古诗词

击壤图

刘克庄

昔闻华胥与净土,道释寓言非目睹。xī wén huá xū yǔ jìng tǔ,dào shì yù yán fēi mù dǔ。
此图物色皆华人,太平气象在里许。cǐ tú wù sè jiē huá rén,tài píng qì xiàng zài lǐ xǔ。
竞披野服装束俭,旋泻薄醪盆盎古。jìng pī yě fú zhuāng shù jiǎn,xuán xiè báo láo pén àng gǔ。
小姑丘嫂丑骇人,襁儿于背行伛偻。xiǎo gū qiū sǎo chǒu hài rén,qiǎng ér yú bèi xíng yǔ lóu。
峄桐泗磬未尝试,手持蒉桴叩土鼓。yì tóng sì qìng wèi cháng shì,shǒu chí kuì fú kòu tǔ gǔ。
当时四里安耕凿,百姓焉知有官府。dāng shí sì lǐ ān gēng záo,bǎi xìng yān zhī yǒu guān fǔ。
帝心犹不奈丛脞,欲以黄屋让支父。dì xīn yóu bù nài cóng cuǒ,yù yǐ huáng wū ràng zhī fù。
乌乎放勋去已远,朝野多事民愁苦。wū hū fàng xūn qù yǐ yuǎn,cháo yě duō shì mín chóu kǔ。
腐儒未暇论秦汉,齐榷鱼盐鲁税亩。fǔ rú wèi xiá lùn qín hàn,qí què yú yán lǔ shuì mǔ。
舟鲛衡麓设讥禁,□若海神愁摘煮。zhōu jiāo héng lù shè jī jìn,ruò hǎi shén chóu zhāi zhǔ。
计臣各操享上说,祸先及农次商贾。jì chén gè cāo xiǎng shàng shuō,huò xiān jí nóng cì shāng jiǎ。
南邻责米借斗斛,西舍诛帛空机杼。nán lín zé mǐ jiè dòu hú,xī shě zhū bó kōng jī zhù。
又闻更盼平□□,□□□□□官庾。yòu wén gèng pàn píng,guān yǔ。
何况防秋羽檄急,□□□□选材武。hé kuàng fáng qiū yǔ xí jí,xuǎn cái wǔ。
下乡卒毒惨于蛇,坐衙官恶猛如虎。xià xiāng zú dú cǎn yú shé,zuò yá guān è měng rú hǔ。
十家九亡村落静,存者鬼质身褴缕。shí jiā jiǔ wáng cūn luò jìng,cún zhě guǐ zhì shēn lán lǚ。
有时适野挑荠食,亦或逢场戴花舞。yǒu shí shì yě tiāo jì shí,yì huò féng chǎng dài huā wǔ。
披图茅屋晴窗下,偶然释耒一摩拊。pī tú máo wū qíng chuāng xià,ǒu rán shì lěi yī mó fǔ。
老农未知陶唐世,过予瞪视口谵语。lǎo nóng wèi zhī táo táng shì,guò yǔ dèng shì kǒu zhān yǔ。
暮年憔悴欲移乡,借问此是何处所。mù nián qiáo cuì yù yí xiāng,jiè wèn cǐ shì hé chù suǒ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

七十四吟十首

刘克庄

提鳌批凤霎时荣,身与浮名孰重轻。tí áo pī fèng shà shí róng,shēn yǔ fú míng shú zhòng qīng。
摩诘已为病居士,伯伦终是大先生。mó jí yǐ wèi bìng jū shì,bó lún zhōng shì dà xiān shēng。
彼拳鸡肋恃朝气,此把蟹螯犹宿酲。bǐ quán jī lē shì cháo qì,cǐ bǎ xiè áo yóu sù chéng。
未必颓然真茗艼,老人羞共少年争。wèi bì tuí rán zhēn míng tīng,lǎo rén xiū gòng shǎo nián zhēng。

送伯纪礼部造朝兼简息庵二首

刘克庄

传闻东涧拜南宫,朝野皆忻泰道通。chuán wén dōng jiàn bài nán gōng,cháo yě jiē xīn tài dào tōng。
不比唐家超子厚,壹如元祐起坡公。bù bǐ táng jiā chāo zi hòu,yī rú yuán yòu qǐ pō gōng。
官箴健论犹当续,雪月浮文不必工。guān zhēn jiàn lùn yóu dāng xù,xuě yuè fú wén bù bì gōng。
十载帝城无点墨,有怀难托北飞鸿。shí zài dì chéng wú diǎn mò,yǒu huái nán tuō běi fēi hóng。

送伯纪礼部造朝兼简息庵二首

刘克庄

谢遣弓旌久掩关,十年坐阅几蒲团。xiè qiǎn gōng jīng jiǔ yǎn guān,shí nián zuò yuè jǐ pú tuán。
老臣惫不堪将橐,丞相嗔因乞挂冠。lǎo chén bèi bù kān jiāng tuó,chéng xiāng chēn yīn qǐ guà guān。
庙算浑如孤注赌,林栖未保一枝安。miào suàn hún rú gū zhù dǔ,lín qī wèi bǎo yī zhī ān。
暮云万叠江闽远,相见除非插羽翰。mù yún wàn dié jiāng mǐn yuǎn,xiāng jiàn chú fēi chā yǔ hàn。

居厚弟和七十四吟再赋

刘克庄

用世文章莫太高,空言讵有补丝毫。yòng shì wén zhāng mò tài gāo,kōng yán jù yǒu bǔ sī háo。
呼来谁遣批黄敕,谪去何须著锦袍。hū lái shuí qiǎn pī huáng chì,zhé qù hé xū zhù jǐn páo。
齿耋自应陪九老,诗低不足列三豪。chǐ dié zì yīng péi jiǔ lǎo,shī dī bù zú liè sān háo。
仆家梦得无标致,爱说玄都观里桃。pū jiā mèng dé wú biāo zhì,ài shuō xuán dōu guān lǐ táo。

居厚弟和七十四吟再赋

刘克庄

闻说朝家念履簪,朵颐安肯学羊斟。wén shuō cháo jiā niàn lǚ zān,duǒ yí ān kěn xué yáng zhēn。
批涂曾举词臣职,芹曝终怀野老心。pī tú céng jǔ cí chén zhí,qín pù zhōng huái yě lǎo xīn。
晓镜鬓须难染摘,夜檠手口尚披吟。xiǎo jìng bìn xū nán rǎn zhāi,yè qíng shǒu kǒu shàng pī yín。
世间蚓窍更鸣和,未识王孙半岭音。shì jiān yǐn qiào gèng míng hé,wèi shí wáng sūn bàn lǐng yīn。

居厚弟和七十四吟再赋

刘克庄

久抛弓冶作耕夫,故步人犹记铁炉。jiǔ pāo gōng yě zuò gēng fū,gù bù rén yóu jì tiě lú。
已老安能歌竞病,从初不合识之无。yǐ lǎo ān néng gē jìng bìng,cóng chū bù hé shí zhī wú。
房帷那复伶玄妾,部曲惟馀颖士奴。fáng wéi nà fù líng xuán qiè,bù qū wéi yú yǐng shì nú。
春暖小车时一出,绝胜朝士典西湖。chūn nuǎn xiǎo chē shí yī chū,jué shèng cháo shì diǎn xī hú。

居厚弟和七十四吟再赋

刘克庄

麾下偏裨尽拜侯,执俘已漆月氐头。huī xià piān bì jǐn bài hóu,zhí fú yǐ qī yuè dī tóu。
饮江马去黄旗捷,巢幕乌来黑眚收。yǐn jiāng mǎ qù huáng qí jié,cháo mù wū lái hēi shěng shōu。
上不解衣常北顾,公宜归衮勿东留。shàng bù jiě yī cháng běi gù,gōng yí guī gǔn wù dōng liú。
几时四野狼烟息,烂醉花间秉烛游。jǐ shí sì yě láng yān xī,làn zuì huā jiān bǐng zhú yóu。

居厚弟和七十四吟再赋

刘克庄

曾厌承明儤直劳,中宵麻卷揽衣操。céng yàn chéng míng bào zhí láo,zhōng xiāo má juǎn lǎn yī cāo。
退闲久已袖双手,老懒渠能注二螯。tuì xián jiǔ yǐ xiù shuāng shǒu,lǎo lǎn qú néng zhù èr áo。
云水生涯今易足,人天供养昔非饕。yún shuǐ shēng yá jīn yì zú,rén tiān gōng yǎng xī fēi tāo。
三家村未闻戎捷,但见樗翁又出遨。sān jiā cūn wèi wén róng jié,dàn jiàn chū wēng yòu chū áo。

居厚弟和七十四吟再赋

刘克庄

列城若个是张巡,拊髀方思志义臣。liè chéng ruò gè shì zhāng xún,fǔ bì fāng sī zhì yì chén。
怀印绶亡多委郡,援鍪弧死更无人。huái yìn shòu wáng duō wěi jùn,yuán móu hú sǐ gèng wú rén。
肆鸡竿赦还迁客,出袅蹄金聚散民。sì jī gān shè hái qiān kè,chū niǎo tí jīn jù sàn mín。
待得玄冥解严了,东皇太乙又行春。dài dé xuán míng jiě yán le,dōng huáng tài yǐ yòu xíng chūn。

居厚弟和七十四吟再赋

刘克庄

光尧仓卒幸山阴,或者讹传跸再临。guāng yáo cāng zú xìng shān yīn,huò zhě é chuán bì zài lín。
长算决于春思殿,捷书来自杀胡林。zhǎng suàn jué yú chūn sī diàn,jié shū lái zì shā hú lín。
奔逃尤甚骑猪窘,惩创从前饮马心。bēn táo yóu shén qí zhū jiǒng,chéng chuàng cóng qián yǐn mǎ xīn。
强作凯歌殊下俚,不如商颂有遗音。qiáng zuò kǎi gē shū xià lǐ,bù rú shāng sòng yǒu yí yīn。

居厚弟和七十四吟再赋

刘克庄

雪埋磴道古坛夷,畴昔兹游境绝奇。xuě mái dèng dào gǔ tán yí,chóu xī zī yóu jìng jué qí。
石上犹存周故辙,山尖难访禹残碑。shí shàng yóu cún zhōu gù zhé,shān jiān nán fǎng yǔ cán bēi。
云开天柱峰虽出,血作陈清水可悲。yún kāi tiān zhù fēng suī chū,xuè zuò chén qīng shuǐ kě bēi。
帝赏战功无吝色,定分宝枕疗金痍。dì shǎng zhàn gōng wú lìn sè,dìng fēn bǎo zhěn liáo jīn yí。

居厚弟和七十四吟再赋

刘克庄

占断溪山不纪年,俗开谤道是呆仙。zhàn duàn xī shān bù jì nián,sú kāi bàng dào shì dāi xiān。
马迟甘殿他人后,棋劣常输敌手先。mǎ chí gān diàn tā rén hòu,qí liè cháng shū dí shǒu xiān。
饥咬菜根美熊掌,穷烧柏子当龙涎。jī yǎo cài gēn měi xióng zhǎng,qióng shāo bǎi zi dāng lóng xián。
可怜陈窦无精识,欲以绳维大厦颠。kě lián chén dòu wú jīng shí,yù yǐ shéng wéi dà shà diān。

居厚弟和七十四吟再赋

刘克庄

得丧傍观有悴荣,此翁勘破一毫轻。dé sàng bàng guān yǒu cuì róng,cǐ wēng kān pò yī háo qīng。
宴披香殿犹前日,出大槐宫已隔生。yàn pī xiāng diàn yóu qián rì,chū dà huái gōng yǐ gé shēng。
未许季咸觇老态,旋呼伯雅解春酲。wèi xǔ jì xián chān lǎo tài,xuán hū bó yǎ jiě chūn chéng。
不知触氏并蛮氏,胜负元因底事争。bù zhī chù shì bìng mán shì,shèng fù yuán yīn dǐ shì zhēng。

挽翁仲山常卿二首

刘克庄

进由孤士列华簪,曾对薰风和舜琴。jìn yóu gū shì liè huá zān,céng duì xūn fēng hé shùn qín。
资善礼行貂竖肃,议郎疏出马群喑。zī shàn lǐ xíng diāo shù sù,yì láng shū chū mǎ qún yīn。
畿民犹说张京兆,宫媛皆知李翰林。jī mín yóu shuō zhāng jīng zhào,gōng yuàn jiē zhī lǐ hàn lín。
麾去招来关气数,浩穹于此本无心。huī qù zhāo lái guān qì shù,hào qióng yú cǐ běn wú xīn。

挽翁仲山常卿二首

刘克庄

昔驾輶轩忝外台,爱文学掾有高才。xī jià yóu xuān tiǎn wài tái,ài wén xué yuàn yǒu gāo cái。
曾留太白论文去,亦辱奇章贽卷来。céng liú tài bái lùn wén qù,yì rǔ qí zhāng zhì juǎn lái。
玉树枝成终古诀,紫薇花对别人开。yù shù zhī chéng zhōng gǔ jué,zǐ wēi huā duì bié rén kāi。
时危国蹙英贤夭,空撚霜髭赋八哀。shí wēi guó cù yīng xián yāo,kōng niǎn shuāng zī fù bā āi。