古诗词

题龙眠十八尊者

刘克庄

尝闻天台境,肉身往无从。cháng wén tiān tái jìng,ròu shēn wǎng wú cóng。
仁夫示此图,恍惚游其中。rén fū shì cǐ tú,huǎng hū yóu qí zhōng。
应真一一若旧识,或踞怪石临飞淙。yīng zhēn yī yī ruò jiù shí,huò jù guài shí lín fēi cóng。
山鬼投牒何敬恭,天女问法尤丰茸。shān guǐ tóu dié hé jìng gōng,tiān nǚ wèn fǎ yóu fēng rōng。
盆鱼鬐鬣等针粟,放去夭矫拿空蒙。pén yú qí liè děng zhēn sù,fàng qù yāo jiǎo ná kōng méng。
山深无人地祇出,被服导从侔王公。shān shēn wú rén dì qí chū,bèi fú dǎo cóng móu wáng gōng。
前驱鸷兽后夔魍,徐行殿以一瘦筇。qián qū zhì shòu hòu kuí wǎng,xú xíng diàn yǐ yī shòu qióng。
巉巉苍壁谡谡松,下有老宿眉雪浓。chán chán cāng bì sù sù sōng,xià yǒu lǎo sù méi xuě nóng。
石桥灭没云气断,似是鬼国非天宫。shí qiáo miè méi yún qì duàn,shì shì guǐ guó fēi tiān gōng。
层冰融结挟怒瀑,毒虺喷薄含腥风。céng bīng róng jié xié nù pù,dú huī pēn báo hán xīng fēng。
至人于此方入定,坏衲幂首枯株同。zhì rén yú cǐ fāng rù dìng,huài nà mì shǒu kū zhū tóng。
等闲一坐六十劫,汝技有尽吾无穷。děng xián yī zuò liù shí jié,rǔ jì yǒu jǐn wú wú qióng。
书生往往谈性命,怵以祸福犹儿童。shū shēng wǎng wǎng tán xìng mìng,chù yǐ huò fú yóu ér tóng。
倒持手版口劝进,对此宁不面发红。dào chí shǒu bǎn kǒu quàn jìn,duì cǐ níng bù miàn fā hóng。
我知龙眠笔外意,要与浊世针盲聋。wǒ zhī lóng mián bǐ wài yì,yào yǔ zhuó shì zhēn máng lóng。
退之云释善变幻,恺之谓画能神通。tuì zhī yún shì shàn biàn huàn,kǎi zhī wèi huà néng shén tōng。
幻耶神耶两莫诘,与子持叩西山翁。huàn yé shén yé liǎng mò jí,yǔ zi chí kòu xī shān wēng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

食早荔七首

刘克庄

万株绛翠图难画,一种甘滋味鲜知。wàn zhū jiàng cuì tú nán huà,yī zhǒng gān zī wèi xiān zhī。
但见美如西子舌,断无齼上玉环眉。dàn jiàn měi rú xī zi shé,duàn wú chǔ shàng yù huán méi。

食早荔七首

刘克庄

向来唤做荔支颠,浪得颠名不记年。xiàng lái huàn zuò lì zhī diān,làng dé diān míng bù jì nián。
帝悯此翁颜色老,即家除拜荔支仙。dì mǐn cǐ wēng yán sè lǎo,jí jiā chú bài lì zhī xiān。

食早荔七首

刘克庄

先生受用晚萧然,日晏厨荒突未烟。xiān shēng shòu yòng wǎn xiāo rán,rì yàn chú huāng tū wèi yān。
说与儿童休懒觅,摘来丹实可加笾。shuō yǔ ér tóng xiū lǎn mì,zhāi lái dān shí kě jiā biān。

晨起览镜六首

刘克庄

投床栩栩复蘧蘧,不觉笼铜晓鼓初。tóu chuáng xǔ xǔ fù qú qú,bù jué lóng tóng xiǎo gǔ chū。
服杀吾家老中垒,仰观星宿俯观书。fú shā wú jiā lǎo zhōng lěi,yǎng guān xīng sù fǔ guān shū。

晨起览镜六首

刘克庄

少日手抄尤谨楷,中年目视稍眵昏。shǎo rì shǒu chāo yóu jǐn kǎi,zhōng nián mù shì shāo chī hūn。
如今天罚偏盲了,烛下残书尚覆翻。rú jīn tiān fá piān máng le,zhú xià cán shū shàng fù fān。

晨起览镜六首

刘克庄

文致累臣心事薄,包谈眸子过名轻。wén zhì lèi chén xīn shì báo,bāo tán móu zi guò míng qīng。
可怜汝辈终身悔,得似先生只眼明。kě lián rǔ bèi zhōng shēn huǐ,dé shì xiān shēng zhǐ yǎn míng。

晨起览镜六首

刘克庄

昔映仙藜临几桉,今栽甘菊满庭除。xī yìng xiān lí lín jǐ ān,jīn zāi gān jú mǎn tíng chú。
不堪立马挥新檄,只合囊萤勘旧书。bù kān lì mǎ huī xīn xí,zhǐ hé náng yíng kān jiù shū。

晨起览镜六首

刘克庄

老去神情非叔宝,向来眉目比文渊。lǎo qù shén qíng fēi shū bǎo,xiàng lái méi mù bǐ wén yuān。
惟诗尚有新新意,匹似幽花晚更妍。wéi shī shàng yǒu xīn xīn yì,pǐ shì yōu huā wǎn gèng yán。

晨起览镜六首

刘克庄

浪占虚名不切身,机云世故解磨人。làng zhàn xū míng bù qiè shēn,jī yún shì gù jiě mó rén。
情知老态难遮掩,匣了菱花懒拂尘。qíng zhī lǎo tài nán zhē yǎn,xiá le líng huā lǎn fú chén。

记颜

刘克庄

唤做农夫却逢掖,道是禅和又幅巾。huàn zuò nóng fū què féng yē,dào shì chán hé yòu fú jīn。
灞陵雪中耸肩客,天津桥上皱眉人。bà líng xuě zhōng sǒng jiān kè,tiān jīn qiáo shàng zhòu méi rén。

夏旱四首

刘克庄

沟堪揭厉难车水,雨怕讥征不入城。gōu kān jiē lì nán chē shuǐ,yǔ pà jī zhēng bù rù chéng。
沃野燥刚妨种艺,老农歌哭不成声。wò yě zào gāng fáng zhǒng yì,lǎo nóng gē kū bù chéng shēng。

夏旱四首

刘克庄

蛟潭雩祀稀曾讲,蟹井灵泉亦未迎。jiāo tán yú sì xī céng jiǎng,xiè jǐng líng quán yì wèi yíng。
代拜烦它村祝叟,愿丰误杀老书生。dài bài fán tā cūn zhù sǒu,yuàn fēng wù shā lǎo shū shēng。

夏旱四首

刘克庄

吾闻曲礼当凶岁,诸大夫安敢食粱。wú wén qū lǐ dāng xiōng suì,zhū dà fū ān gǎn shí liáng。
婢臛香芹羹过美,水车声畔不能尝。bì huò xiāng qín gēng guò měi,shuǐ chē shēng pàn bù néng cháng。

夏旱四首

刘克庄

甚歉不烦官踏旱,先输莫待吏催租。shén qiàn bù fán guān tà hàn,xiān shū mò dài lì cuī zū。
辛勤终日拾遗穗,展转通宵据槁梧。xīn qín zhōng rì shí yí suì,zhǎn zhuǎn tōng xiāo jù gǎo wú。

荔枝龙眼二绝

刘克庄

食观本草岂非痴,二果甘滋可养脾。shí guān běn cǎo qǐ fēi chī,èr guǒ gān zī kě yǎng pí。
耄智自知无益处,肉身安得有轻时。mào zhì zì zhī wú yì chù,ròu shēn ān dé yǒu qīng shí。