古诗词

和南塘食荔叹

刘克庄

君欲和诗无匆匆,唱首天下文章公。jūn yù hé shī wú cōng cōng,chàng shǒu tiān xià wén zhāng gōng。
今年荔子况倍熟,亭亭锦盖高张空。jīn nián lì zi kuàng bèi shú,tíng tíng jǐn gài gāo zhāng kōng。
猿偷鸦啄牧童采,林间残颗犹殷红。yuán tōu yā zhuó mù tóng cǎi,lín jiān cán kē yóu yīn hóng。
在昔唐家充岁贡,吟讽何止杜陵翁。zài xī táng jiā chōng suì gòng,yín fěng hé zhǐ dù líng wēng。
南穷交州西蜀土,快马驮送如飞龙。nán qióng jiāo zhōu xī shǔ tǔ,kuài mǎ tuó sòng rú fēi lóng。
绛裳冰肌初照眼,玉环一笑恩光浓。jiàng shang bīng jī chū zhào yǎn,yù huán yī xiào ēn guāng nóng。
惟闽以远幸免涴,一颗不到温泉宫。wéi mǐn yǐ yuǎn xìng miǎn wò,yī kē bù dào wēn quán gōng。
自从陈紫无真本,皱玉晚出尤称雄。zì cóng chén zǐ wú zhēn běn,zhòu yù wǎn chū yóu chēng xióng。
迩来鸡舌擅瑰玮,赞香誉味万喙同。ěr lái jī shé shàn guī wěi,zàn xiāng yù wèi wàn huì tóng。
麟台仙人亲题品,天为此果开遭逢。lín tái xiān rén qīn tí pǐn,tiān wèi cǐ guǒ kāi zāo féng。
乃知微物似有数,声价亦与时污隆。nǎi zhī wēi wù shì yǒu shù,shēng jià yì yǔ shí wū lóng。
列圣俭德被华戎,微如淮白不敢供。liè shèng jiǎn dé bèi huá róng,wēi rú huái bái bù gǎn gōng。
奈何置驿奉私室,安得木铎观民风。nài hé zhì yì fèng sī shì,ān dé mù duó guān mín fēng。
山蹊谷堑日力穷,血肩踠足驰筠笼。shān qī gǔ qiàn rì lì qióng,xuè jiān wǎn zú chí yún lóng。
请公移此食荔叹,置在薰风殿阁中。qǐng gōng yí cǐ shí lì tàn,zhì zài xūn fēng diàn gé zhōng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

登城五首

刘克庄

郭外皆鲸浸,区中等蚁窠。guō wài jiē jīng jìn,qū zhōng děng yǐ kē。
若无西雁翅,客子奈愁何。ruò wú xī yàn chì,kè zi nài chóu hé。

城南

刘克庄

濒江多海物,比屋尽闽人。bīn jiāng duō hǎi wù,bǐ wū jǐn mǐn rén。
四野方多垒,三间欲卜邻。sì yě fāng duō lěi,sān jiān yù bo lín。

题江贯道山水十绝

刘克庄

世间平远景,万幅在洪家。shì jiān píng yuǎn jǐng,wàn fú zài hóng jiā。
晚至番君国,方知不是夸。wǎn zhì fān jūn guó,fāng zhī bù shì kuā。

题江贯道山水十绝

刘克庄

一棹微茫里,孤亭紫翠间。yī zhào wēi máng lǐ,gū tíng zǐ cuì jiān。
恍疑涉彭蠡,又似访庐山。huǎng yí shè péng lí,yòu shì fǎng lú shān。

题江贯道山水十绝

刘克庄

江险不容极,禹功胡可忘。jiāng xiǎn bù róng jí,yǔ gōng hú kě wàng。
向来小龙子,衮冕食千羊。xiàng lái xiǎo lóng zi,gǔn miǎn shí qiān yáng。

题江贯道山水十绝

刘克庄

夹立朝群玉,浓妆列万笄。jiā lì cháo qún yù,nóng zhuāng liè wàn jī。
中州不敢顿,抛在瘴云西。zhōng zhōu bù gǎn dùn,pāo zài zhàng yún xī。

题江贯道山水十绝

刘克庄

茆山千万叠,不得见天全。máo shān qiān wàn dié,bù dé jiàn tiān quán。
帆出扶胥口,无山只有天。fān chū fú xū kǒu,wú shān zhǐ yǒu tiān。

题江贯道山水十绝

刘克庄

雪冒禹碑石,云埋泌草堂。xuě mào yǔ bēi shí,yún mái mì cǎo táng。
早知抱遗恨,悔不挟乾粮。zǎo zhī bào yí hèn,huǐ bù xié qián liáng。

题江贯道山水十绝

刘克庄

半夜黄天荡,楼船雪浪中。bàn yè huáng tiān dàng,lóu chuán xuě làng zhōng。
当年草檄客,今日负樵翁。dāng nián cǎo xí kè,jīn rì fù qiáo wēng。

题江贯道山水十绝

刘克庄

太武求溲处,支祁著锁边。tài wǔ qiú sōu chù,zhī qí zhù suǒ biān。
淮风晨裂面,淮浪夜惊船。huái fēng chén liè miàn,huái làng yè jīng chuán。

题江贯道山水十绝

刘克庄

展卷嗟丘也,东西南北人。zhǎn juǎn jiē qiū yě,dōng xī nán běi rén。
昔还行脚债,今作卧游身。xī hái xíng jiǎo zhài,jīn zuò wò yóu shēn。

题江贯道山水十绝

刘克庄

一匹好东绢,天寒家未温。yī pǐ hǎo dōng juàn,tiān hán jiā wèi wēn。
尽教儿拆绣,闲管妇无裈。jǐn jiào ér chāi xiù,xián guǎn fù wú kūn。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

宗周危可悯,苌叔死非难。zōng zhōu wēi kě mǐn,cháng shū sǐ fēi nán。
臣血三年碧,臣心一寸丹。chén xuè sān nián bì,chén xīn yī cùn dān。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

不怨穷并佚,能安小与卑。bù yuàn qióng bìng yì,néng ān xiǎo yǔ bēi。
何须立奇节,展季即吾师。hé xū lì qí jié,zhǎn jì jí wú shī。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

忿怼及韩驷,荒唐入郢鞭。fèn duì jí hán sì,huāng táng rù yǐng biān。
乐生端可拜,宁死不谋燕。lè shēng duān kě bài,níng sǐ bù móu yàn。