古诗词

铜雀瓦砚歌一首谢林法曹

刘克庄

凉州贼烧洛阳宫,黄屋迁播侨邺中。liáng zhōu zéi shāo luò yáng gōng,huáng wū qiān bō qiáo yè zhōng。
兵驱椒房出复壁,帝不能救忧及躬。bīng qū jiāo fáng chū fù bì,dì bù néng jiù yōu jí gōng。
台下役夫皆菜色,台上美人如花红。tái xià yì fū jiē cài sè,tái shàng měi rén rú huā hóng。
九州战血丹野草,不闻鬼哭闻歌钟。jiǔ zhōu zhàn xuè dān yě cǎo,bù wén guǐ kū wén gē zhōng。
时人肆骂作汉贼,相国自许贤周公。shí rén sì mà zuò hàn zéi,xiāng guó zì xǔ xián zhōu gōng。
一朝西陵瘗弓剑,帐殿寂寞来悲风。yī cháo xī líng yì gōng jiàn,zhàng diàn jì mò lái bēi fēng。
美人去事黄初帝,家法乃与穹庐同。měi rén qù shì huáng chū dì,jiā fǎ nǎi yǔ qióng lú tóng。
繁华销歇世代远,惟有漳水流无穷。fán huá xiāo xiē shì dài yuǎn,wéi yǒu zhāng shuǐ liú wú qióng。
时时耕者钁遗瓦,苏侵土蚀疑古铜。shí shí gēng zhě jué yí wǎ,sū qīn tǔ shí yí gǔ tóng。
后来好事斫成砚,平视端歙相长雄。hòu lái hǎo shì zhuó chéng yàn,píng shì duān shè xiāng zhǎng xióng。
参军得之喜不寐,携归光怪夜吐虹。cān jūn dé zhī xǐ bù mèi,xié guī guāng guài yè tǔ hóng。
谓宜载宝饷洛贵,顾肯割爱遗山翁。wèi yí zài bǎo xiǎng luò guì,gù kěn gē ài yí shān wēng。
翁生建安七子后,幼览方册梦寐通。wēng shēng jiàn ān qī zi hòu,yòu lǎn fāng cè mèng mèi tōng。
白头始获交石友,非不磨砺无新功。bái tóu shǐ huò jiāo shí yǒu,fēi bù mó lì wú xīn gōng。
复愁偷儿瞰吾屋,窃去奚异玉与弓。fù chóu tōu ér kàn wú wū,qiè qù xī yì yù yǔ gōng。
书生一砚何足计,老瞒万瓦扫地空。shū shēng yī yàn hé zú jì,lǎo mán wàn wǎ sǎo dì kōng。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

久雨六言四首

刘克庄

汗体方遥团扇,粟肤俄索裌衣。hàn tǐ fāng yáo tuán shàn,sù fū é suǒ jiá yī。
束缊尽驱蚊去,卷帘莫碍燕归。shù yūn jǐn qū wén qù,juǎn lián mò ài yàn guī。

久雨六言四首

刘克庄

初疑瓠子堤决,又恐娲皇石穿。chū yí hù zi dī jué,yòu kǒng wā huáng shí chuān。
已是吹翻茅屋,那堪流了葑田。yǐ shì chuī fān máo wū,nà kān liú le fēng tián。

久雨六言四首

刘克庄

平陆莽为巨浸,晴空变作漏天。píng lù mǎng wèi jù jìn,qíng kōng biàn zuò lòu tiān。
明朝是小暑节,重霉必大有年。míng cháo shì xiǎo shǔ jié,zhòng méi bì dà yǒu nián。

和黄彦华帅机六言十首

刘克庄

世情唤做三绝,佛眼譬之六如。shì qíng huàn zuò sān jué,fú yǎn pì zhī liù rú。
当日最宜为诰,而今老不中书。dāng rì zuì yí wèi gào,ér jīn lǎo bù zhōng shū。

和黄彦华帅机六言十首

刘克庄

子美花狂已减,玉川茶兴方浓。zi měi huā kuáng yǐ jiǎn,yù chuān chá xīng fāng nóng。
耕处偶逢沮溺,池边懒送夔龙。gēng chù ǒu féng jǔ nì,chí biān lǎn sòng kuí lóng。

和黄彦华帅机六言十首

刘克庄

老矣宦情素薄,天于书分尤悭。lǎo yǐ huàn qíng sù báo,tiān yú shū fēn yóu qiān。
宁作一鸥浮海,长笑六鳌负山。níng zuò yī ōu fú hǎi,zhǎng xiào liù áo fù shān。

和黄彦华帅机六言十首

刘克庄

吾尝评论齐物,未知彭殇孰贤。wú cháng píng lùn qí wù,wèi zhī péng shāng shú xián。
蒙庄略晓些子,分别小年大年。méng zhuāng lüè xiǎo xiē zi,fēn bié xiǎo nián dà nián。

和黄彦华帅机六言十首

刘克庄

世无识面仙者,或言飞过洞庭。shì wú shí miàn xiān zhě,huò yán fēi guò dòng tíng。
望斗气半空紫,冲秋霄一点青。wàng dòu qì bàn kōng zǐ,chōng qiū xiāo yī diǎn qīng。

和黄彦华帅机六言十首

刘克庄

遗稿六丁取尽,君王谩遣所忠。yí gǎo liù dīng qǔ jǐn,jūn wáng mán qiǎn suǒ zhōng。
既友商山四皓,又容淮南八公。jì yǒu shāng shān sì hào,yòu róng huái nán bā gōng。

和黄彦华帅机六言十首

刘克庄

似怜翁老吾老,宁论子才不才。shì lián wēng lǎo wú lǎo,níng lùn zi cái bù cái。
皆云法当止矣,况于身要扶哉。jiē yún fǎ dāng zhǐ yǐ,kuàng yú shēn yào fú zāi。

和黄彦华帅机六言十首

刘克庄

老阅万般交态,病无一点世情。lǎo yuè wàn bān jiāo tài,bìng wú yī diǎn shì qíng。
但忆懒残芋熟,都忘太乙藜青。dàn yì lǎn cán yù shú,dōu wàng tài yǐ lí qīng。

和黄彦华帅机六言十首

刘克庄

肮脏倚门如敖,滑稽玩世非颠。āng zàng yǐ mén rú áo,huá jī wán shì fēi diān。
坡即崇宁奎宿,白是开元谪仙。pō jí chóng níng kuí sù,bái shì kāi yuán zhé xiān。

和黄彦华帅机六言十首

刘克庄

已邀入真率会,更约过天津桥。yǐ yāo rù zhēn lǜ huì,gèng yuē guò tiān jīn qiáo。
从此年年岁岁,莫负月夕花朝。cóng cǐ nián nián suì suì,mò fù yuè xī huā cháo。

纵笔

刘克庄

赋金屋信美矣,记玉楼果如何。fù jīn wū xìn měi yǐ,jì yù lóu guǒ rú hé。
人间国艳难得,天上才子不多。rén jiān guó yàn nán dé,tiān shàng cái zi bù duō。

纵笔

刘克庄

蒯郦提趋沸汤,信越狗烹弓藏。kuǎi lì tí qū fèi tāng,xìn yuè gǒu pēng gōng cáng。
向来猛士尽矣,与谁共守四方。xiàng lái měng shì jǐn yǐ,yǔ shuí gòng shǒu sì fāng。