古诗词

铜雀瓦砚歌一首谢林法曹

刘克庄

凉州贼烧洛阳宫,黄屋迁播侨邺中。liáng zhōu zéi shāo luò yáng gōng,huáng wū qiān bō qiáo yè zhōng。
兵驱椒房出复壁,帝不能救忧及躬。bīng qū jiāo fáng chū fù bì,dì bù néng jiù yōu jí gōng。
台下役夫皆菜色,台上美人如花红。tái xià yì fū jiē cài sè,tái shàng měi rén rú huā hóng。
九州战血丹野草,不闻鬼哭闻歌钟。jiǔ zhōu zhàn xuè dān yě cǎo,bù wén guǐ kū wén gē zhōng。
时人肆骂作汉贼,相国自许贤周公。shí rén sì mà zuò hàn zéi,xiāng guó zì xǔ xián zhōu gōng。
一朝西陵瘗弓剑,帐殿寂寞来悲风。yī cháo xī líng yì gōng jiàn,zhàng diàn jì mò lái bēi fēng。
美人去事黄初帝,家法乃与穹庐同。měi rén qù shì huáng chū dì,jiā fǎ nǎi yǔ qióng lú tóng。
繁华销歇世代远,惟有漳水流无穷。fán huá xiāo xiē shì dài yuǎn,wéi yǒu zhāng shuǐ liú wú qióng。
时时耕者钁遗瓦,苏侵土蚀疑古铜。shí shí gēng zhě jué yí wǎ,sū qīn tǔ shí yí gǔ tóng。
后来好事斫成砚,平视端歙相长雄。hòu lái hǎo shì zhuó chéng yàn,píng shì duān shè xiāng zhǎng xióng。
参军得之喜不寐,携归光怪夜吐虹。cān jūn dé zhī xǐ bù mèi,xié guī guāng guài yè tǔ hóng。
谓宜载宝饷洛贵,顾肯割爱遗山翁。wèi yí zài bǎo xiǎng luò guì,gù kěn gē ài yí shān wēng。
翁生建安七子后,幼览方册梦寐通。wēng shēng jiàn ān qī zi hòu,yòu lǎn fāng cè mèng mèi tōng。
白头始获交石友,非不磨砺无新功。bái tóu shǐ huò jiāo shí yǒu,fēi bù mó lì wú xīn gōng。
复愁偷儿瞰吾屋,窃去奚异玉与弓。fù chóu tōu ér kàn wú wū,qiè qù xī yì yù yǔ gōng。
书生一砚何足计,老瞒万瓦扫地空。shū shēng yī yàn hé zú jì,lǎo mán wàn wǎ sǎo dì kōng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

摘玉堂红皱玉

刘克庄

颗颗苞甘液,年年饫老饕。kē kē bāo gān yè,nián nián yù lǎo tāo。
绝胜九千岁,三度窃蟠桃。jué shèng jiǔ qiān suì,sān dù qiè pán táo。

摘玉堂红皱玉

刘克庄

珍贵均摩勒,甘滋过醴泉。zhēn guì jūn mó lēi,gān zī guò lǐ quán。
谓天不吾享,岂不厚诬天。wèi tiān bù wú xiǎng,qǐ bù hòu wū tiān。

丁巳启建二首

刘克庄

一息营升斗,留翁寂寞滨。yī xī yíng shēng dòu,liú wēng jì mò bīn。
白头携暮子,来作祝尧人。bái tóu xié mù zi,lái zuò zhù yáo rén。

丁巳启建二首

刘克庄

有意祝灵椿,无堪献野芹。yǒu yì zhù líng chūn,wú kān xiàn yě qín。
玉杯真缪巧,金镜最忠勤。yù bēi zhēn móu qiǎo,jīn jìng zuì zhōng qín。

南山感旧

刘克庄

髫龀随二亲,旅泊承天寺。tiáo chèn suí èr qīn,lǚ pō chéng tiān sì。
姆抱殿上嬉,忽睹瞿昙氏。mǔ bào diàn shàng xī,hū dǔ qú tán shì。

南山感旧

刘克庄

自从出腹来,未尝识奇伟。zì cóng chū fù lái,wèi cháng shí qí wěi。
顾瞻忽眩晃,冷汗如泼水。gù zhān hū xuàn huǎng,lěng hàn rú pō shuǐ。

南山感旧

刘克庄

战掉病三日,汤熨乃能起。zhàn diào bìng sān rì,tāng yùn nǎi néng qǐ。
譬如秦武阳,震慑白帝子。pì rú qín wǔ yáng,zhèn shè bái dì zi。

南山感旧

刘克庄

弹指七十年,颜发遽如此。dàn zhǐ qī shí nián,yán fā jù rú cǐ。
棒喝夹攻之,碓磨备尝矣。bàng hē jiā gōng zhī,duì mó bèi cháng yǐ。

南山感旧

刘克庄

既具顶门眼,逐得少林髓。jì jù dǐng mén yǎn,zhú dé shǎo lín suǐ。
南山梵王宫,规模自唐始。nán shān fàn wáng gōng,guī mó zì táng shǐ。

南山感旧

刘克庄

轮奂绝钜丽,像设尤卓诡。lún huàn jué jù lì,xiàng shè yóu zhuó guǐ。
瓣香大雄前,恍然忆稚齿。bàn xiāng dà xióng qián,huǎng rán yì zhì chǐ。

南山感旧

刘克庄

侬久离怖畏,佛亦生欢喜。nóng jiǔ lí bù wèi,fú yì shēng huān xǐ。
却看丈六身,僬侥国人尔。què kàn zhàng liù shēn,jiāo jiǎo guó rén ěr。

立春二首

刘克庄

丝切登盘菜,花垂插鬓幡。sī qiè dēng pán cài,huā chuí chā bìn fān。
老人总无分,回施与诸孙。lǎo rén zǒng wú fēn,huí shī yǔ zhū sūn。

立春二首

刘克庄

枯槁蒙膏润,谁非喜雨人。kū gǎo méng gāo rùn,shuí fēi xǐ yǔ rén。
儿童翻懊恼,惜不看鞭春。ér tóng fān ào nǎo,xī bù kàn biān chūn。

观傩二首

刘克庄

烟熏野狐怪,雨熄毕方讹。yān xūn yě hú guài,yǔ xī bì fāng é。
惟有三彭黠,深藏不畏傩。wéi yǒu sān péng xiá,shēn cáng bù wèi nuó。

观傩二首

刘克庄

祓除啸梁祟,惊走散花魔。fú chú xiào liáng suì,jīng zǒu sàn huā mó。
切莫驱穷鬼,相从岁月多。qiè mò qū qióng guǐ,xiāng cóng suì yuè duō。