái shàng,rén rén huà yī chóu。
奈何令退士,长抱杞人忧。nài hé lìng tuì shì,zhǎng bào qǐ rén yōu。

景定初元即事十首

刘克庄

昨朝捷旗至,明日警书驰。zuó cháo jié qí zhì,míng rì jǐng shū chí。
避殿犹如故,来庭定几时。bì diàn yóu rú gù,lái tíng dìng jǐ shí。

景定初元即事十首

刘克庄

臣繇贺捷表,臣结中兴碑。chén yáo hè jié biǎo,chén jié zhōng xīng bēi。
亘古雄辞在,于今老学谁。gèn gǔ xióng cí zài,yú jīn lǎo xué shuí。

景定初元即事十首

刘克庄

客骇蒙倛面,儿扶痀瘘身。kè hài méng qī miàn,ér fú jū lòu shēn。
有时临镜问,此老是何人。yǒu shí lín jìng wèn,cǐ lǎo shì hé rén。

景定初元即事十首

刘克庄

溪水拍浮满,野花红白多。xī shuǐ pāi fú mǎn,yě huā hóng bái duō。
老夫被牵率,信步出鸡窠。lǎo fū bèi qiān lǜ,xìn bù chū jī kē。

景定初元即事十首

刘克庄

饮狂插红杏,醉倒藉苍苔。yǐn kuáng chā hóng xìng,zuì dào jí cāng tái。
董子窥园出,庞公上冢回。dǒng zi kuī yuán chū,páng gōng shàng zhǒng huí。