古诗词

关仝骤雨图

刘克庄

四山昏昏如泼墨,行人对面不相觌。sì shān hūn hūn rú pō mò,xíng rén duì miàn bù xiāng dí。
凄乎太阴布肃杀,闇然混沌未开辟。qī hū tài yīn bù sù shā,àn rán hùn dùn wèi kāi pì。
千丈拿空蛰龙起,一声破柱春雷疾。qiān zhàng ná kōng zhé lóng qǐ,yī shēng pò zhù chūn léi jí。
我疑人间瓠子决,或是天上银河溢。wǒ yí rén jiān hù zi jué,huò shì tiān shàng yín hé yì。
异哉烟霏变态中,山川墟市明历历。yì zāi yān fēi biàn tài zhōng,shān chuān xū shì míng lì lì。
茅寮竹寺互掩映,疏舂残磬渺愁寂。máo liáo zhú sì hù yǎn yìng,shū chōng cán qìng miǎo chóu jì。
叟提鱼出寒裂面,童叱牛归泥没膝。sǒu tí yú chū hán liè miàn,tóng chì niú guī ní méi xī。
羊肠峻坂去天尺,驴饥仆瘦行安适。yáng cháng jùn bǎn qù tiān chǐ,lǘ jī pū shòu xíng ān shì。
林僧卸笠窘回步,海商抛碇忧形色。lín sēng xiè lì jiǒng huí bù,hǎi shāng pāo dìng yōu xíng sè。
纵览鲲鹏信奇伟,戏看凫雁亦萧瑟。zòng lǎn kūn péng xìn qí wěi,xì kàn fú yàn yì xiāo sè。
乃知画妙与天通,模写万殊由寸笔。nǎi zhī huà miào yǔ tiān tōng,mó xiě wàn shū yóu cùn bǐ。
大而海岳既尽包,细如针粟皆可识。dà ér hǎi yuè jì jǐn bāo,xì rú zhēn sù jiē kě shí。
向来关生何似人,想见丘壑横胸臆。xiàng lái guān shēng hé shì rén,xiǎng jiàn qiū hè héng xiōng yì。
呜呼使移此手为文章,岂不擅场称巨擘。wū hū shǐ yí cǐ shǒu wèi wén zhāng,qǐ bù shàn chǎng chēng jù bāi。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

书事三绝

刘克庄

昨收边讯云蝗入,近得京书报哨回。zuó shōu biān xùn yún huáng rù,jìn dé jīng shū bào shào huí。
放得子陵归钓濑,还他高密上云台。fàng dé zi líng guī diào lài,hái tā gāo mì shàng yún tái。

立春七

刘克庄

古有道人皆朽骨,世无价宝是元身。gǔ yǒu dào rén jiē xiǔ gǔ,shì wú jià bǎo shì yuán shēn。
天公作意相裨补,又见咸淳第二春。tiān gōng zuò yì xiāng bì bǔ,yòu jiàn xián chún dì èr chūn。

立春七

刘克庄

生后至和嘉祐时,老身犹及见淳熙。shēng hòu zhì hé jiā yòu shí,lǎo shēn yóu jí jiàn chún xī。
都忘满镜星星发,带了春幡便出嬉。dōu wàng mǎn jìng xīng xīng fā,dài le chūn fān biàn chū xī。

立春七

刘克庄

病添败絮肌犹凛,老饮新醅力不支。bìng tiān bài xù jī yóu lǐn,lǎo yǐn xīn pēi lì bù zhī。
独有脾神无恙在,饼如筛大菜如丝。dú yǒu pí shén wú yàng zài,bǐng rú shāi dà cài rú sī。

立春七

刘克庄

禅榻惟梅亲纸帐,村沽以草塞瓷瓶。chán tà wéi méi qīn zhǐ zhàng,cūn gū yǐ cǎo sāi cí píng。
老癃颇怪牛头赤,儿女争看柳眼青。lǎo lóng pǒ guài niú tóu chì,ér nǚ zhēng kàn liǔ yǎn qīng。

立春七

刘克庄

解冻依然风栗烈,鞭春才了雨廉纤。jiě dòng yī rán fēng lì liè,biān chūn cái le yǔ lián xiān。
街坊遏密无傩鼓,村落丰登有酒帘。jiē fāng è mì wú nuó gǔ,cūn luò fēng dēng yǒu jiǔ lián。

立春七

刘克庄

八十公公三岁儿,一孩一耄总憨痴。bā shí gōng gōng sān suì ér,yī hái yī mào zǒng hān chī。
向来略识童蒙训,老去惟吟豁达诗。xiàng lái lüè shí tóng méng xùn,lǎo qù wéi yín huō dá shī。

立春七

刘克庄

存五千篇吟笔老,加三百户赞书新。cún wǔ qiān piān yín bǐ lǎo,jiā sān bǎi hù zàn shū xīn。
官分彩胜簪华发,僧送乌薪暖曲身。guān fēn cǎi shèng zān huá fā,sēng sòng wū xīn nuǎn qū shēn。

次漕庾两使者绝句韵六首

刘克庄

廉使端如秤样平,行台非以刻为明。lián shǐ duān rú chèng yàng píng,xíng tái fēi yǐ kè wèi míng。
未论汉吏摇山力,且听尧民击壤声。wèi lùn hàn lì yáo shān lì,qiě tīng yáo mín jī rǎng shēng。

次漕庾两使者绝句韵六首

刘克庄

痛惩毒螫要持平,不察渊鱼未害明。tòng chéng dú shì yào chí píng,bù chá yuān yú wèi hài míng。
棘户有囚疏械系,花村无吏打门声。jí hù yǒu qiú shū xiè xì,huā cūn wú lì dǎ mén shēng。

次漕庾两使者绝句韵六首

刘克庄

隽游回首记端平,朝退联鞍出大明。juàn yóu huí shǒu jì duān píng,cháo tuì lián ān chū dà míng。
紫陌难寻看花伴,丹山聊听喊茶声。zǐ mò nán xún kàn huā bàn,dān shān liáo tīng hǎn chá shēng。

次漕庾两使者绝句韵六首

刘克庄

公等真堪起太平,我侬久已厌承明。gōng děng zhēn kān qǐ tài píng,wǒ nóng jiǔ yǐ yàn chéng míng。
扶犁只合勤农务,奋笔犹能作颂声。fú lí zhǐ hé qín nóng wù,fèn bǐ yóu néng zuò sòng shēng。

次漕庾两使者绝句韵六首

刘克庄

向来储粟辅常平,招鹤翁曾为证明。xiàng lái chǔ sù fǔ cháng píng,zhāo hè wēng céng wèi zhèng míng。
可是□□□□者,邑人久不识弦声。kě shì zhě,yì rén jiǔ bù shí xián shēng。

次漕庾两使者绝句韵六首

刘克庄

古来一鬨立之平,朱魏当年互讲明。gǔ lái yī hòng lì zhī píng,zhū wèi dāng nián hù jiǎng míng。
遗□□□□□约,面含菜色腹雷声。yí yuē,miàn hán cài sè fù léi shēng。

谒墓五首

刘克庄

甘霖长濑四五尺,宿雾缄山三两重。gān lín zhǎng lài sì wǔ chǐ,sù wù jiān shān sān liǎng zhòng。
惭愧□□□□策,年年来为母浇松。cán kuì cè,nián nián lái wèi mǔ jiāo sōng。