古诗词

铜雀瓦砚歌一首谢林法曹

刘克庄

凉州贼烧洛阳宫,黄屋迁播侨邺中。liáng zhōu zéi shāo luò yáng gōng,huáng wū qiān bō qiáo yè zhōng。
兵驱椒房出复壁,帝不能救忧及躬。bīng qū jiāo fáng chū fù bì,dì bù néng jiù yōu jí gōng。
台下役夫皆菜色,台上美人如花红。tái xià yì fū jiē cài sè,tái shàng měi rén rú huā hóng。
九州战血丹野草,不闻鬼哭闻歌钟。jiǔ zhōu zhàn xuè dān yě cǎo,bù wén guǐ kū wén gē zhōng。
时人肆骂作汉贼,相国自许贤周公。shí rén sì mà zuò hàn zéi,xiāng guó zì xǔ xián zhōu gōng。
一朝西陵瘗弓剑,帐殿寂寞来悲风。yī cháo xī líng yì gōng jiàn,zhàng diàn jì mò lái bēi fēng。
美人去事黄初帝,家法乃与穹庐同。měi rén qù shì huáng chū dì,jiā fǎ nǎi yǔ qióng lú tóng。
繁华销歇世代远,惟有漳水流无穷。fán huá xiāo xiē shì dài yuǎn,wéi yǒu zhāng shuǐ liú wú qióng。
时时耕者钁遗瓦,苏侵土蚀疑古铜。shí shí gēng zhě jué yí wǎ,sū qīn tǔ shí yí gǔ tóng。
后来好事斫成砚,平视端歙相长雄。hòu lái hǎo shì zhuó chéng yàn,píng shì duān shè xiāng zhǎng xióng。
参军得之喜不寐,携归光怪夜吐虹。cān jūn dé zhī xǐ bù mèi,xié guī guāng guài yè tǔ hóng。
谓宜载宝饷洛贵,顾肯割爱遗山翁。wèi yí zài bǎo xiǎng luò guì,gù kěn gē ài yí shān wēng。
翁生建安七子后,幼览方册梦寐通。wēng shēng jiàn ān qī zi hòu,yòu lǎn fāng cè mèng mèi tōng。
白头始获交石友,非不磨砺无新功。bái tóu shǐ huò jiāo shí yǒu,fēi bù mó lì wú xīn gōng。
复愁偷儿瞰吾屋,窃去奚异玉与弓。fù chóu tōu ér kàn wú wū,qiè qù xī yì yù yǔ gōng。
书生一砚何足计,老瞒万瓦扫地空。shū shēng yī yàn hé zú jì,lǎo mán wàn wǎ sǎo dì kōng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

芙蓉二绝

刘克庄

湖上秋风起棹歌,万株映柳更依荷。hú shàng qiū fēng qǐ zhào gē,wàn zhū yìng liǔ gèng yī hé。
老来不作繁华梦,一树池边已觉多。lǎo lái bù zuò fán huá mèng,yī shù chí biān yǐ jué duō。

芙蓉二绝

刘克庄

池上秋开一两丛,未妨冷淡伴诗翁。chí shàng qiū kāi yī liǎng cóng,wèi fáng lěng dàn bàn shī wēng。
而今纵有看花意,不爱深红爱浅红。ér jīn zòng yǒu kàn huā yì,bù ài shēn hóng ài qiǎn hóng。

同郑君瑞出濑溪即事十首

刘克庄

汗血名驹白玉鞭,本初父子喜华鲜。hàn xuè míng jū bái yù biān,běn chū fù zi xǐ huá xiān。
只今无复狂游侣,自卸驴鞍古店前。zhǐ jīn wú fù kuáng yóu lǚ,zì xiè lǘ ān gǔ diàn qián。

同郑君瑞出濑溪即事十首

刘克庄

妓有香分客有鱼,主君头白总因渠。jì yǒu xiāng fēn kè yǒu yú,zhǔ jūn tóu bái zǒng yīn qú。
枯杨此日悲风起,寂寞无人哭墓庐。kū yáng cǐ rì bēi fēng qǐ,jì mò wú rén kū mù lú。

同郑君瑞出濑溪即事十首

刘克庄

元凯平生以智推,今看往事一何痴。yuán kǎi píng shēng yǐ zhì tuī,jīn kàn wǎng shì yī hé chī。
山头螭首犹芜没,那有人观水底碑。shān tóu chī shǒu yóu wú méi,nà yǒu rén guān shuǐ dǐ bēi。

同郑君瑞出濑溪即事十首

刘克庄

昔结精庐在半崖,苔扉无主阖还开。xī jié jīng lú zài bàn yá,tái fēi wú zhǔ hé hái kāi。
近闻有虎为看守,应是防闲俗子来。jìn wén yǒu hǔ wèi kàn shǒu,yīng shì fáng xián sú zi lái。

同郑君瑞出濑溪即事十首

刘克庄

豪士宁沦鬼趣中,曼卿昔去管芙蓉。háo shì níng lún guǐ qù zhōng,màn qīng xī qù guǎn fú róng。
君今定作梅花主,来往山间傥一逢。jūn jīn dìng zuò méi huā zhǔ,lái wǎng shān jiān tǎng yī féng。

同郑君瑞出濑溪即事十首

刘克庄

蔂梩而掩古无讥,何必封崇揭祸机。léi lí ér yǎn gǔ wú jī,hé bì fēng chóng jiē huò jī。
到得珠襦金碗出,始知裸葬不为非。dào dé zhū rú jīn wǎn chū,shǐ zhī luǒ zàng bù wèi fēi。

同郑君瑞出濑溪即事十首

刘克庄

古于生死验交情,何况台攲沼渐平。gǔ yú shēng sǐ yàn jiāo qíng,hé kuàng tái qī zhǎo jiàn píng。
不是刘君同郑老,苔深草合断人行。bù shì liú jūn tóng zhèng lǎo,tái shēn cǎo hé duàn rén xíng。

同郑君瑞出濑溪即事十首

刘克庄

铁马防秋记昔曾,晚涂消缩似寒蝇。tiě mǎ fáng qiū jì xī céng,wǎn tú xiāo suō shì hán yíng。
同时校尉俱封拜,谁伴将军猎霸陵。tóng shí xiào wèi jù fēng bài,shuí bàn jiāng jūn liè bà líng。

同郑君瑞出濑溪即事十首

刘克庄

北耗而今杳不知,路傍羽檄走无时。běi hào ér jīn yǎo bù zhī,lù bàng yǔ xí zǒu wú shí。
自怜满镜星星发,羞见官中募士旗。zì lián mǎn jìng xīng xīng fā,xiū jiàn guān zhōng mù shì qí。

同郑君瑞出濑溪即事十首

刘克庄

老奴昔逐我西东,捷似猿猱跳绝峰。lǎo nú xī zhú wǒ xī dōng,jié shì yuán náo tiào jué fēng。
今日道旁扶一拐,汝公安得不龙钟。jīn rì dào páng fú yī guǎi,rǔ gōng ān dé bù lóng zhōng。

锁谏图

刘克庄

谠言直触大单于,赖有阏氏上谏书。dǎng yán zhí chù dà dān yú,lài yǒu è shì shàng jiàn shū。
若把汉唐宫苑比,玉环飞燕总输渠。ruò bǎ hàn táng gōng yuàn bǐ,yù huán fēi yàn zǒng shū qú。

梅花五首

刘克庄

仿佛瑶姬拥仗来,茆檐化作玉楼台。fǎng fú yáo jī yōng zhàng lái,máo yán huà zuò yù lóu tái。
平明绕砌圆残梦,元是梅花数树开。píng míng rào qì yuán cán mèng,yuán shì méi huā shù shù kāi。

梅花五首

刘克庄

糁地纷纷著树稀,岁华摇落惨将归。sǎn dì fēn fēn zhù shù xī,suì huá yáo luò cǎn jiāng guī。
世间尤物难调护,寒怕开迟暖怕飞。shì jiān yóu wù nán diào hù,hán pà kāi chí nuǎn pà fēi。