古诗词

铜雀瓦砚歌一首谢林法曹

刘克庄

凉州贼烧洛阳宫,黄屋迁播侨邺中。liáng zhōu zéi shāo luò yáng gōng,huáng wū qiān bō qiáo yè zhōng。
兵驱椒房出复壁,帝不能救忧及躬。bīng qū jiāo fáng chū fù bì,dì bù néng jiù yōu jí gōng。
台下役夫皆菜色,台上美人如花红。tái xià yì fū jiē cài sè,tái shàng měi rén rú huā hóng。
九州战血丹野草,不闻鬼哭闻歌钟。jiǔ zhōu zhàn xuè dān yě cǎo,bù wén guǐ kū wén gē zhōng。
时人肆骂作汉贼,相国自许贤周公。shí rén sì mà zuò hàn zéi,xiāng guó zì xǔ xián zhōu gōng。
一朝西陵瘗弓剑,帐殿寂寞来悲风。yī cháo xī líng yì gōng jiàn,zhàng diàn jì mò lái bēi fēng。
美人去事黄初帝,家法乃与穹庐同。měi rén qù shì huáng chū dì,jiā fǎ nǎi yǔ qióng lú tóng。
繁华销歇世代远,惟有漳水流无穷。fán huá xiāo xiē shì dài yuǎn,wéi yǒu zhāng shuǐ liú wú qióng。
时时耕者钁遗瓦,苏侵土蚀疑古铜。shí shí gēng zhě jué yí wǎ,sū qīn tǔ shí yí gǔ tóng。
后来好事斫成砚,平视端歙相长雄。hòu lái hǎo shì zhuó chéng yàn,píng shì duān shè xiāng zhǎng xióng。
参军得之喜不寐,携归光怪夜吐虹。cān jūn dé zhī xǐ bù mèi,xié guī guāng guài yè tǔ hóng。
谓宜载宝饷洛贵,顾肯割爱遗山翁。wèi yí zài bǎo xiǎng luò guì,gù kěn gē ài yí shān wēng。
翁生建安七子后,幼览方册梦寐通。wēng shēng jiàn ān qī zi hòu,yòu lǎn fāng cè mèng mèi tōng。
白头始获交石友,非不磨砺无新功。bái tóu shǐ huò jiāo shí yǒu,fēi bù mó lì wú xīn gōng。
复愁偷儿瞰吾屋,窃去奚异玉与弓。fù chóu tōu ér kàn wú wū,qiè qù xī yì yù yǔ gōng。
书生一砚何足计,老瞒万瓦扫地空。shū shēng yī yàn hé zú jì,lǎo mán wàn wǎ sǎo dì kōng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

杂咏一百首苌弘

刘克庄

当时三晋地,已有圣人生。dāng shí sān jìn dì,yǐ yǒu shèng rén shēng。
不晓河汾氏,为隋策太平。bù xiǎo hé fén shì,wèi suí cè tài píng。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

弃甲争先去,收兵殿后回。qì jiǎ zhēng xiān qù,shōu bīng diàn hòu huí。
但云马不进,应自圣门来。dàn yún mǎ bù jìn,yīng zì shèng mén lái。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

数战数败北,宁非将略疏。shù zhàn shù bài běi,níng fēi jiāng lüè shū。
收功一匕首,安用读兵书。shōu gōng yī bǐ shǒu,ān yòng dú bīng shū。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

浪说三遗矢,犹堪一据鞍。làng shuō sān yí shǐ,yóu kān yī jù ān。
君王不自试,耳目信人难。jūn wáng bù zì shì,ěr mù xìn rén nán。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

说客为秦谍,君王信郭开。shuō kè wèi qín dié,jūn wáng xìn guō kāi。
向令名将在,兵得到丛台。xiàng lìng míng jiāng zài,bīng dé dào cóng tái。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

太息臣无罪,胡为伏剑铓。tài xī chén wú zuì,hú wèi fú jiàn máng。
悲哉四十万,宁不诉苍苍。bēi zāi sì shí wàn,níng bù sù cāng cāng。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

绝漠功虽大,长城怨亦深。jué mò gōng suī dà,zhǎng chéng yuàn yì shēn。
但知伤地脉,不悟失人心。dàn zhī shāng dì mài,bù wù shī rén xīn。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

塞外传烽急,云中调守难。sāi wài chuán fēng jí,yún zhōng diào shǒu nán。
谁为帝言者,白发老郎官。shuí wèi dì yán zhě,bái fā lǎo láng guān。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

飞将无时命,庸奴有战勋。fēi jiāng wú shí mìng,yōng nú yǒu zhàn xūn。
谁怜老卫尉,身属大将军。shuí lián lǎo wèi wèi,shēn shǔ dà jiāng jūn。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

土室不堪处,其如瘴毒何。tǔ shì bù kān chù,qí rú zhàng dú hé。
莫年款段马,有愧少游多。mò nián kuǎn duàn mǎ,yǒu kuì shǎo yóu duō。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

除却祖生外,馀皆在下风。chú què zǔ shēng wài,yú jiē zài xià fēng。
老奴口耳小,安得肖司空。lǎo nú kǒu ěr xiǎo,ān dé xiào sī kōng。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

不能战涿鹿,聊复隐崆峒。bù néng zhàn zhuō lù,liáo fù yǐn kōng dòng。
挥手谢轩帝,毋烦顺下风。huī shǒu xiè xuān dì,wú fán shùn xià fēng。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

活得如彭老,忧愁八百春。huó dé rú péng lǎo,yōu chóu bā bǎi chūn。
频为哭殇叟,屡作悼亡人。pín wèi kū shāng sǒu,lǚ zuò dào wáng rén。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

了不见矜色,晬然真德容。le bù jiàn jīn sè,zuì rán zhēn dé róng。
先生新沐发,弟子叹犹龙。xiān shēng xīn mù fā,dì zi tàn yóu lóng。

杂咏一百首苌弘

刘克庄

肉身无羽翼,那有许神通。ròu shēn wú yǔ yì,nà yǒu xǔ shén tōng。
会得泠然意,人人可御风。huì dé líng rán yì,rén rén kě yù fēng。