古诗词

重饯赵信州分韵得寝字

刘克庄

近甸骚屑馀,当宁焦劳甚。jìn diān sāo xiè yú,dāng níng jiāo láo shén。
剖符寄非轻,弄印择已审。pōu fú jì fēi qīng,nòng yìn zé yǐ shěn。
盎然春风和,解此寒色凛。àng rán chūn fēng hé,jiě cǐ hán sè lǐn。
吾闻守四邻,岂必卫堂寝。wú wén shǒu sì lín,qǐ bì wèi táng qǐn。
恶马易调伏,小鲜难烹饪。è mǎ yì diào fú,xiǎo xiān nán pēng rèn。
腊前况屡白,秋杪定一稔。là qián kuàng lǚ bái,qiū miǎo dìng yī rěn。
我侯但凝香,彼州自奠枕。wǒ hóu dàn níng xiāng,bǐ zhōu zì diàn zhěn。
英英尚书郎,饯诗丽如锦。yīng yīng shàng shū láng,jiàn shī lì rú jǐn。
骊珠忽满轴,继者皆曹沈。lí zhū hū mǎn zhóu,jì zhě jiē cáo shěn。
顾予如病鹤,欲鸣声复噤。gù yǔ rú bìng hè,yù míng shēng fù jìn。
宁论鬼揶揄,行以亲来谂。níng lùn guǐ yé yú,xíng yǐ qīn lái shěn。
南归掣斋铃,傥留故人饮。nán guī chè zhāi líng,tǎng liú gù rén yǐn。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

罗湖八首

刘克庄

异境微茫在半霄,仙人垂手下相招。yì jìng wēi máng zài bàn xiāo,xiān rén chuí shǒu xià xiāng zhāo。
老来尚有君亲念,未敢相陪过铁桥。lǎo lái shàng yǒu jūn qīn niàn,wèi gǎn xiāng péi guò tiě qiáo。

罗湖八首

刘克庄

衡岳仙都迹已陈,云台玉局敕犹新。héng yuè xiān dōu jì yǐ chén,yún tái yù jú chì yóu xīn。
暮年拟乞冲虚观,长向山中祝圣人。mù nián nǐ qǐ chōng xū guān,zhǎng xiàng shān zhōng zhù shèng rén。

罗湖八首

刘克庄

浪迹人间状似颠,草书壁上笔如椽。làng jì rén jiān zhuàng shì diān,cǎo shū bì shàng bǐ rú chuán。
吾评二士皆奇怪,未是真仙亦鬼仙。wú píng èr shì jiē qí guài,wèi shì zhēn xiān yì guǐ xiān。

罗湖八首

刘克庄

五更海底涌金轮,咫尺蓬莱不远人。wǔ gèng hǎi dǐ yǒng jīn lún,zhǐ chǐ péng lái bù yuǎn rén。
欲和苏诗临绝顶,可怜汉节尚随身。yù hé sū shī lín jué dǐng,kě lián hàn jié shàng suí shēn。

扶胥三首

刘克庄

一阵东风扫曀霾,天容海色豁然开。yī zhèn dōng fēng sǎo yì mái,tiān róng hǎi sè huō rán kāi。
何须更网珊瑚树,祇读韩碑也合来。hé xū gèng wǎng shān hú shù,qí dú hán bēi yě hé lái。

扶胥三首

刘克庄

旸谷扶桑指顾间,冯夷得得报平安。yáng gǔ fú sāng zhǐ gù jiān,féng yí dé dé bào píng ān。
为言博望乘槎至,莫作师襄击磬看。wèi yán bó wàng chéng chá zhì,mò zuò shī xiāng jī qìng kàn。

扶胥三首

刘克庄

前祭京师奉祝词,尊严不比百神祠。qián jì jīng shī fèng zhù cí,zūn yán bù bǐ bǎi shén cí。
台家今岁筹边急,黄帕封香已过时。tái jiā jīn suì chóu biān jí,huáng pà fēng xiāng yǐ guò shí。

兼舶一首

刘克庄

鬻筴飞刍瘴海濒,扇遮不断庾公尘。yù cè fēi chú zhàng hǎi bīn,shàn zhē bù duàn yǔ gōng chén。
而今更遣兼琛节,羞写冰衔寄故人。ér jīn gèng qiǎn jiān chēn jié,xiū xiě bīng xián jì gù rén。

兼诸司二首

刘克庄

白头忽有印累累,符牒如山退食迟。bái tóu hū yǒu yìn lèi lèi,fú dié rú shān tuì shí chí。
但见旋添庭下事,不知顿减集中诗。dàn jiàn xuán tiān tíng xià shì,bù zhī dùn jiǎn jí zhōng shī。

兼诸司二首

刘克庄

只是从前疏拙身,而今结驷昔悬鹑。zhǐ shì cóng qián shū zhuō shēn,ér jīn jié sì xī xuán chún。
伯鸾老去无遗恨,独忆同操井臼人。bó luán lǎo qù wú yí hèn,dú yì tóng cāo jǐng jiù rén。

陆贾二首

刘克庄

田横死士今亡矣,陈豨从车安在哉。tián héng sǐ shì jīn wáng yǐ,chén xī cóng chē ān zài zāi。
独有尉佗尚黄屋,故应两费陆生来。dú yǒu wèi tuó shàng huáng wū,gù yīng liǎng fèi lù shēng lái。

陆贾二首

刘克庄

郦烹未久蒯几烹,陆子优游享令名。lì pēng wèi jiǔ kuǎi jǐ pēng,lù zi yōu yóu xiǎng lìng míng。
南帝称臣橐金返,更推馀智教陈平。nán dì chēng chén tuó jīn fǎn,gèng tuī yú zhì jiào chén píng。

六如亭

刘克庄

吴儿解记真娘墓,杭俗犹存苏小坟。wú ér jiě jì zhēn niáng mù,háng sú yóu cún sū xiǎo fén。
谁与惠州耆旧说,可无抔土覆朝云。shuí yǔ huì zhōu qí jiù shuō,kě wú póu tǔ fù cháo yún。

再题六如亭

刘克庄

昔人喜说坠楼姬,前辈尤高断臂妃。xī rén xǐ shuō zhuì lóu jī,qián bèi yóu gāo duàn bì fēi。
肯伴主君来过岭,不妨扶起六如碑。kěn bàn zhǔ jūn lái guò lǐng,bù fáng fú qǐ liù rú bēi。

三月二十一日泛舟十绝

刘克庄

少游款段何从借,伯厚鸡栖未易求。shǎo yóu kuǎn duàn hé cóng jiè,bó hòu jī qī wèi yì qiú。
看取后村翁简径,百钱聊税一渔舟。kàn qǔ hòu cūn wēng jiǎn jìng,bǎi qián liáo shuì yī yú zhōu。