古诗词

和南塘食荔叹

刘克庄

君欲和诗无匆匆,唱首天下文章公。jūn yù hé shī wú cōng cōng,chàng shǒu tiān xià wén zhāng gōng。
今年荔子况倍熟,亭亭锦盖高张空。jīn nián lì zi kuàng bèi shú,tíng tíng jǐn gài gāo zhāng kōng。
猿偷鸦啄牧童采,林间残颗犹殷红。yuán tōu yā zhuó mù tóng cǎi,lín jiān cán kē yóu yīn hóng。
在昔唐家充岁贡,吟讽何止杜陵翁。zài xī táng jiā chōng suì gòng,yín fěng hé zhǐ dù líng wēng。
南穷交州西蜀土,快马驮送如飞龙。nán qióng jiāo zhōu xī shǔ tǔ,kuài mǎ tuó sòng rú fēi lóng。
绛裳冰肌初照眼,玉环一笑恩光浓。jiàng shang bīng jī chū zhào yǎn,yù huán yī xiào ēn guāng nóng。
惟闽以远幸免涴,一颗不到温泉宫。wéi mǐn yǐ yuǎn xìng miǎn wò,yī kē bù dào wēn quán gōng。
自从陈紫无真本,皱玉晚出尤称雄。zì cóng chén zǐ wú zhēn běn,zhòu yù wǎn chū yóu chēng xióng。
迩来鸡舌擅瑰玮,赞香誉味万喙同。ěr lái jī shé shàn guī wěi,zàn xiāng yù wèi wàn huì tóng。
麟台仙人亲题品,天为此果开遭逢。lín tái xiān rén qīn tí pǐn,tiān wèi cǐ guǒ kāi zāo féng。
乃知微物似有数,声价亦与时污隆。nǎi zhī wēi wù shì yǒu shù,shēng jià yì yǔ shí wū lóng。
列圣俭德被华戎,微如淮白不敢供。liè shèng jiǎn dé bèi huá róng,wēi rú huái bái bù gǎn gōng。
奈何置驿奉私室,安得木铎观民风。nài hé zhì yì fèng sī shì,ān dé mù duó guān mín fēng。
山蹊谷堑日力穷,血肩踠足驰筠笼。shān qī gǔ qiàn rì lì qióng,xuè jiān wǎn zú chí yún lóng。
请公移此食荔叹,置在薰风殿阁中。qǐng gōng yí cǐ shí lì tàn,zhì zài xūn fēng diàn gé zhōng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

古宫词十首

刘克庄

沟水通宫苑,泠泠去复回。gōu shuǐ tōng gōng yuàn,líng líng qù fù huí。
无人漏言语,红叶是良媒。wú rén lòu yán yǔ,hóng yè shì liáng méi。

古宫词十首

刘克庄

年年花鸟使,选色进深宫。nián nián huā niǎo shǐ,xuǎn sè jìn shēn gōng。
不论妾心赤,惟看妾臂红。bù lùn qiè xīn chì,wéi kàn qiè bì hóng。

古宫词十首

刘克庄

穗帐浑如旧,何曾奏伎来。suì zhàng hún rú jiù,hé céng zòu jì lái。
君王不终惠,留妾在空台。jūn wáng bù zhōng huì,liú qiè zài kōng tái。

古宫词十首

刘克庄

玉辇临前殿,方陈角抵嬉。yù niǎn lín qián diàn,fāng chén jiǎo dǐ xī。
如何熊犯跸,仅有一昭仪。rú hé xióng fàn bì,jǐn yǒu yī zhāo yí。

古宫词十首

刘克庄

何必关山远,凉风在殿西。hé bì guān shān yuǎn,liáng fēng zài diàn xī。
箫声犹袅袅,舞袖忽凄凄。xiāo shēng yóu niǎo niǎo,wǔ xiù hū qī qī。

古宫词十首

刘克庄

君恩如纨扇,惟恐值秋风。jūn ēn rú wán shàn,wéi kǒng zhí qiū fēng。
方喜入怀里,安知弃箧中。fāng xǐ rù huái lǐ,ān zhī qì qiè zhōng。

古宫词十首

刘克庄

八代更相禅,休文北面萧。bā dài gèng xiāng chán,xiū wén běi miàn xiāo。
不如文惠妾,垂泪记前朝。bù rú wén huì qiè,chuí lèi jì qián cháo。

古宫词十首

刘克庄

妾性尤柔顺,相看满面春。qiè xìng yóu róu shùn,xiāng kàn mǎn miàn chūn。
安知时态薄,偏妒入宫人。ān zhī shí tài báo,piān dù rù gōng rén。

落花怨十首

刘克庄

昨日十分春,今朝几聚尘。zuó rì shí fēn chūn,jīn cháo jǐ jù chén。
可怜傍辇者,有愧坠楼人。kě lián bàng niǎn zhě,yǒu kuì zhuì lóu rén。

落花怨十首

刘克庄

轻薄防歌扇,回旋恋舞衣。qīng báo fáng gē shàn,huí xuán liàn wǔ yī。
不愁无地葬,犹拟上天飞。bù chóu wú dì zàng,yóu nǐ shàng tiān fēi。

落花怨十首

刘克庄

越公多美妓,卫尉足名姝。yuè gōng duō měi jì,wèi wèi zú míng shū。
无计留红拂,伤心坠绿珠。wú jì liú hóng fú,shāng xīn zhuì lǜ zhū。

落花怨十首

刘克庄

滕叔死千载,犹存蛱蝶图。téng shū sǐ qiān zài,yóu cún jiá dié tú。
狂风一夕起,尽化作青芜。kuáng fēng yī xī qǐ,jǐn huà zuò qīng wú。

落花怨十首

刘克庄

春去花开谢,君王岂复知。chūn qù huā kāi xiè,jūn wáng qǐ fù zhī。
不如刘项际,犹有葬虞姬。bù rú liú xiàng jì,yóu yǒu zàng yú jī。

落花怨十首

刘克庄

开遍千红紫,东皇力最多。kāi biàn qiān hóng zǐ,dōng huáng lì zuì duō。
朱明笑青卉,无奈百花何。zhū míng xiào qīng huì,wú nài bǎi huā hé。

落花怨十首

刘克庄

天女殷勤散,风姨僝僽空。tiān nǚ yīn qín sàn,fēng yí chán zhòu kōng。
儿童扫落叶,蜂蝶抱枯丛。ér tóng sǎo luò yè,fēng dié bào kū cóng。