古诗词

击壤图

刘克庄

昔闻华胥与净土,道释寓言非目睹。xī wén huá xū yǔ jìng tǔ,dào shì yù yán fēi mù dǔ。
此图物色皆华人,太平气象在里许。cǐ tú wù sè jiē huá rén,tài píng qì xiàng zài lǐ xǔ。
竞披野服装束俭,旋泻薄醪盆盎古。jìng pī yě fú zhuāng shù jiǎn,xuán xiè báo láo pén àng gǔ。
小姑丘嫂丑骇人,襁儿于背行伛偻。xiǎo gū qiū sǎo chǒu hài rén,qiǎng ér yú bèi xíng yǔ lóu。
峄桐泗磬未尝试,手持蒉桴叩土鼓。yì tóng sì qìng wèi cháng shì,shǒu chí kuì fú kòu tǔ gǔ。
当时四里安耕凿,百姓焉知有官府。dāng shí sì lǐ ān gēng záo,bǎi xìng yān zhī yǒu guān fǔ。
帝心犹不奈丛脞,欲以黄屋让支父。dì xīn yóu bù nài cóng cuǒ,yù yǐ huáng wū ràng zhī fù。
乌乎放勋去已远,朝野多事民愁苦。wū hū fàng xūn qù yǐ yuǎn,cháo yě duō shì mín chóu kǔ。
腐儒未暇论秦汉,齐榷鱼盐鲁税亩。fǔ rú wèi xiá lùn qín hàn,qí què yú yán lǔ shuì mǔ。
舟鲛衡麓设讥禁,□若海神愁摘煮。zhōu jiāo héng lù shè jī jìn,ruò hǎi shén chóu zhāi zhǔ。
计臣各操享上说,祸先及农次商贾。jì chén gè cāo xiǎng shàng shuō,huò xiān jí nóng cì shāng jiǎ。
南邻责米借斗斛,西舍诛帛空机杼。nán lín zé mǐ jiè dòu hú,xī shě zhū bó kōng jī zhù。
又闻更盼平□□,□□□□□官庾。yòu wén gèng pàn píng,guān yǔ。
何况防秋羽檄急,□□□□选材武。hé kuàng fáng qiū yǔ xí jí,xuǎn cái wǔ。
下乡卒毒惨于蛇,坐衙官恶猛如虎。xià xiāng zú dú cǎn yú shé,zuò yá guān è měng rú hǔ。
十家九亡村落静,存者鬼质身褴缕。shí jiā jiǔ wáng cūn luò jìng,cún zhě guǐ zhì shēn lán lǚ。
有时适野挑荠食,亦或逢场戴花舞。yǒu shí shì yě tiāo jì shí,yì huò féng chǎng dài huā wǔ。
披图茅屋晴窗下,偶然释耒一摩拊。pī tú máo wū qíng chuāng xià,ǒu rán shì lěi yī mó fǔ。
老农未知陶唐世,过予瞪视口谵语。lǎo nóng wèi zhī táo táng shì,guò yǔ dèng shì kǒu zhān yǔ。
暮年憔悴欲移乡,借问此是何处所。mù nián qiáo cuì yù yí xiāng,jiè wèn cǐ shì hé chù suǒ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

鹊桥仙·其七庚申生日

刘克庄

香芸辟蠹,青藜烛阁,天上宝书万轴。xiāng yún pì dù,qīng lí zhú gé,tiān shàng bǎo shū wàn zhóu。
前回读得未精详,更罚走、一遭重读。qián huí dú dé wèi jīng xiáng,gèng fá zǒu yī zāo zhòng dú。
松风如故,丹炉如故,坐阅人间陵谷。sōng fēng rú gù,dān lú rú gù,zuò yuè rén jiān líng gǔ。
回头调戏窃桃儿,且宁耐、等他桃熟。huí tóu diào xì qiè táo ér,qiě níng nài děng tā táo shú。

鹊桥仙·其八足痛

刘克庄

有时块坐,有时扶起,门外草深三尺。yǒu shí kuài zuò,yǒu shí fú qǐ,mén wài cǎo shēn sān chǐ。
山禽肯唤我为哥,句句道、哥行不得。shān qín kěn huàn wǒ wèi gē,jù jù dào gē xíng bù dé。
此儿害跛,群儿拍手,次第加公九锡。cǐ ér hài bǒ,qún ér pāi shǒu,cì dì jiā gōng jiǔ xī。
不消长坐短辕车,但乞取、一枝鹤膝。bù xiāo zhǎng zuò duǎn yuán chē,dàn qǐ qǔ yī zhī hè xī。

鹊桥仙·其九生日和居厚弟

刘克庄

女孙笄珥,男孙袍笏,少长今朝咸集。nǚ sūn jī ěr,nán sūn páo hù,shǎo zhǎng jīn cháo xián jí。
且留晚节伴寒香,莫要似、春华性急。qiě liú wǎn jié bàn hán xiāng,mò yào shì chūn huá xìng jí。
大招吟了,巫咸下了,未爱修门重入。dà zhāo yín le,wū xián xià le,wèi ài xiū mén zhòng rù。
我侬不做佛漳闽,免大雪、庭中呆立。wǒ nóng bù zuò fú zhāng mǐn,miǎn dà xuě tíng zhōng dāi lì。

鹊桥仙·其一林卿生日

刘克庄

一封奏御,九重知己,不假吹嘘送上。yī fēng zòu yù,jiǔ zhòng zhī jǐ,bù jiǎ chuī xū sòng shàng。
从今稳稳到蓬莱,三万里、没些风浪。cóng jīn wěn wěn dào péng lái,sān wàn lǐ méi xiē fēng làng。
臣年虽老,臣卿尚少,一片丹心葵向。chén nián suī lǎo,chén qīng shàng shǎo,yī piàn dān xīn kuí xiàng。
何须远比马宾王,且做取、本朝种放。hé xū yuǎn bǐ mǎ bīn wáng,qiě zuò qǔ běn cháo zhǒng fàng。

柳梢青·贺方听蛙八十

刘克庄

申白苛留。shēn bái kē liú。
绮园浪出,老不知羞。qǐ yuán làng chū,lǎo bù zhī xiū。
输与先生,一枝鹤膝,一领羊裘。shū yǔ xiān shēng,yī zhī hè xī,yī lǐng yáng qiú。
便教赐履营丘。biàn jiào cì lǚ yíng qiū。
争似把、渔竿到头。zhēng shì bǎ yú gān dào tóu。
冷落磻溪,张皇牧野,著甚来由。lěng luò pán xī,zhāng huáng mù yě,zhù shén lái yóu。

鹊桥仙·其一十一居厚生日

刘克庄

我如龚胜,君如龚舍,拂袖同归乡里。wǒ rú gōng shèng,jūn rú gōng shě,fú xiù tóng guī xiāng lǐ。
共骑竹马有谁存,总唤入、耆英社里。gòng qí zhú mǎ yǒu shuí cún,zǒng huàn rù qí yīng shè lǐ。
苍华尚黑,黄婆方旺,争问翁年今几。cāng huá shàng hēi,huáng pó fāng wàng,zhēng wèn wēng nián jīn jǐ。
一门两个老人星,直看见、孙儿生子。yī mén liǎng gè lǎo rén xīng,zhí kàn jiàn sūn ér shēng zi。

鹊桥仙·其一十二乡守赵计院生日

刘克庄

蒲鞭渐弛,缿筒渐少,安用知他帘外。pú biān jiàn chí,xiàng tǒng jiàn shǎo,ān yòng zhī tā lián wài。
从今也莫察渊鱼,做到不忍欺田地。cóng jīn yě mò chá yuān yú,zuò dào bù rěn qī tián dì。
四民香火,五营笳吹,来献一杯寿水。sì mín xiāng huǒ,wǔ yíng jiā chuī,lái xiàn yī bēi shòu shuǐ。
大家赞祝太夫人,长伴取、鲁侯燕喜。dà jiā zàn zhù tài fū rén,zhǎng bàn qǔ lǔ hóu yàn xǐ。

鹧鸪天·其一腹疾困睡和朱希真词

刘克庄

前度看花白发郎。qián dù kàn huā bái fā láng。
平生痼疾是清狂。píng shēng gù jí shì qīng kuáng。
幸然无事污青史,省得教人奏赤章。xìng rán wú shì wū qīng shǐ,shěng dé jiào rén zòu chì zhāng。
游侠窟,少年场。yóu xiá kū,shǎo nián chǎng。
输他群谢与诸王。shū tā qún xiè yǔ zhū wáng。
居人不识庚桑楚,弟子谁从魏伯阳。jū rén bù shí gēng sāng chǔ,dì zi shuí cóng wèi bó yáng。

鹧鸪天·其二戏题周登乐府

刘克庄

诗变齐梁体已浇。shī biàn qí liáng tǐ yǐ jiāo。
香奁新制出唐朝。xiāng lián xīn zhì chū táng cháo。
纷纷竞奏桑间曲,寂寂谁知爨下焦。fēn fēn jìng zòu sāng jiān qū,jì jì shuí zhī cuàn xià jiāo。
挥彩笔,展红绡。huī cǎi bǐ,zhǎn hóng xiāo。
十分峭措称妖娆。shí fēn qiào cuò chēng yāo ráo。
可怜才子如公瑾,未有佳人敌小乔。kě lián cái zi rú gōng jǐn,wèi yǒu jiā rén dí xiǎo qiáo。

卜算子·其一惜海棠

刘克庄

尽是手成持,合得天饶借。jǐn shì shǒu chéng chí,hé dé tiān ráo jiè。
风雨于花有底雠,着意相陵藉。fēng yǔ yú huā yǒu dǐ chóu,zhe yì xiāng líng jí。
做暖逼教开,做冷催教谢。zuò nuǎn bī jiào kāi,zuò lěng cuī jiào xiè。
不负明年花下人,只负栽花者。bù fù míng nián huā xià rén,zhǐ fù zāi huā zhě。

卜算子·片片蝶衣轻

刘克庄

片片蝶衣轻,点点猩红小。piàn piàn dié yī qīng,diǎn diǎn xīng hóng xiǎo。
道是天公不惜花,百种千般巧。dào shì tiān gōng bù xī huā,bǎi zhǒng qiān bān qiǎo。
朝见树头繁,暮见枝头少。cháo jiàn shù tóu fán,mù jiàn zhī tóu shǎo。
道是天公果惜花,雨洗风吹了。dào shì tiān gōng guǒ xī huā,yǔ xǐ fēng chuī le。

卜算子·其二

刘克庄

乱似盎中丝,密似风中絮。luàn shì àng zhōng sī,mì shì fēng zhōng xù。
行遍茫茫禹迹来,底是无愁处。xíng biàn máng máng yǔ jì lái,dǐ shì wú chóu chù。
好客挽难留,俗事推难去。hǎo kè wǎn nán liú,sú shì tuī nán qù。
惟有翻身入醉乡,愁欲来无路。wéi yǒu fān shēn rù zuì xiāng,chóu yù lái wú lù。

卜算子·其四良翁礼部生日

刘克庄

开阁广延贤,负扆勤求旧。kāi gé guǎng yán xián,fù yǐ qín qiú jiù。
应念南宫老舍人,闲袖丝纶手。yīng niàn nán gōng lǎo shě rén,xián xiù sī lún shǒu。
两制必当仁,五福无过寿。liǎng zhì bì dāng rén,wǔ fú wú guò shòu。
且喜新年不要□,天要开元祐。qiě xǐ xīn nián bù yào,tiān yào kāi yuán yòu。

卜算子·其五曹守生朝十二月初六日

刘克庄

东圳宁馨儿,南国循良守。dōng zhèn níng xīn ér,nán guó xún liáng shǒu。
先把炉熏祝帝尧,次祝君侯寿。xiān bǎ lú xūn zhù dì yáo,cì zhù jūn hóu shòu。
广致米商船,多酿兵厨酒。guǎng zhì mǐ shāng chuán,duō niàng bīng chú jiǔ。
客有须眉似盖延,许至华堂否。kè yǒu xū méi shì gài yán,xǔ zhì huá táng fǒu。

朝天子

刘克庄

宿雨频飘洒。sù yǔ pín piāo sǎ。
欢喜西畴耕者。huān xǐ xī chóu gēng zhě。
终朝连夜。zhōng cháo lián yè。
有珠玑鸣瓦。yǒu zhū jī míng wǎ。
渐白水、青秧鸥鹭下。jiàn bái shuǐ qīng yāng ōu lù xià。
老学种花兼学稼。lǎo xué zhǒng huā jiān xué jià。
心两挂。xīn liǎng guà。
这几树、海棠休也。zhè jǐ shù hǎi táng xiū yě。