古诗词

题龙眠十八尊者

刘克庄

尝闻天台境,肉身往无从。cháng wén tiān tái jìng,ròu shēn wǎng wú cóng。
仁夫示此图,恍惚游其中。rén fū shì cǐ tú,huǎng hū yóu qí zhōng。
应真一一若旧识,或踞怪石临飞淙。yīng zhēn yī yī ruò jiù shí,huò jù guài shí lín fēi cóng。
山鬼投牒何敬恭,天女问法尤丰茸。shān guǐ tóu dié hé jìng gōng,tiān nǚ wèn fǎ yóu fēng rōng。
盆鱼鬐鬣等针粟,放去夭矫拿空蒙。pén yú qí liè děng zhēn sù,fàng qù yāo jiǎo ná kōng méng。
山深无人地祇出,被服导从侔王公。shān shēn wú rén dì qí chū,bèi fú dǎo cóng móu wáng gōng。
前驱鸷兽后夔魍,徐行殿以一瘦筇。qián qū zhì shòu hòu kuí wǎng,xú xíng diàn yǐ yī shòu qióng。
巉巉苍壁谡谡松,下有老宿眉雪浓。chán chán cāng bì sù sù sōng,xià yǒu lǎo sù méi xuě nóng。
石桥灭没云气断,似是鬼国非天宫。shí qiáo miè méi yún qì duàn,shì shì guǐ guó fēi tiān gōng。
层冰融结挟怒瀑,毒虺喷薄含腥风。céng bīng róng jié xié nù pù,dú huī pēn báo hán xīng fēng。
至人于此方入定,坏衲幂首枯株同。zhì rén yú cǐ fāng rù dìng,huài nà mì shǒu kū zhū tóng。
等闲一坐六十劫,汝技有尽吾无穷。děng xián yī zuò liù shí jié,rǔ jì yǒu jǐn wú wú qióng。
书生往往谈性命,怵以祸福犹儿童。shū shēng wǎng wǎng tán xìng mìng,chù yǐ huò fú yóu ér tóng。
倒持手版口劝进,对此宁不面发红。dào chí shǒu bǎn kǒu quàn jìn,duì cǐ níng bù miàn fā hóng。
我知龙眠笔外意,要与浊世针盲聋。wǒ zhī lóng mián bǐ wài yì,yào yǔ zhuó shì zhēn máng lóng。
退之云释善变幻,恺之谓画能神通。tuì zhī yún shì shàn biàn huàn,kǎi zhī wèi huà néng shén tōng。
幻耶神耶两莫诘,与子持叩西山翁。huàn yé shén yé liǎng mò jí,yǔ zi chí kòu xī shān wēng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

訾家洲二首其一

刘克庄

来访唐时事,荒洲暮霭青。lái fǎng táng shí shì,huāng zhōu mù ǎi qīng。
遍生新草棘,难认旧池亭。biàn shēng xīn cǎo jí,nán rèn jiù chí tíng。
毁记欺无主,存祠怕有灵。huǐ jì qī wú zhǔ,cún cí pà yǒu líng。
今人轻古迹,此地少曾经。jīn rén qīng gǔ jì,cǐ dì shǎo céng jīng。

舜庙

刘克庄

粤俗安知帝,遗祠亦至今。yuè sú ān zhī dì,yí cí yì zhì jīn。
青山人寂寂,朱户柏森森。qīng shān rén jì jì,zhū hù bǎi sēn sēn。
雨打荒碑缺,苔封古洞深。yǔ dǎ huāng bēi quē,tái fēng gǔ dòng shēn。
曾闻张侍讲,来此想韶音。céng wén zhāng shì jiǎng,lái cǐ xiǎng sháo yīn。

得家讯一首

刘克庄

不觉离乡久,南来驿使疏。bù jué lí xiāng jiǔ,nán lái yì shǐ shū。
羁臣一掬泪,慈母两行书。jī chén yī jū lèi,cí mǔ liǎng xíng shū。
租税闻输毕,田园说歉馀。zū shuì wén shū bì,tián yuán shuō qiàn yú。
何时真宦达,处处奉潘舆。hé shí zhēn huàn dá,chù chù fèng pān yú。

哭孙行之二首

刘克庄

已了灯窗债,心知举业非。yǐ le dēng chuāng zhài,xīn zhī jǔ yè fēi。
立朝多谏草,取友必深衣。lì cháo duō jiàn cǎo,qǔ yǒu bì shēn yī。
齑瓮贫时共,书筒贵后稀。jī wèng pín shí gòng,shū tǒng guì hòu xī。
病身偏惜泪,一为故人挥。bìng shēn piān xī lèi,yī wèi gù rén huī。

哭孙行之二首

刘克庄

世上高科众,君尤自贵珍。shì shàng gāo kē zhòng,jūn yóu zì guì zhēn。
如何一夕里,忽尽百年身。rú hé yī xī lǐ,hū jǐn bǎi nián shēn。
双旐齐眉友,孤灯拥髻人。shuāng zhào qí méi yǒu,gū dēng yōng jì rén。
伤心惟孟母,头白送归闽。shāng xīn wéi mèng mǔ,tóu bái sòng guī mǐn。

尧庙

刘克庄

帝与天同大,天存帝亦存。dì yǔ tiān tóng dà,tiān cún dì yì cún。
桑麻通绝徼,箫鼓出深村。sāng má tōng jué jiǎo,xiāo gǔ chū shēn cūn。
水至孤亭合,山居列岫尊。shuǐ zhì gū tíng hé,shān jū liè xiù zūn。
尚馀土阶意,樵牧践篱藩。shàng yú tǔ jiē yì,qiáo mù jiàn lí fān。

题许介之诗草

刘克庄

我留鸢跕外,君住雁回边。wǒ liú yuān diǎn wài,jūn zhù yàn huí biān。
走仆行千里,敲门授一编。zǒu pū xíng qiān lǐ,qiāo mén shòu yī biān。
真妍非粉黛,至巧谢雕镌。zhēn yán fēi fěn dài,zhì qiǎo xiè diāo juān。
何必周丞相,男儿要自传。hé bì zhōu chéng xiāng,nán ér yào zì chuán。

翛然亭

刘克庄

每到阑干畔,徘徊暮始还。měi dào lán gàn pàn,pái huái mù shǐ hái。
为怜临水寺,尽见隔城山。wèi lián lín shuǐ sì,jǐn jiàn gé chéng shān。
墙缭青苔里,舟藏绿树间。qiáng liáo qīng tái lǐ,zhōu cáng lǜ shù jiān。
松扉宜步月,只是限重关。sōng fēi yí bù yuè,zhǐ shì xiàn zhòng guān。

挽聂孺人

刘克庄

已病犹蔬素,西归不复疑。yǐ bìng yóu shū sù,xī guī bù fù yí。
飞凫逾岭远,别鹤返乡迟。fēi fú yú lǐng yuǎn,bié hè fǎn xiāng chí。
箴史传贤女,巾褠付侍姬。zhēn shǐ chuán xián nǚ,jīn gōu fù shì jī。
白头潘令在,应有悼亡诗。bái tóu pān lìng zài,yīng yǒu dào wáng shī。

观射

刘克庄

浪箭束如林,傍观笑不禁。làng jiàn shù rú lín,bàng guān xiào bù jìn。
蛮平无事久,卒惰可忧深。mán píng wú shì jiǔ,zú duò kě yōu shēn。
各自分牛䏑,何曾贯虱心。gè zì fēn niú dì,hé céng guàn shī xīn。
种侯青涧法,能费几黄金。zhǒng hóu qīng jiàn fǎ,néng fèi jǐ huáng jīn。

清惠庙

刘克庄

来访古祠宫,迢迢过水东。lái fǎng gǔ cí gōng,tiáo tiáo guò shuǐ dōng。
一条溪不断,数里竹方通。yī tiáo xī bù duàn,shù lǐ zhú fāng tōng。
巫拜分馀胙,商行祷顺风。wū bài fēn yú zuò,shāng xíng dǎo shùn fēng。
妆楼空百尺,半仆夕阳中。zhuāng lóu kōng bǎi chǐ,bàn pū xī yáng zhōng。

簪带亭

刘克庄

上到青林杪,凭栏尽桂州。shàng dào qīng lín miǎo,píng lán jǐn guì zhōu。
千峰环野立,一水抱城流。qiān fēng huán yě lì,yī shuǐ bào chéng liú。
沙际分渔?,烟中见寺楼。shā jì fēn yú dìng,yān zhōng jiàn sì lóu。
不知垂去客,更得几回游。bù zhī chuí qù kè,gèng dé jǐ huí yóu。

严关新洞

刘克庄

羽客初寻见,因于此葺庐。yǔ kè chū xún jiàn,yīn yú cǐ qì lú。
未能平险峻,先拟架空虚。wèi néng píng xiǎn jùn,xiān nǐ jià kōng xū。
磴路樵相引,山名尉自书。dèng lù qiáo xiāng yǐn,shān míng wèi zì shū。
看来临驿道,未必有仙居。kàn lái lín yì dào,wèi bì yǒu xiān jū。

祁阳道中

刘克庄

昨过知岑寂,重来况雪天。zuó guò zhī cén jì,zhòng lái kuàng xuě tiān。
人居鸡栅里,路在鸟巢边。rén jū jī zhà lǐ,lù zài niǎo cháo biān。
草市开还闭,茅山断复连。cǎo shì kāi hái bì,máo shān duàn fù lián。
潇江清似镜,悔不问归船。xiāo jiāng qīng shì jìng,huǐ bù wèn guī chuán。

石鼓

刘克庄

石鼓名天下,州庠画不如。shí gǔ míng tiān xià,zhōu xiáng huà bù rú。
古祠犹汉旧,石刻半唐馀。gǔ cí yóu hàn jiù,shí kè bàn táng yú。
翠巘供凭几,寒江照读书。cuì yǎn gōng píng jǐ,hán jiāng zhào dú shū。
恨余非楚产,来借一房居。hèn yú fēi chǔ chǎn,lái jiè yī fáng jū。